Tôi cúi đầu nhìn đôi chân đang đi dép tông của mình. Toi rồi, không chạy được.
“Tống Thanh Như, chúng ta nói chuyện đi”
Nhìn Cố Tiêu rất trầm ổn, khác ra với người vừa rồi còn cắn răng nghiến lợi hầm hừ trong video.
Tôi cũng không muốn mặc bikini hai mảnh, đi dép tông chạy khắp nơi. Chúng tôi đều là người trọng thể diện, nói chuyện thì nói chuyện.
Sau khi vào phòng, tôi rót cho Cố Tiêu cốc nước, đôi bên mặt đối mặt ở ghế sofa.
“Cố tổng, chúng ta hợp tác với nhau cũng được mấy năm rồi, tôi là người như thế nào hẳn anh hiểu rõ. Tôi là người có đạo đức nghề nghiệp, bản thân cũng đã ký với công ty rồi, tài liệu mật..”
“Thích tôi? Hửm?”
Cố Tiêu cắt ngang không chút lưu tình. Tôi siết chặt chiếc cốc trong tay, khó nhọc lắc đầu.
“Không phải thích, em yêu anh.”
Đúng nghiệp mà!
Tôi đưa tay bụm miệng, đứng phát dậy, đưa tay ra hiệu muốn tiễn khách.
Cố Tiêu chậm rãi đi tới trước mặt tôi, cúi đầu nhìn.
“Tống Thanh Như, tỏ tình xong thì bỏ chạy, em đang trêu tôi đúng không?”
“Rốt cuộc mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì?”
Cố Tiêu cậy tay tôi ra, miệng tôi nhanh nhảu liến thoắng: “Tự dưng em không thể nói dối anh được. Cố tổng, anh mau đi đi, trước khi em nói ra lời kỳ quái hơn thế”
Cố Tiêu sửng sốt, tôi tự tay đẩy anh về phía cửa.
“Sếp à! Em biết anh không thích em, đừng nói nữa, chừa cho em con đường sống đi”
Cố Tiêu bị tôi thúc đi mấy bước khẽ cười.
“Tống Thanh Như, mấy ngày nay có nhớ anh không?”
Tôi: “Nhớ, nhớ anh tới không ngủ được. Ngày nào cũng phải ngắm hình của anh.”
Cố Tiêu: “Em yêu anh từ lúc nào?”
“Vừa nhìn thấy anh đã thích, yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau đấy ngày một sùng bái, tình sâu như biển”
Đến nước này rồi mà tôi còn nói được thành ngữ? Ông trời ơi, gϊếŧ con luôn đi!
Tôi không nói nữa, buông Cổ Tiêu, tính lách qua anh để chạy.
Cố Tiêu kéo người lại, ấn tôi vào tường, tay kia chậm rãi nới lỏng cà vạt.
“Chạy cái gì? Không phải em muốn bị anh trói sao? Hử?”
Một tay cởi cà vạt là động tác có độ khó cao. Tay Cố Tiêu dùng lực tới nổi gân xanh, trông gợi cảm cực kỳ.
Tôi nhìn tới ngu người.
“Cố Tiêu, anh có ý gì?”
Ánh mắt Cổ Tiêu sâu hun hút. Anh ghé sát tai tôi, nói: “Là cái em đang nghĩ đấy”
Hơi thở nóng bỏng thổi bên tai khiến tôi nổi da gà.
Ngay lúc tôi định nói chuyện, môi Cổ Tiêu lướt qua mặt tôi, hôn lên môi.
Sau đó là khung cảnh sao hỏa đυ.ng trái đất, tôi vẫn mặc bikini hai mảnh, hai người trai chưa vợ gái chưa chồng, còn mặc ít vải như thế thì tất nhiên không thể thiếu cảnh 18+ rồi.
Khoảng thời gian ấy tôi chỉ có thể nói thật, bị Cố Tiêu ép nói rất nhiều câu từ dẫn tới khả năng bay topic.
Đến khi tỉnh táo, tôi cúi gằm mặt, không còn mặt mũi nào đối diện với anh.
Tối đó, Cổ Tiêu nhận được một cú điện thoại. Nghe xong, sắc mặt anh trở nên nghiêm trọng, đồng thời báo với tôi rằng công ty xảy ra chuyện, anh phải về ngay để xử lý.
“Ngoan, em ở lại đây chơi thêm mấy ngày, thả lỏng tinh thần một chút. Không cần vội về, anh sẽ giữ nguyên vị trí đó cho em.
Cố Tiêu xoa đầu tôi rồi vội vã rời đi. Căn phòng trở lại vẻ yên tĩnh vốn có, chỉ còn tiếng sóng biển rì rào vỗ bên ngoài.
Tôi ngây ngốc ôm đầu gối ngồi dưới đất, cảm giác chuyện ngày hôm nay xảy ra như một giấc mơ.
Cố Tiêu đột ngột xuất hiện rồi lại đột ngột biến mất. Trong thời gian ấy anh chưa từng mở miệng nói thích tôi nhưng cơ thể lại rất thành thật. Vậy, giờ mối quan hệ giữa hai chúng tôi là gì đây?
Tôi không còn tâm trạng nghỉ phép nên thu dọn hành lý, đặt vé máy bay về nước luôn.
Từ trước tới giờ, tôi chưa bao giờ là người tự ti, ngược lại tôi còn vô cùng tự tin, nhưng đứng trước mặt Cố Tiêu, tôi lại không đoán ra được tâm tư của anh. Anh sinh ra trong một gia đình có điều kiện tuyệt vời, xung quanh cũng không thiếu người theo đuổi. Tin đồn tình ái của anh thường xuyên xuất hiện trên tạp chí, trước Giang San anh cũng từng bị đồn thổi với vài nữ minh tinh khác. Có điều, anh chẳng bao giờ ra mặt bác bỏ tin đồn.
Nếu anh chỉ coi cuộc tình này là trò chơi của kẻ có tiền thì tôi chơi không nổi.
Nhưng, tận sâu trong đáy lòng tôi vẫn nhen nhóm chút hi vọng. Quan hệ giữa tôi và Cố Tiêu không giống đâu, nhỡ đâu anh cũng nghiêm túc với mối tình này như tôi thì sao?