Chương 7

Mối quan hệ bị đồn đãi căn bản chưa từng xảy ra trước khi Lê Hồng Anh qua đời, dẫu sao thì mọi người đều sợ dính líu đến cô, sau đó bị người ta cười nhạo rồi chỉ chỉ chõ chõ. Giang Tiểu Li không thuộc về thế giới này, cũng không tồn tại trên thế giới trước khi Lê Hồng Anh chết.

Hẹn hò sao. Suy nghĩ Lê Hồng Anh bay xa, nói cô thích con gái chẳng qua là bị bạn cùng phòng phát hiện ra cô đang xem manga bách hợp, sau đó liền bị lan truyền ra toàn trường đều biết. Sau đó các nàng trực tiếp chuyển phòng ngủ, nói sợ mình nhìn trộm bọn họ tắm, sợ mình buổi tối làm gì đó với họ, sợ mình táy máy tay chân với các nàng. Thành thật mà nói, Lê Hồng Anh chưa bao giờ cảm thấy hứng thú với họ, nhưng mỗi người bọn họ đều chen lấn dát vàng lên mặt mình*.

*ý bảo làm kiêu, tỏ vẻ bản thân cao quý

Không phải ai cũng là ác nhân, nhưng sẽ không ai đứng lên bảo vệ một người không liên quan gì đến họ. Lê Hồng Anh rất trạch, cô độc và hướng nội, thích giữ mọi thứ trong lòng lại không giỏi ăn nói. Đã từng nỗ lực giải thích nó nhưng không ai chịu nghe...

Ken két.

Lê Hồng Anh quay đầu, Giang Tiểu Li mặc một bộ đồ ngủ hoạt hình trời xanh mây trắng bước ra, cả người quanh quẩn mùi sữa tắm, nhưng lại khác với mùi sữa tắm đơn thuần. Lê Hồng Anh đứng dậy, tiện tay lấy chiếc khăn khô treo trên giá treo ở đầu giường Giang Tiểu Li, đây là thứ mà Giang Tiểu Li ngày nào cũng dùng để ở đây để lau khô tóc, sau khi lau xong nàng sẽ phơi nó trên ban công.

Lê Hồng Anh đặt khăn lên đầu Giang Tiểu Li rồi lau tóc cho nàng, Giang Tiểu Li ngoan ngoãn đứng yên mặc cho Lê Hồng Anh di chuyển.

"Chuyện hôm qua, thật xin lỗi. Tớ không nên nói nhảm." Giang Tiểu Li rất tự trách, "Không ngờ bọn họ lại hiểu như vậy, tớ, tớ thật không có ý đó. Thực xin lỗi, lại mang đến phiền toái cho cậu."

Có lẽ, không sớm mở sân chơi linh dị, cũng không sao. Lê Hồng Anh cất khăn tắm đi, bắt gặp ánh mắt của Giang Tiểu Li, bình tĩnh nói: "Không có việc gì, làm bài tập xong chưa?

"Còn mấy đề không biết làm..." Giang Tiểu Li nhỏ giọng nói.

"Cho tôi xem, tôi sẽ dạy cho cậu."

Thấy Lê Hồng Anh dễ như trở bàn tay giải quyết những câu hỏi đã phiền mình trong một thời gian dài, Giang Tiểu Li đột nhiên nghĩ: Nếu Lê Hồng Anh đều làm được những câu hỏi này, ngay cả khi Lê Hồng Anh chỉ đạt 60 điểm trong bài thi Tiếng Anh, thì tổng điểm của cô không nên thấp như vậy chứ. Thi mà còn thi được hàng chót?

Nhưng Giang Tiểu Li vẫn không hỏi, nàng định ngày mai sau khi có kết quả sẽ xem bài của Lê Hồng Anh, biết đâu có thể phát hiện ra chỗ nào không đúng. ——Tất nhiên, tiền đề là nàng có thể sống đến ngày mai.

Sau khi trằn trọc bất an, Giang Tiểu Li vẫn rất nhanh ngủ thϊếp đi, chắc là do học tập quá mệt mỏi, hơn nữa mỗi ngày đều dậy sớm khiến nàng mỗi ngày đều siêu mệt mỏi. Rõ ràng là đầy bụng tâm sự nhưng vẫn là vừa chạm gối đã ngủ.

Khi đồng hồ điểm hừng đông, Lê Hồng Anh đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, cô sâu kín nhìn Giang Tiểu Li đã chìm vào giấc ngủ say, đôi mắt đỏ tươi trong đêm đen đặc biệt hãi người. Vô số vết máu từ trên tường lan ra, bao trùm toàn bộ ký túc xá, Lê Hồng Anh một giây còn ở trên giường của mình, giây sau đã nằm trên người Giang Tiểu Li.

... Cái mùi này.

Lê Hồng Anh hận không thể lập tức có thể ăn thịt uống máu của Giang Tiểu Li, xé xuống lớp da mỏng, há miệng cắn thịt nàng, uống máu nàng, từng tấc một, từng ngụm một, thậm chí đến xương cũng nuốt vào bụng.

Những người được ải trốn gϊếŧ lựa chọn dù không cùng trình độ vẫn có thể khơi dậy "sự thèm ăn" của nhóm ma quỷ, bởi vì nếu quá "Khó ăn", quỷ ma sẽ không tuân theo quy tắc của ải trốn gϊếŧ đi tham gia trò chơi mà sẽ tranh thủ ăn "món ngon". Bởi vì yêu ma có khẩu vị khác nhau, cho nên trong phó bản tổ đội, nếu không có người nào xúc phạm quy tắc, như vậy yêu ma sẽ tùy theo khẩu vị của mình lựa chọn con mồi đầu tiên.

Tí tách, tí tách.

Trên người Lê Hồng Anh từng chút rướm máu, vô số huyết dịch nhuộm ướt xiêm áo của cô. Trong đêm oi bức, giờ phút này ngay cả tiếng côn trùng kêu cũng không nghe được, yên tĩnh vô cùng. Vết máu loang khắp phòng, đã lan đến giường của Giang Tiểu Li, chỉ cần Giang Tiểu Lyiđộng ngón tay một chút liền sẽ chạm vào những thứ đó.

Giang Tiểu Ly trong lúc ngủ nhíu mày, nàng mơ thấy mình bị một tên sát nhân bắt được nhét vào tủ lạnh, tủ lạnh nhỏ đầy ngột ngạt khiến nàng không thở được, lạnh đến phát hoảng. Nàng cố gắng vùng vẫy để trốn thoát nhưng phát hiện vô luận thế nào nàng cũng không thể di chuyển.

Lê Hồng Anh không thể chạm vào Giang Tiểu Li.

Khu vui chơi Hồng Y là sân chơi của riêng mình Lê Hồng Anh. Giang Tiểu Li không bắt nạt cô, thậm chí không cùng bạn học hùa theo nói xấu cô, cũng không kỳ thị đồng tính luyến ái một chút nào dù nàng bị đồn là có quan hệ với cô. Theo quy tắc, nếu người chơi không đắc tội với Lê Hồng Anh thì Boss không thể trực tiếp tấn công.

Lê Hồng Anh cúi đầu ngửi ngửi mùi cơ thể của Giang Tiểu Li, bình thường vẫn là mùi sữa tắm ngọt ngào, nhưng khi thời gian bảo vệ người mới trôi qua, yêu ma có thể ngửi thấy mùi vị "trong xương" của người chơi, chỉ có yêu ma có thể ngửi được, một mùi vị thu hút yêu ma.

Người này, rất ngon nha.

Lê Hồng Anh há miệng, nhưng răng nanh không thể xuyên qua da thịt Giang Tiểu Ly, người bị quy tắc trói buộc, khống chế cô gắt gao. Rõ ràng chỉ cần bỏ chút sức là có thể uống được mỹ vị thơm ngon.

Trò chơi trốn chết chết tiệt! Lê Hồng Anh chửi thầm trong lòng, từ từ ngồi dậy, máu trong phòng như thủy triều mà rút lui. Đôi mắt cô dần chuyển sang màu đen, trên khuôn mặt nhợt nhạt hiện ra ý cười quỷ dị.

Nên làm cái gì bây giờ? Một người chơi như vậy cô không thể để những con quỷ nhỏ kia ăn được.

Suốt đêm dài, Lê Hồng Anh ngồi trên người Giang Tiểu Li, cô không lộ ra thật thể, ngoại trừ khiến Giang Tiểu Li cảm thấy cực kỳ lạnh thì không có bất kỳ khó chịu nào. Cô ngồi ngay thẳng, cúi đầu nhìn khuôn mặt đang ngủ của Giang Tiểu Li, ngủ say không chút phòng bị. ... Nếu như không nhờ có cuốn sách tân thủ thì một người chơi như nàng vào ngày thứ hai liền bị ma quỷ tới gõ cửa rồi ăn sạch sẽ không nhả xương.

...