Chương 15



Sáng sớm hôm sau, chuyển phát nhanh của Đỗ Dật An cũng đã đến, hạt giống đến trước, động vật con và máy móc lớn sẽ giao hàng sau một hai ngày, dù sao thì chúng cũng nhảy qua các tinh cầu.

Vì cậu đã mua hạt giống của cùng một công ty, số lượng nhiều nên cửa hàng còn tặng thêm hai hạt giống làm quà, kèm theo sách hướng dẫn chi tiết cách trồng trọt. Sách hướng dẫn rất dài, ghi cẩn thận lượng ánh sáng, nhiệt độ, độ ẩm cần thiết, khi nào cần tưới nước, bao nhiêu ml nước, chất lượng nước không được thấp hơn nước uống loại A cho con người và tần suất tưới cho cây trồng. Cách bảo nhiêu thời gian cần phát nhạc chờ cây nghe hoặc lật lá.

Đỗ Dật An: ... ta rốt cuộc trồng rau hay nuôi tổ tông?

Điền Sơn Sơn ngáp một cái, từ trong phòng đi ra chào Đỗ Dật An: “Chào buổi sáng Đỗ ca! Hả? Là cây trồng tự nhiên. Không phải là em không nói với anh, nhưng mà Đỗ ca những hạt giống này một mình trồng thật sự rất khó. “

Trước đây trên mạng sao xuất hiện xu hướng trồng trọt, Điền Sơn Sơn cũng theo xu hướng này mua một ít về và cố gắng trồng nó, nhưng thực tế nó chỉ dành cho những người có tiền.

Khoa học kỹ thuật ở Tinh tế vô cùng phát đạt, quần áo và đồ dùng hàng ngày đều có công dụng phòng hộ nhất định, chỉ cần thể chất không quá tệ thì về cơ bản không cảm nhận được môi trường xung quanh kém hay chất lượng không khí cao, nhưng những loại cây trồng tự nhiên này bất đồng.

Chúng cực kỳ kén chọn, nếu có thứ gì đó không phù hợp với môi trường sống của chúng, chúng sẽ bắt đầu sinh bệnh hoặc trực tiếp tử vong, đồng thời số tiền bỏ ra sẽ trở nên lãng phí.

Những người có thể ươm trồng hạt giống thành công thường là những người giàu có, có không gian để thiết lập các đồn điền chuyên nghiệp, được trang bị các dụng cụ chính xác đắt tiền để giữ cho cây luôn trong môi trường thoải mái nhất. Điều tương tự cũng xảy ra với những động vật nhỏ có thể chất yếu.

Tất nhiên, không phải mọi thứ đều như vậy, vẫn có ngoại lệ. Một số loài hoa cảnh có khả năng sống sót và biến đổi thấp trong các môi trường khác nhau, một cây đẹp có thể bán được giá cao. Vì điều này mà nhiều công ty cá độ cũng có dự án hộp mù hoa.

Bạn có thể mua một hạt giống với giá vài nghìn tinh tệ và nuôi dưỡng nó, nếu thành công, nó có thể được bán với giá hàng triệu, thậm chí hàng chục triệu.

Nhưng dù có đặc biệt đến đâu thì đất nhiễm độc và nhiễm phóng xạ chắc chắn sẽ không thể phát triển được, chẳng hạn như hành tinh JM. Bạn muốn cây xanh mọc trên đất ở đây, trừ khi €€€€

“Không khó lắm, à ừm, nó lớn rồi.” Đỗ Dật An ra hiệu cho Điền Sơn Sơn nhìn sân sau của mình.

Điền Sơn Sơn đem những lời muốn nói nuốt trở lại, nhìn về phía mảnh đất nhỏ ở sân sau được Đỗ Dật An đơn giản rào lại, trên bãi cát có những chấm xanh nhỏ dễ thấy, hai mươi mốt, không hơn không kém. Chúng tươi tắn lại non nớt, và chúng thực sự tồn tại mỗi cây tượng trưng cho một kỳ tích.

“Làm sao có thể?” Điền Sơn Sơn không thể tin được, anh mừng vì chính mình còn chưa đem câu kế tiếp nói hết ra, bằng không chính mình sẽ bị cái tát vào mặt.

Điền Sơn Sơn không khỏi quỳ xuống cẩn thận quan sát, quan sát một lát, có chút lo lắng: “Đỗ ca, chúng sẽ không phải là những thứ em thấy tối qua phải không?” Anh vẫn cảm thấy ở đây sẽ không trồng ra những thứ bình thường.

Đỗ Dật An không nói nên lời: “Đương nhiên là không.”

Nhận được câu trả lời khẳng định, của Điền Sơn Sơn kinh ngạc lấy ra quả bóng chụp ảnh nhỏ chụp đi chụp lại, chụp xong mới nhớ ra: “ Đỗ ca, còn có nữa hai hạt đâu?”

Ba hàng ở đây trồng được trồng chỉnh tề mà hai hạt còn lại là thất bại? Vẫn chưa trồng?

“Ồ, ta đã trồng chúng ở nơi khác.” Đỗ Dật An nói, “Đừng lo lắng, ở đó chúng sẽ phát triển tốt.”

Sức sống của tuyền thánh đủ để giữ cho hai bông hoa nở thật lâu.

“Được rồi, hôm nay ta còn có việc bận.” Đỗ Dật An gọi Điền Sơn Sơn ra ngoài, hôm nay cậu có rất nhiều việc phải làm.

Ngoài hạt giống, một số dụng cụ và đồ nội thất cũng đã đến. Đỗ Dật An định phá dỡ ngôi nhà gỗ và làm lại, sống trong một căn nhà xấu xí tạm thời cũng không sao, nhưng nếu sống lâu trong đó thì vẫn phải đối với con mắt chính mình tốt một chút, nhất là từ khi vật liệu xây nhà này quá đắt, nếu cậu ấy không làm cho nó trông phù hợp với giá tiền, cậu sẽ cảm thấy mình lỗ to.

Tiếp theo là trồng rau, một cái ao và một con đường.

Đỗ Dật An giao lại công việc phá dỡ ngôi nhà cho Điền Sơn Sơn, đồng thời cậu mở rộng diện tích ruộng rau và gieo trồng toàn bộ hạt giống cây trồng mới. Trong số những hạt giống này có cây ăn quả và cây gạo trúc (*). Cậu định trồng hai cây này ở cạnh nhà và ven đường.

Sau khi đào một cái hố dưới đất, chôn hạt giống xuống, phủ đất lên và rưới nước suối pha loãng, Đỗ Dật An đã sẵn sàng cho công việc tiếp theo.

Điền Sơn Sơn há hốc mồm nhìn, cái này xong chưa? Ah? Độ ẩm, lượng nước và không khí cái gì cũng không đo?

Có đúng là thứ có thể phát triển như thế này không phải là cây đột biến không?

Đỗ Dật An đã trả lời một lần, cậu cũng không đủ kiên nhẫn để nói lại, trồng rau xong đi đến ao nước trong khu vực Hắc Nham thạch. Ao cách căn cứ khoảng một nghìn mét, có thể sau trận mưa lần trước lại bị ô nhiễm. Trên đường đi, Đỗ Dật An lấy ra quả bóng để thanh lọc nó, sau khi quay trở lại, cậu có thể mở rộng phạm vi của trận hình bảo vệ.

Chẳng bao lâu, Đỗ Dật An đã đến bên hồ, không ngoài dự kiến quả bóng lại trở nên đυ.c ngầu.

Những quả bóng đen đó lại được Đỗ Dật An cất đi, cậu lấy ra mấy quả mới đem chôn ở mấy nơi trong ao, công dụng của chúng có lẽ cũng tương tự như công dụng của máy lọc tự động. Điểm trước đây của cậu ấy quá cao, trong Thương Thành giá của những quả bóng thông linh khá rẻ muốn đền bù giá, gần như là không giới hạn, vì vậy bây giờ cậu ấy sẽ không cảm thấy tiếc cho dù có sử dụng chúng như thế nào.

Tuy nhiên, vì mục đích tiết kiệm và bảo vệ môi trường, quả bóng đen Đỗ Dật An cũng có thể sử dụng, chẳng hạn như sử dụng quả bóng đen làm con mắt trận của trận pháp, hoặc đặt nó lên quyền trượng như một viên ngọc năng lượng, hoặc cậu ta cũng có thể tinh luyện một thanh kiếm ma thuật. Hạn chế duy nhất có lẽ là nó quá nguy hiểm, dù chỉ xước da cũng sẽ chí mạng, quá trình chết sẽ thong khổ không chịu nổi.

Sau khi đặt bóng xong, Đỗ Dật An đang định rời đi, nhưng có ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cậu từ khi cậu xuống nước giờ vẫn còn đó.

Cậu lắc đầu bất lực, nhìn về phía bụi gai cách đó không xa: “Ngươi không chạy à?”

Nghe vậy, những người ẩn nấp sau bụi gai đều sợ hãi và chạy trốn khỏi tầm mắt của Đỗ Dật An với tốc độ cực nhanh.

“Chạy trốn khá nhanh a…” Đỗ Dật An bình luận, nhưng lại không muốn đuổi theo.

Người vừa quan sát cậu phần lớn đều cảnh giác và sợ hãi, hắn cũng đã đến khu vực này trước cậu. Có lẽ vì cảm nhận được có người đến nên hắn ta trốn tránh vì sợ bị phát hiện.

Đỗ Dật An không để tâm chuyện này.

Sau khi trở về, Điền Sơn Sơn đã tháo dỡ gần hết ngôi nhà gỗ, anh có thể đạt được tốc độ này bởi vì ngôi nhà gỗ được làm bằng vật liệu đặc biệt, dù anh có phá bỏ mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ không bị hư hại.

Anh ấy cũng bắt đầu phát sóng trực tiếp khi phá bỏ ngôi nhà của mình, việc đầu tiên anh ấy làm khi bắt đầu phát sóng trực tiếp là chia sẻ số rau mà Đỗ Dật An trồng với cư dân mạng. Mặc dù hầu như không ai tin điều đó.

Không ai tin vườn rau cũng không có sao, dù sao thì bản thân Điền Sơn Sơn cũng cảm thấy nó rất huyền ảo. Nhưng may mắn thay, một số cư dân mạng vẫn không mù quáng về vấn đề đó, và đi theo Điền Sơn Sơn bắt đầu phá bỏ ngôi nhà, độ phổ biến của phòng phát sóng trực tiếp bắt đầu tăng lên, bởi vì một số người phát hiện ra rằng chất liệu của ngôi nhà này rất khác thường, đặc biệt là những thứ dùng làm vật liệu xây dựng. Mái nhà, trông rất giống với áo giáp Da của những dị thú cấp cao.

Càng nhìn càng nhận ra, cư dân mạng càng trở nên không bình tĩnh.

Sau khi Đỗ Dật An trở lại, trong phòng phát sóng trực tiếp tràn ngập những câu hỏi hướng về cậu .

“[Luận đến cùng Đỗ ca có bao nhiêu phát rồ], bá đạo khiến khán giả cảm thấy có bao nhiêu nguy cơ, sau đó còn sử dụng vật liệu từ dị thú động vật và thực vật để xây nhà?! Bạn có biết những thứ đó đáng giá bao nhiêu không?”

“Xin hỏi thể chất của Đỗ Ca nào nhiêu thế?”

“Đêm qua chúng ta đi chặt thực vật biến dị, nay thì phá dỡ nhà, không phải là họ dự định dùng nguyên liệu thực vật biến dị một lần nữa xây nhà nha? Bán đi không tốt sao? Nếu chủ bá không thiếu tiền, cứ coi như tôi chưa nói gì đi.”

“Vũ khí đặc thù để diệt rết là do Đỗ Ca tự chế sao? Có link mua không?”

“Những vật liệu này chính là như vậy. Những mảnh vụn vốn dĩ không có giá trị gì.”

“Phế liệu? Lầu trên làm tôi cười chết a. Bạn không thấy vết cắt rõ ràng trên lớp giáp da sao? Bạn có thể cho tôi biết công ty nào sẽ cắt nguyên một khối vật liệu giá cắt cổ thành từng mảnh nhỏ như vậy rồi bán đi không?”

Đỗ Dật An liếc nhìn màn hình, trả lời ngắn gọn: “Chúng tôi đang định xây dựng lại nó. Nếu hôm nay chúng tôi cố theo kiệp thì nó sẽ hoàn thành.”

Nhiều hơn nữa cậu cũng lười nói. Cậu đến mảnh đất trống lấy ra các vật liệu từ đống mảnh vụn bị bỏ trống và bắt đầu phân loại các vật liệu mà Điền Sơn Sơn đã tháo dỡ.