Chương 3: Cuộc thi (p1)

Cửa hiệu thuốc Nhan gia.

Một người phụ nữ mặc áo choàng đen, đeo mạng che mặt bước vào cửa hàng. Hai người thanh niên mở cửa chào khách.

Chủ tiệm đừng sau tủ kiến, tươi cười:

"Chào quý khách, hôm nay ngài lại đến, ngài muốn mua gì?".

Bước đến gần tủ, đặt xuống ngay mảnh giấy. "Như cũ".

Ông nhìn vào mảnh giấy rồi người khách hàng. "Thuốc này chỉ có thể giúp ngài tạm thời, ngài uống quá nhiều sẽ tổn hại đến sức khỏe". Ông khuyên giải.

Giọng lạnh lùng. "Đừng nhiều lời, cứ lấy đi". Cô nghiêm nghị.

Im lặng một lúc. "Như ngài nói" Cuối đầu, ông bước vào trong lấy thuốc.

Mười phút sau. "Thuốc của ngài đây. Tất cả là 685 nhân dân tệ." Ông đặt hai bịch thuốc lên tủ.

Vị khách không nói lời nào, để lại tiền và bước ra ngoài.

Chủ tiệm nhìn theo bóng lưng cô, rồi thở dài.

_________________________________________

Khuôn viên Trương gia.

Có khoảng hai trăm người ngồi trên một tiểu khán đài nhìn vào khoản sân nhỏ. Trong đó đứng bốn người phụ nữ. Trước mạt họ là khu rừng rậm.

Một người phụ nữ khác, vạm vỡ, tóc buộc cao, đứng trước khu rừng.

"Hôm nay là ngày thi đấu năm năm một lần để tìm ra gia trưởng tiếp theo của Trương gia. Với sự có mặt của trưởng lão Trương gia, bà Trương Thịnh Nam". Bà đứng lên từ chỗ ngồi riếng của mình. Tiếng vỗ tay vang lên từ phía khán giả.

"Và bốn tiểu thư, trong đó có gia trưởng tiền nhiệm, nhị tiểu thư TRƯƠNG VŨ GIA". Tiếng vỗ tay đều đều vang lên. Cô gật nhẹ đầu. Hôm nay cô mặc một bộ trong phục thể thao màu đen đơn giản cùng áo khoác màu rêu.

"và ba tiểu thư, lần lượt là: Đại tiểu thư, TRƯƠNG VŨ ĐÌNH (雨婷)". Tiếng reo hò nồng nhiệt từ mọi phía khán đài.

Người phụ nữ tóc dài búi cao, nụ cười tỏa nắng, trang phục ngụy trang màu lục, cùng đôi ủng đồng màu. Đứng giữa sân. "Cảm ơn mọi người". Cô giơ tay vẫy chào khán giả.

Một tiếng la từ phía đài. "EM YÊU CHỊ !!!". Tất cả mọi người qua đầu theo hướng đó. Một chàng trai trẻ tuổi mặc trang phục màu cam nổi bật trong đám đông.

Hai hàng lông mày người dẫn chương trình chau lại. "Chỉ có người thuộc Trương gia mới được dự cuộc thi này. Đem anh ta đi". Chưa đợi chàng trai phản ứng, hai bóng người đã xuất hiện hai bên, điểm nguyệt anh ta bất tỉnh, đem đi ra ngoài.

"Chúng ta tiếp tục." Đám đông tập trung vào thí sinh thứ ba, như chưa có chuyện gì xảy ra.

"Và cuối cùng là tam tiểu thư - TRƯƠNG HIỂU KHUÊ (曉 溪). Đây là lần đầu tiên tiểu thư tham dự cuộc tranh tài này".

Cô gái trẻ khoảng 18, 19 tuổi, mặc võ trang wushu hai màu đen và nâu đất, ngại ngùng chào khán giả. Tiếng vỗ tay vang lên, ta còn có thể nghe thấy trong đám đông, tiếng thủ thỉ của các phu tử mong muốn đem tam tiểu thư về nuôi.

"Vòng thi đầu tiên này, ba tiểu thư phải trốn trong rừng ba ngày ba đêm mà không để bị tìm thấy. Trong người sẽ chỉ được mang theo trên mình một cặp vũ khí. Nghiêm cấm duy nhất là không được gây sát thương.

Hôm nay, sáng thứ hai ngày 1 tháng 3 năm xxxx, vào lúc 9h00 sẽ bắt đầu. Và sẽ kết thúc vào thứ năm ngày 4 tháng 3 năm xxx. Lúc 9h000"

Người điều khiển chương trình nhìn đồng hồ

"Còn 30 giây nữa là vòng 1 bắt đầu. Bắt đầu đếm ngược 30, 29, 28, 27, 26, 27, 26, 25, 24, 23, 22, 21, 20, 19,...

Ba tiểu thư, nụ cười tắt ngóm,

nhìn thẳng vào khu rừng,

cuối người,

chân khụy gối.

3,

2,

1.

Họ phóng vào...