Chương 48: Hắn ghen

"Được! Chỉ cần em muốn dù khó thế nào anh cũng cho em" Thẩm Vạn Cư hắn đã khiến cô chịu nhiều đau khổ rồi cho dù cô có yêu cầu cao hơn hắn cũng chấp nhận.

"Tôi không mong anh nói suông!" thật ra muốn có được cổ phần nhà họ Bạch rất dễ dàng với cô, chỉ cần xử dụng một chút tàn độc là được nhưng hiện tại chưa phải lúc cô cho người khác biết bộ mặt thật của mình. Trò chơi này cô sẽ là người mở màn cũng sẽ là người kết thúc, người thua chắc chắn không phải là cô.

"Vậy em có thể trở về cùng anh?"

"Không thể! Ở với anh tôi cảm thấy rất khó chịu. Với lại anh nghĩ sau bao nhiêu chuyện anh còn có được tình cảm của tôi?" cô biết cho dù nói vậy hắn cũng sẽ không dám trở mặt, tại vì...hắn yêu cô. Nhưng như vậy đã sao? Hắn không ngại bán cô cho người khác chắc chắn trong tương lai cũng vậy. Con người mà được một lại muốn mười mãi mãi không bao giờ đủ với mình. Mà ngay cả cô cũng vậy tham vọng ai mà không có chỉ là lớn hay nhỏ thôi.

"Vậy còn tên kia? Em yêu hắn?" Thẩm Vạn Cư từng chứng kiến cảnh cô cùng Trương Kỳ bên nhau khiến hắn rất khó chịu.

"Hắn vốn không hề thích em, hắn đối với em chỉ có tìиɧ ɖu͙©!"

"Ít nhất anh ta sẽ không đem bán tôi!" cô đẩy hắn ra rồi chạy lên một chiếc xe buýt gần đó. Thẩm Vạn Cư chỉ có thể nhìn hình bóng cô dần phai mờ, hắn đau đớn nhưng cũng chỉ có thể trách bản thân mình.

"Tiểu Thần cuối cùng anh vẫn thua hắn ta...tất cả đều tại anh không biết nắm bắt cơ hội. Em đi rồi anh mới biết dù anh có nhiều tiền thế nào cũng mãi mãi mất đi thứ quan trọng nhất là em" nhưng em yên tâm những gì em muốn anh sẽ cố gắng cho em.

____________________________________________

"Cốc cốc cốc" Cửa phòng từ từ mở ra

"Dạ thưa thiếu gia có chuyện gì?" người đàn ông cung kính nói.

"Loại thuốc đó sẽ có hiệu quả chứ?" Trương Kỳ cầm ly rượu tao nhã uống.

"Chỉ cần đúng liều lượng và sử dụng đúng cách sẽ có hiệu quả " người đàn ông không hiểu vì sao thiếu gia lại mê luyến một nữ nhân tới nỗi phải dùng thủ đoạn hèn hạ này.

"Được rồi! Ra ngoài đi" hắn lạnh lùng bước tới cửa sổ nhìn khung cảnh bên ngoài. Hắn vẫn nhớ trước kia bảo bối của hắn rất thích ngắm phong cảnh vào buổi đêm thế này.

Cô sẽ hận hắn không khi biết hắn sử dụng thủ đoạn hạ lưu này? Hắn mặc kệ chỉ cần có cô hắn mặc kệ cô sẽ hận hắn đi chăng nữa.

Hắn yêu cô tới phát điên mất rồi, lại phải dùng loại thuốc đó khiến cô nhanh chóng thụ thai. Tuy hắn không muốn có con sớm nhưng vì muốn cô hắn đành làm vậy. Hiện tại chắc chắn đang mang trong mình giọt máu của hắn.

"Tút tút tút"

Hắn nhìn lên màn hình điện thoại, người gọi là thư kí của hắn. Trương Kỳ cười mỉa mai hắn là đang chờ đợi gì? Chờ cô gọi mình sao? Đó là không thể cô vốn không yêu hắn."Có chuyện gì?"

"Thiếu gia, theo thông tin dò rỉ phía nội bộ của Thẩm Vạn Cư, hắn muốn thu mua 5% của Bạch gia hiện tại mong ngài chỉ thị"

Người đàn ông này vốn là gián điệp do hắn phái tới theo dõi Thẩm Vạn Cư vào thời gian trước. Lẽ ra tên khốn đó đã mất mạng từ trước nhưng do quá bận bởi chuyện của Thần Hi nên hắn không kịp ra tay.

"Giúp hắn!"

"Dạ?" người đàn ông khó hiểu tại sao thiếu gia lại muốn giúp tên Thẩm Vạn Cư đó? Suy nghĩ của người này quá khó hiểu rồi.

"Được rồi đi làm đi!"

"Dạ! Khoan đã... Có việc này tôi không biết có nên nói với ngài không? " người đàn ông vội vàng nói.

"Chuyện gì?" vốn dĩ hắn định tắt máy nhưng thấy thái độ khẩn trương của người bên kia lên chậm rãi hỏi.

"Thẩm Vạn Cư hắn vừa gặp Thần Hi tiểu thư... Hình như họ có xảy ra cãi vã. Tiểu Thư tức giận sau đó liền bắt xe buýt rời đi..."

"Con mẹ nó! Ầm tút tút"

Người đàn ông chưa nói xong đã nghe thấy tiếng chửi tục của hắn kèm theo tiếng động lớn. Có thể vị thiếu gia này tức giận tới nỗi ném chiếc điện thoại đó rồi.

Không ngờ người như hắn lại có ngày trở nên như vậy vì một nữ nhân.