Chương 8: Nhập học.

Trước kia Huyền Kiêu đều sinh hoạt ở nơi tách rời xã hội, sau này gặp một Bùi Y đã mất gần như toàn bộ ký ức, đương nhiên cũng không có ai giải thích mấy thứ này cho cậu.

Vả lại, Aaron chỉ là một tinh cầu cấp F, nói không dễ nghe chứ nơi này như một tinh cầu nông thôn nhỏ, cơ giáp ở tinh cầu cấp F là một thứ quá xa vời, cho nên Huyền Kiêu sẽ càng không biết đến.

Cậu nghiêng đầu tưởng tượng hình thú của chính mình được bao bọc bằng trang bị kim loại, sau đó bĩu môi chê bai. Ngay cả móng vuốt cũng bị kim loại bao trùm, thì sao có thể phát huy được uy lực của bản thân?

“Này, biểu tình đó của cậu là sao?” Ruby thấy được động tác bĩu môi của Huyền Kiêu, rống to, “Cho dù tớ mua không nổi, thì cậu sao có thể khinh bỉ tớ? Chẳng lẽ cậu mua nổi?!”

“Tôi không có ý này.” Huyền Kiêu có hơi bực bội, liếc mắt cảnh cáo hắn, “Nhỏ tiếng lại, không được làm ồn.”

Ruby ngay lập tức ngây người, ánh mắt của hắn dừng trên người đang nằm trong lòng ngực cậu. Người kia ngủ rất trầm, những sợ tóc màu đen rời rạc phủ một bên má, theo động tác đi đường của Huyền Kiêu mà nhẹ nhàng rung động, hình ảnh này… có hơi đẹp.

“Tại sao cậu ta… vẫn chưa tỉnh?”

Thật ra hắn không tính hỏi cái này, chuyện hắn muốn hỏi là: Cậu ấy là ai, các cậu có quan hệ gì với nhau! Có chân tại sao không tự mình đi đường!

Nhưng không biết tại sao, cho dù đầy đầu nghi vấn lại vì ánh mắt của Huyền Kiêu mà không thể hỏi được, Ruby có hơi buồn bực.

“Ừm……” Mặt Huyền Kiêu lặng lẽ ửng đỏ, nói dối: “Tối hôm qua cậu ấy hơi mệt mỏi thôi.”

Cậu chỉ đỏ mặt vì không quen nói dối, nhưng đi cặp với câu nói kia lại thành công khiến người khác hiểu lầm.

“Cái, cái gì?” Ruby hoảng sợ mở to hai mắt, “Các cậu, các cậu……”

Còn, còn chưa thành niên, đã, đã làm loại chuyện này……

“Hả? Sao vậy?” Huyền Kiêu nghi hoặc nhìn hắn, những lời cậu vừa nói rất kỳ quái sao?

“Không, không có gì, không có gì.” Ruby vội vàng xua tay.

Thật ra các giai đoạn phát triển của nhân loại từ trước đến nay, cho dù tình yêu đồng tính đã không bị mọi người bài xích, nhưng tình yêu dị tính vẫn là chủ lưu của thế giới.

Tuy rằng những đứa trẻ 15-16 tuổi cũng đã đủ thành thục, nhưng bây giờ tuổi thọ trung bình của nhân loại khoảng hai trăm năm tuổi, cho nên mới chừng này tuổi vẫn quá non nớt khó trách sẽ khiến Ruby ngạc nhiên như vậy.

Vừa đi vừa nói chuyện không biết khi nào đã đến ký túc xá của tân sinh, cho dù dân cư dày đặc nhưng cũng may trường trung học Carling chiếm phần lớn diện tích đất, cho nên phòng ký túc xá của bọn học sinh tương đối rộng.

Cơ bản đều là hai người một phòng, nếu ai có yêu cầu đặc thù cũng có thể đăng ký cho trường sắp xếp.

Nhờ sự nhiệt tình của Ruby, Huyền Kiêu cũng thuận lợi tìm được phòng ký túc xá, bên trong phòng có đầy đủ các loại dụng cụ, diện tích cũng đủ lớn.

Huyền Kiêu vừa đặt Bùi Y lên giường, thì Bùi Y đã ngáp dài tỉnh lại.

Huyền Kiêu lộ ra nụ cười tươi rói, vùi đầu vào hõm vai của Bùi Y cọ cọ: “Chủ nhân, tôi đã tìm được ký túc xá, còn, còn quen biết được một người.”

Bùi Y xoa xoa tóc của cậu, vừa bất đắc dĩ vừa yên lòng thở dài, anh bất đắc dĩ vì đứa nhỏ này ở trước mặt anh vẫn là một đứa nhóc chưa lớn, yên lòng cũng vì cậu vẫn ỷ lại vào mình như vậy.

Bùi Y khen: “Bảo bối làm rất tốt, sau này cũng phải cố lên. Hôm nay quen được người nào?”

Huyền Kiêu đang chuẩn bị trả lời, cửa chính đã bị người ta lỗ mãng đạp mở, vừa nãy Huyền Kiêu đã quên đóng cửa, nếu không chỉ bằng lớp cửa khóa điện tử của ký túc xá, muốn dựa sức mạnh mở ra thì không có khả năng thực hiện được.

“Hì hì, chúng ta cùng đến lớp học đi!” Ruby ban đầu cực kỳ hưng phấn, ai biết đẩy cửa vào đã thấy tư thế hiện tại của hai người, hắn xấu hổ cười ha hả: “Xin lỗi, tớ có làm phiền hai cậu không?”

“Chính là hắn sao?” Bùi Y cười khẽ hỏi, “Vào đi, bảo bối nhà tôi có hơi nội hướng, ban nãy cậu đã giúp bọn tôi không ít chuyện đúng không, còn chưa cảm ơn cậu nữa.”

“Chuyện đó, không có gì đâu,” Ruby gãi đầu, “Mọi người đều là đồng học với nhau, vả lại tớ cũng không có giúp cái gì cả!”

“Tớ là Ruby, ở phòng bên cạnh của các cậu, cậu là Bùi Y đúng không, lúc các cậu đang báo danh tớ đã nghe lão sư gọi tên của các cậu rồi!”

“Xin chào,” Bùi Y gật đầu chào hỏi, “Cùng nhau đi thôi.”

Anh vỗ vỗ Huyền Kiêu, để cậu ôm chính mình lên.

Ba người tới phòng học đã thấy có nhiều học sinh tới trước, bọn họ vừa xuất hiện đã khiến cho cả lớp xao động không nhỏ.

“Mau nhìn người kia đi, có phải bị liệt hay không, thấy hắn vẫn luôn bị ôm.”

“Ai biết, nhưng hắn lớn lên thật đẹp trai!”

“Đẹp trai thì có ích gì, chân cẳng không thể cử động, chắc chắn không thể vào trường cao đẳng!”

……

Đối với những câu nghị luận đó, Huyền Kiêu đều coi như không thấy, tìm được hàng chỗ ngồi trống phía sau để đặt Bùi Y ngồi xuống.

Mấy nữ sinh ngồi đằng trước quay đầu lại gần, nhưng Bùi Y mặc kệ họ, Huyền Kiêu càng là nhăn mũi kèm thêm vẻ mặt không vui, trên người mấy nữ sinh này không biết phun cái gì mà khiến cho cái mũi của cậu khó chịu thật sự.

Hai người chỉ giới thiệu tên xong cũng không nói gì nữa, nhưng Ruby lại nhanh chóng làm quen và nói chuyện vui vẻ với mấy thiếu nữ kia.

“Này, các cậu có phát hiện gì hay không, khuôn mặt của Bùi Y thật quen mắt, tớ cứ cảm giác hình như đã gặp qua rồi.”

‘Lacey điện hạ’ đã tử vong hơn một năm rồi, bọn nhỏ này cũng chỉ nhìn thấy hình ảnh của ‘ngài’ trên màn hình, ‘ngài’ đã sớm bị lu mờ trong tầm mắt của nhóm bình dân, trải qua thời gian dài như vậy thì trong tâm trí của bọn họ chỉ còn một ấn tượng đại khái.

“Hắn giống y như đúc Lacey điện hạ!”

Có người nhỏ giọng kinh ngạc cảm thán một câu, sau đó mở ra quang não cá nhân, tìm tòi video tin tức của một năm trước.

Mấy thiếu nam thiếu nữ xung quanh ríu rít thảo luận, thỉnh thoảng nhìn về phía Bùi Y với ánh mắt tràn ngập tò mò.

“Mọi người yên lặng!”

Lão sư vừa lúc tiếng chuông vang lên bước vào cửa, đó là một nam nhân trẻ nhìn qua khoảng 30 tuổi, nhưng đây chỉ là vẻ bề ngoài, số tuổi thật của hắn có lẽ không ít như vậy.

“Tôi họ Chu, trên thời khóa biểu trường gửi cho các em có tư liệu của tôi, bạn học nào hứng thú có thể tự mình tìm hiểu.”

“Tôi cũng không nói những câu vô nghĩa, tôi tin là các em đều đã xem qua thời khóa biểu của tuần này, chương trình học trong khoảng thời gian này chủ yếu củng cố các tri thức lý luận mà các em đã học ở trường sơ cấp, sau một tuần sẽ là kỳ thi phân lớp.”

“Còn một chuyện khác, liên quan đến việc lựa chọn chuyên nghiệp của các em, chắc chắn mọi người đều biết, đế quốc có tổng cộng ba loại chuyên nghiệp, là nghệ thuật, nghiên cứu khoa học và quân sự.”

“Ba loại chuyên nghiệp này lại phân nhánh thành lớn lớn bé bé hơn một ngàn loại nhỏ, sau khi các em lựa chọn phương hướng chuyên nghiệp muốn phát triển trong tương lại ở trường trung học, sẽ được học các lý luận tri thức thích hợp để tương lai thi vào trường cao đẳng, sau đó có thể lựa chọn những chuyên nghiệp mà các em muốn đào tạo chuyên sâu.”

“Trong vòng một tuần phải đăng nhập quang não và điền sự lựa chọn của mình vào bảng biểu mà trường đã gửi cho các em. Được rồi, hôm nay là ngày khai giảng đầu tiên của năm học, mọi người có thể trước tiên làm quen với hoàn cảnh của trường học, ngày mai bắt đầu chính thức đi học.”

Sau khi nói xong chuyện chính, vị lão sư này mới lộ ra nụ cười: “Bây giờ các em có thể làm quen với nhau, tự giới thiệu bản thân thì không cần thiết, một tuần sau mới chia lớp, những đồng học đó mới là người gắn bó với các em trong ba năm.”

“Lão sư biết những đứa nhỏ bằng tuổi các em tràn đầy sức sống, đến Carling hoàn toàn lạ lẫm này muốn làm quen với những người bạn tốt, cũng dễ dàng khiến cho các em nóng nảy hơn, nhưng lão sư vẫn hy vọng mọi người có thể đặt tinh thần lên việc học tập,”

“Còn chuyện yêu đương gì đó, trường học không phản đối, nhưng tôi vẫn đứng ở vị trí người từng trải cho các em lời khuyên, chỉ cần thành tích của các em tốt, tương lai đến trường cao đẳng sẽ được nhiều mỹ nam mỹ nữ ưu ái hơn đó.”

Những lời này của hắn khiến cho bọn học sinh hiểu ý cười cười.

“Thuận tiện nhắc lại lần cuối cùng, tôi biết trong số các em có một số đứa có xuất thân là quý tộc, nhưng trường Carling này là trường trung đẳng lớn nhất ở tinh vực thứ sáu này, luôn đối xử bình đẳng học sinh quý tộc và bình dân, tôi và phía trường học đều không hy vọng nhìn thấy những chuyện như ỷ thế hϊếp người phát sinh.”

Những lời này có chút ý cảnh cáo, những lời như vậy cũng chỉ có người trực tiếp lệ thuộc với trung tâm hành chính trường học Carling mới dám nói.

“Vậy thôi, chúc các em học tập vui vẻ! Tan học đi.”

Bùi Y và Huyền Kiêu lắng nghe rất nghiêm túc, bởi những cơ hội học tập như vậy bọn họ mới trải qua lần đầu tiên.

Hai người không hẹn mà đều cảm thấy có chút mới mẻ.

Bọn học sinh tốp năm tốp ba cùng nhau rời lớp học, Huyền Kiêu tự nhiên bế Bùi Y đi ra ngoài.

Bùi Y chống cằm, trong đầu vẫn đang hồi ức lại những lời Chu lão sư mới nói ―― quý tộc và bình dân cùng học tập với nhau sao? Nghe qua cảm thấy rất thú vị, bởi ở kiếp trước của hắn, thời Đại Chu không có khả năng sẽ phát sinh chuyện này.

―― quyền lực của quý tộc không cho phép bị xâm phạm, bọn họ khinh thường ở cùng bình dân.

“Bùi Y, chân của cậu bị…… làm sao vậy?”

Có một nữ hài đi đến bên cạnh Huyền Kiêu, do dự hỏi một câu.

Bùi Y nhớ hình như cô gái này tên là Yuna.

Yuna dựa quá gần khiến Huyền Kiêu nhịn không được hắc xì một cái, nhíu mày dịch qua hướng khác mấy bước.

Động tác ghét bỏ của cậu quá rõ ràng khiến mặt Yuna tái mét.

Bùi Y vỗ vỗ Huyền Kiêu, nếu không phải do anh ngăn cản, chỉ sợ Huyền Kiêu sẽ bước không ngừng để rời đi nơi này.

Bùi Y cũng không phải muốn làm quen với cô gái này, mà do anh phát hiện xung quanh họ có mười mấy tầm mắt tò mò nhìn về phía này, trong đó có ánh mắt của một cô gái mặc áo khoác được cắt may vừa người kết hợp với váy dài đặc biệt nổi bật.

Bên người cô gái kia còn đứng hai ba người nam nữ, nhìn qua giống như đang lấy cô làm trung tâm.

Còn cô Yuna này, đương nhiên là do những người đó đẩy ra, để tiến lại gần hỏi chuyện.

Bùi Y híp mắt, nếu các bạn học này tò mò như vậy, sao anh có thể không giải thích nghi hoặc cho bọn họ được?

Mặt khác, trừ việc quái dị như anh vẫn luôn bị ôm đi ôm lại, anh bị chú ý như vậy còn một nguyên nhân khác tất nhiên là do gương mặt gây họa này rồi.

“Cái này à… bị thương, cho nên không thể đi đường.”

Bùi Y liếc mắt nhìn cô một cái, khóe môi cười cười, đuôi mắt hơi nhếch lên độ cung mê người khiên Yuna không nhịn được mất hồn. Huyền Kiêu đi vượt qua người cô thì cô mới giật mình đuổi theo.

“Vậy cậu có thể ngồi xe lăn mà, tại sao nhất định phải để Huyền Kiêu ôm cậu?”

Lại có một cô gái chạy tới, như không thích nhìn bộ dáng tự tại của Bùi Y, nhịn không được nói: “Huyền Kiêu, cho dù các cậu là bạn tốt, cậu cũng không cần vì cậu ta làm đến như vậy! Bộ dạng này của cậu ta, khẳng định là đến nơi nào cũng phải nhờ cậu ôm đi! Cho dù không thể đi đường, cũng có thể dùng xe lăn thay thế được, như vậy có thể thuận tiện hơn nhiều, cậu ta chỉ coi cậu là người hầu miễn phí để sai khiến mà thôi!”