Phu quân của ta là Thái Tử, hắn giả dạng làm một tên đồ tể mất trí nhớ, cùng ta sống trong thôn nhỏ làm một cặp phu thê bần hàn. Ta nghe được hắn cùng ám vệ trò chuyện: "Vân cô nương đối với điện hạ c …
Phu quân của ta là Thái Tử, hắn giả dạng làm một tên đồ tể mất trí nhớ, cùng ta sống trong thôn nhỏ làm một cặp phu thê bần hàn.
Ta nghe được hắn cùng ám vệ trò chuyện:
"Vân cô nương đối với điện hạ có ơn cứu mạng, lại một lòng si mê ngài. Đợi tới khi ngài đắc thế, cũng nên phong nàng làm thị thϊếp?"
Lý Nguyên Chiêu lãnh đạm nói:
"Hạng thôn phụ thô tục này, không có khả năng cô sẽ đem nàng về Đông Cung."
"Cô cùng nàng vốn chỉ là một đoạn duyên mỏng, thưởng cho nàng ngàn lượng vàng đã là đại ân đối với nàng rồi."
Cách qua tấm ván cửa nghe lén được, thiếu chút nữa thì ta cười thành tiếng.
Hắn không biết, ta đây đã trọng sinh.
Số tiền kia, rốt cuộc ta nhịn không được muốn nó nhanh chóng về tay mình.