Chương 4

Ta nằm mơ cũng chưa nghĩ đến A Trình tỷ dĩ nhiên lại là muội muội song sinh với Thái tử!

Thái tử nói với ta: "Chuyện này là bí mật, có rất ít người biết. Vệ Tinh Vân, năm đó ở Giang Nam, ngươi làm tổn thương lòng của nàng ấy. Vậy nên sau này đừng cố tìm hiểu tin tức của nàng ấy nữa."

Khó trách hai năm liền ta đi tìm A Trình tỷ đều không có tin tức, hóa ra thân phận của nàng lại là như vậy!

Thái tử muốn tống cổ ta khỏi Đông cung, ta làm sao chịu đi.

Ta bổ nhào qua ôm lấy chân của hắn, cầu xin nói: "Thái tử điện hạ, ta cũng có nỗi khổ tâm mà. Cầu xin người cho ta gặp mặt A Trình tỷ một lần thôi, ta nhất định sẽ giải thích rõ ràng mười mươi với nàng. Suốt hai năm này A Trình tỷ bỏ đi, ta ngay cả nằm mơ đều mơ thấy hình bóng của nàng."

Thái tử cau mày, đá đá ta: "Đứng lên trả lời, như thế này còn ra thể thống gì nữa."

Ta thấy thái độ hắn đã nguôi ngoai, vội vàng bưng trà rót nước cho hắn, lấy lòng nói: "Điện hạ, năm đó ta nói muốn lấy vợ, vì cố ý chọc giận A Trình tỷ. Nàng đi rồi, ta mới hiểu được đời này kiếp này chỉ muốn cùng A Trình tỷ bên nhau. Về phần đi Túy Yên Lâu uống rượu, ta ngay cả một cô nương còn chưa chạm qua nữa, Vinh Hoa nháo phải gả cho ta, ta cũng chỉ xem nàng ấy là muội muội, tuyệt không có nửa điểm tư tình nam nữ. Thế gian này không có nữ tử nào có thể tốt với ta như A Trình tỷ ."

Thái tử tiếp nhận chén trà, đôi mày có một chút buông lỏng, thản nhiên hỏi ta: "Rồi? Vậy ngươi cho Cô biết, A Trình tốt ở điểm nào? Tại sao ngươi lại thích nàng?"

Lời này hỏi có chút khó nhằn, theo lý mà nói ngày thường ta giỏi nhất là dỗ dành người khác, chính là khi nhắc đến A Trình tỷ, ta không muốn nói mấy lời ngon tiếng ngọt sáo rỗng. Nếu như hỏi ta thích nàng ấy ở điểm nào, ta cũng không thể nói rõ được tại sao.

A Trình tỷ ở Giang Nam ba năm, ta đã ở bên dỗ dành nàng ba năm.

Ban đầu nàng đối với ta luôn lạnh nhạt, thậm chí còn không muốn gặp ta.

Nàng càng không để ý tới ta, ta càng muốn gặp nàng, tìm cách mà dỗ dành chiều chuộng nàng.

Dỗ dành qua từng ngày từng tháng, liền phải lòng nàng lúc nào không hay.

Ta nghĩ đến chuyện trước kia, có chút thất hồn lạc phách nói: "A Trình tỷ chỗ nào cũng tốt, nàng làm cái gì ta đều thích."

Thái tử nghe xong, mắt lạnh nhìn ta nói: "Đây là thành ý của ngươi? Qua loa quá mức!"

Ta nóng nảy, bật người nói: "Ta nói đều là sự thật! Nếu như có nửa câu nói dối, ta liền bị ngũ mã phanh thây, chết không có chỗ chôn. . . . . ."