Chương 13

Chẳng trách Tề ma ma cứ chạy vào trong phòng này, chẳng trách khi bước ra mặt mày bà ta vui vẻ tới nỗi sắp nở hoa.

Ở chỗ này quả nhiên là một công tử hào phóng, tùy tiện vung tay là năm mươi lượng!

Người bán bánh bao ở con đường đối điện vất vả cả một tháng cũng chỉ kiếm được hai lượng bạc, mà đó còn là số tiền để nuôi cả một gia đình đấy.

Nhưng nhỏ câm đó một đêm lại kiếm được những năm mươi lượng, người ta bán bánh bao hai năm cũng không kiếm được nhiều như vậy đâu.

Nghe nói tiền bán thân của nhỏ câm này cũng chỉ có năm mươi lượng mà thôi!

Hoa khôi nương tử là người đầu tiên không cam lòng, nàng ta cũng chính là người ngày hôm qua tiếp khách từ sớm, bỏ lỡ vị công tử có tiền này, bằng không nào tới lượt nhỏ câm này chứ?

Khách quan đêm hôm qua của nàng ta cũng coi như là một người có tiền, thưởng cho nàng ta mười lượng. Nàng ta cảm thấy số tiền này đã rất nhiều rồi, nhưng vẫn không nhiều bằng nhỏ câm này.

Lúc Ngụy Chiêu đang chuẩn bị đóng cửa, mấy cô nương bên ngoài rốt cuộc không nhịn được nữa, cùng nhau vọt vào phòng.

Hoa khôi nương tử vô cùng không khách sáo đẩy Ngụy Chiêu một cái, trực tiếp đẩy hắn ra khỏi cửa.

Ngụy Chiêu không hề phản kháng, thuận theo bước ra ngoài, quay người đi vào phòng bên cạnh.

Lúc này, phần lớn các vị khách đã rời đi, hầy hết các phòng tối qua hắn chưa lục soát đều đã trống, cửa là không khóa, lát nữa sẽ có tên sai vặt tới dọn phòng và thay giặt chăn trải giường.

Vừa vào cửa hắn đã tìm kiếm ở nhiều góc khuất. Có lẽ thứ quan trọng như thế sẽ không được đặt ở nơi quá nổi bật, nhất định là giấu ở nơi nào đó.

Nhưng trong căn phòng này lại chẳng tìm được gì, hắn có chút thất vọng, rời khỏi phòng, đi sang phòng tiếp theo.

Lúc ra khỏi cửa hắn nghe thấy Tề ma ma đang mắng người, "Mấy đứa sao vậy? Chưa từng thấy đàn ông bao giờ à? Đâm vào Quý công tử rồi, còn không mau cút đi!"

Hoa khôi nương tử xa xa nhìn thấy Ngụy Chiêu liếc mắt một cái, không cam lòng mang theo một đám cô nương bỏ đi.

Ngụy Chiêu thầm nghĩ: "Không xong rồi."

Quả nhiên, ngay sau đó nghe thấy Tề ma ma gọi mình: "Phong Linh? Ngươi không cố gắng hầu hạ Quý công tử đi, đi chết ở đâu rồi?"

Ngụy Chiêu đành phải thở dài, trở lại gian phòng lúc trước.

Ngẫm nghĩ vẫn nên đánh ngất họ Quý này thì bớt việc hơn.

Triệu Hoài Tễ nhìn vào ánh mắt hắn là biết hắn lại muốn động võ, nhân tiện nói: "Ta mệt rồi, ngươi về phòng mình nghỉ ngơi đi, buổi tối quay lại cũng được."

Hắn ta ngáp thật to, "Đêm qua ngủ lâu như vậy, cũng không biết vì sao vẫn buồn ngủ nữa."

Vẻ mặt Ngụy Chiêu hơi dịu đi, gật gật đầu, rời khỏi phòng.

Triệu Hoài Tễ cũng thở phào nhẹ nhõm, một mình hắn ta phải đối phó với một sát thủ võ công cao cường như vậy, nếu không phải tình huống bất đắc dĩ, hắn ta cũng không muốn động võ với hắn.

Có Ngụy Chiêu ở đây, hắn ta đợi ở đây ngồi mát ăn bát vàng là được. Hôm qua lúc trông thấy Ngụy Chiêu hắn đã nghĩ xong rồi, đã truyền lệnh cho ám vệ mai phục ở bên ngoài, chờ khi Ngụy Chiêu rời khỏi Thủy Tiên Lâu, bọn họ sẽ ra tay cướp Ngọc tỷ truyền quốc từ trên tay của hắn. Những người này sẽ cải trang thành bọn cướp, Ngụy Chiêu cũng sẽ không biết bọn họ là ai.

Trong số ám vệ hắn ta mang theo có vài cao thủ, cho dù Ngụy Chiêu có võ công giỏi đến đâu, thì chung quy hắn cũng chỉ có một mình, chắc chắn không thể nào đánh thắng được mấy người kia.

Đột nhiên, bên tai hắn ta lại truyền đến giọng nói quen thuộc.

[Ting! Có nhiệm vụ mới!]

[Mục tiêu nhiệm vụ: Nắm được nhược điểm của bất kỳ đại thần nào trên Kim Điện hoặc tìm ra nhược điểm của một đại thần.]

[Phần thưởng nhiệm vụ: Tự chọn cộng 50 điểm]

Tuy rằng Ngụy Chiêu cách hắn ta mấy gian phòng, theo lý thuyết hẳn là hắn ta không thể nghe rõ như vậy. Nhưng mà hắn ta lại có thể nghe thấy rõ ràng, giọng nói này dường như cũng không bị vách tường cản trở, mà chỉ liên quan đến khoảng cách thì phải.

Giọng của Ngụy Chiêu lập tức truyền đến.

[Tự chọn cộng điểm là gì?]

[Có ba mục để lựa chọn, theo thứ tự là giá trị sinh mệnh, sức tấn công và giá trị tốc độ, lựa chọn bất kỳ một mục nào để cộng thêm 50 điểm.]

[Mấy cái này có tác dụng gì?]

[Giá trị sinh mệnh có thể làm cho thanh máu của ký chủ dài hơn, tăng sinh mệnh khiến ký chủ khó chết hơn. Sức tấn công có thể tăng vũ lực của ký chủ, làm cho ký chủ đánh người đau hơn. Giá trị tốc độ sẽ làm tăng tốc độ, làm cho động tác của ký chủ càng thêm nhanh nhẹn hơn.]

[Nhưng ở đây vừa không có Kim Điện vừa không có đại thần.]

[Nhiệm vụ không có thời hạn, ký chủ quay về rồi hoàn thành cũng không muộn nè!]

Tiếng của Ngụy Chiêu im lặng trong chốc lát.

[Nhưng ta đang rất cần cái giá trị tốc độ đó, nếu không tìm thấy gì trong mấy gian phòng này, ta cũng chỉ có thể buổi tối lẻn vào lục soát phòng của mấy cô nương hồng bài và không may mắn... Và cả gian phòng của tú bà kia nữa.]

[Ở nơi này chỗ ở của các cô nương có liên quan đến địa vị của họ. Hầu hết chỗ ở của mọi người đều không tốt, khi có khách các nàng sẽ tiếp khách ơ phòng khách. Còn những cô nương hồng bài sống ở những nơi tốt hơn nhiều, các nàng có thể tiếp khách ở phòng của mình. Cho nên các cô nương hồng bài vẫn chưa rời khỏi phòng, ta không có cơ hội lẻn vào. Mấy cô nương... không may mắn thì chỉ có thể đợi ở trong phòng của mình. Ta cũng không có cơ hội đi vào.]

[Chỉ có thể thừa dịp buổi tối lúc các nàng ngủ thì làm họ hôn mê, lén lút lục soát một chút.]

Âm thanh của hệ thống không phải là không có tiếc nuối.

[Quả thật, việc lục soát rất cần giá trị tốc độ, nhưng phải hoàn thành nhiệm vụ thì mới có thể nhận được phần thưởng đó nha!]

Triệu Hoài Tễ cười lạnh lắc đầu, tên nội gián này thật sự cho rằng triều đình của hắn ta khắp nơi đều lọt gió, chỉ cần tùy tiện là có thể bắt được nhược điểm của triều thần nào đấy à?