“Nếu các cậu là người mới thì bắt đầu từ chiến khu cấp F đi. Tích phân kiếm được là tiêu chuẩn đánh giá, chỉ có thể tăng từng cấp một và không thể vượt cấp khiêu chiến.” Người nam nhân nói: “À đúng rồi, cấp bậc của cơ giáp sư và quân đoàn đều giống nhau.”
Huyền Kiêu cuối cùng cũng ăn xong bánh kem trong tay, vừa liếʍ ngón tay vừa oán giận với Bùi Y: “Không ăn ngon bằng thịt!”
Vậy sao nhóc còn liếʍ ngón tay!
Bùi Y vất vả lắm mới nhịn không nói những lời trong lòng ra.
Cơ giáp ‘Hành tinh động lực’ thật ra không xấu, vỏ kim loại bên ngoài màu bạc và được điểm xuyết một chút màu xám xanh. Mặc dù cơ giáp có hơi nhỏ nhưng vẫn khá là ngầu.
Chỉ là lúc so sánh với những cơ giáp tốt hơn thì nó có vẻ quá lu mờ.
Trên Tinh võng luôn luôn chỉ có mười hai loại cơ giáp, cho nên mỗi lần có một kiểu cơ giáp mới thì cơ giáp cơ sở lúc ban đầu sẽ bị đào thải.
Đế quốc đã phát triển qua mấy ngàn năm, đến bây giờ ngay cả một cơ giáp cơ sở cũng đã có cấu hình rất tốt rồi. Trừ những cơ giáp được chuyên nghiệp định chế ra thì Hành tinh động lực thật ra không chênh lệch bao nhiêu so với những cơ giáp khác.
Đây là một cơ giáp cận chiến, trọng lượng ở thể giới thực là 46 tấn, được trang bị động cơ khúc tốc phản vật chất, vũ khí được phối trí là kiếm titan, khoang điều khiển có hệ thống thực tế ảo đa chiều, radar laser ba pha và hệ thống trí năng thực hiện chiến thuật.
(Editor: Đoạn này mình chỉ dịch sơ thôi, vì mình không hiểu mấy cái máy móc ;_;) Huyền Kiêu ngồi xuống, sờ trái sờ phải liên tục vì cảm thấy mới lạ. Cậu ngay cả bảng thuyết minh cơ sở cũng chưa xem, chỉ dựa cả vào Bùi Y tùy tiện giải thích mấy câu, cho nên toàn bộ cơ giáp bây giờ đang ngây ngốc đứng trên quảng trường và được rất nhiều người chú ý.
Chủ nhân nói muốn điều khiển cơ giáp thì cần phải có cả thể năng và tinh thần lực không thể thiếu một thứ nào, Huyền Kiêu nhấn một nút dưới mũ giáp, cậu cảm thấy mình giống như đang dung hợp với khối sắt thép to lớn này, cậu thử đi một bước nhưng không khống chế tốt nên lập tức quỳ trên mặt đất……
“Rầm ――”
Mặt sân trên quảng trường phát ra một âm thanh được ngụy trang như thật, đám cơ giáp sư bên cạnh Huyền Kiêu lớn tiếng cười cợt.
“Chậc, tay mơ! Mau đứng lên!”
Âm thanh thông qua máy khuếch đại nên mang lên một chút âm điệu của máy móc, ong ong vang vọng.
“Ha ha ha ha ha! Mau trở về trong ngực mụ mụ uống sữa đi cho rồi!”
“Mấy người cũng thu liễm một chút đi, ai cũng từ người mới bắt đầu.” Có người cười nhạo, đương nhiên cũng có người hòa giải.
Cậu không có mụ mụ! Chủ nhân nói mụ mụ đã chết, Huyền Kiêu không thích cách nói chuyện của người kia nên cậu cố sức bò dậy.
“Tao muốn khiêu chiến với mày!”
“Ha ha ha ha ha! Được thôi, tới đấu! Để lão tử dạy một tay mơ như mày biết cách điều khiển cơ giáp chân chính!”
Huyền Kiêu nhìn thoáng qua tên của người kia, cũng không biết Ian là tên thật hay chỉ là id.
Cậu chủ động ấn tên của Ian để khiêu chiến hắn, như vậy cậu mới có thể lựa chọn nơi chiến đấu, Huyền Kiêu lựa chọn chiến trường là tinh cầu phế thải.
Trận chiến này của họ cũng đưa tới không ít người xem, nhưng phần lớn đều ôm ác ý, muốn nhìn thấy con gà “Băng Phách” này bị hành như thế nào.
Cảnh tượng biến hóa, hai chiếc cơ giáp giẫm lên các loại rác rưởi kim loại nằm tứ tung ngang dọc, có một số rác còn bốc khói, đó là rác rưởi điện tử bị thiêu đốt gây ra. Nơi này gần giống tinh cầu rác rưởi trước kia Huyền Kiêu sinh sống.
Loại chiến trường ngay cả đất bằng cũng không có này thật sự khiến người ta khó di chuyển.
Ian đối diện cũng không nghĩ Huyền Kiêu sẽ chọn loại chiến trường này, ngay cả tay già đời như hắn muốn điều khiển cơ giáp ở đây còn cảm thấy rất phiền toái, huống chi là tay mơ đến đi đường cũng không biết.
Huyền Kiêu đúng là còn chưa biết đi đường, chân cao chân thấp và di chuyển rất gập ghềnh. Không đợi cậu đứng vững, cơ giáp to lớn của Ian đã phóng về phía cậu.
Ian cũng điều khiển cơ giáp cận chiến, cùng là Hành tinh động lực, nhưng cơ giáp của hắn đã được cải tạo thay đổi kiếm titan thành rìu quang từ. Không chỉ vậy, hắn còn cải tạo động cơ, gắn thêm l*иg năng lượng và kho nguồn năng lượng.
Huyền Kiêu cuối cùng cũng đứng vững.
Không chỉ đứng vững, cậu còn nhảy lên cao.
Trong nháy mắt khi tinh thần lực và cơ giáp hoàn toàn dung hợp, Huyền Kiêu đã cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ thuộc về cơ giáp.
Trước kia cậu còn khinh thường cơ giáp, hiện tại lại cảm thấy mình mạnh mẽ đến mức có thể một chân đá bay khối kim loại đối diện.
Lúc rìu quang từ trong tay Ian chém lại đây, Huyền Kiêu cũng vừa lúc nhảy lên cao, một chân kia tuy không đá bay cơ giáp nhưng lại đá gãy rìu quang từ của đối phương.
Ian ngây người một lúc.
Gãy đoạn!
Cái địp! Rìu quang từ bị đá gãy!
Hắn thấy lúc “Băng Phách” đối diện điều khiển Hành tinh động lực từ không trung rơi xuống đất còn lảo đảo một chút, nhưng ngay lập tức kiếm titan lóe sáng trong tay đối phương đã chém về phía hắn.
Đùng ―― một tiếng, l*иg năng lượng tầng ngoài cơ giáp của Ian tan vỡ.
Kiếm titan chém vào phần ngực cơ giáp và tóe ra tia lửa lập lòe, bởi vì cơ giáp của Ian bị hư tổn nghiêm trọng, nên hệ thống đã phán định thắng lợi cho Huyền Kiêu.
Nhóm cơ giáp sư vây xem trên Tinh võng đều ngây người, không phải nên là tên tay mơ này bị bón hành sao? Tại sao Ian lại bị tay mơ hành ngược lại thế này?!
“Chuyện này không hợp lý!”
Ian từ cơ giáp ra tới đang nghiến răng nghiến lợi, bạn bè của hắn cũng nhìn nhau không dám tin.
Ian ít nhất cũng có kinh nghiệm của mấy trăm trận chiến đấu, tuy rằng trình độ của bọn họ chỉ ở khu vực cấp f, nhưng cũng không thể nói khu cấp f toàn bộ đều là rác rưởi được. Tưởng tượng toàn đế quốc có mấy trăm tỷ dân cư, ngay cả khu vực chiến đấu cấp f thấp kém nhất cũng có nhân tài đông đúc.
Từ trước đến nay Ian còn chưa từng thua trận uất ức như vậy lần nào.
“Làm gì có cơ giáp cận chiến nào có thể nhảy cao như vậy được! Chuyện này tuyệt đối không hợp lý!”
“Chẳng lẽ kho tích trữ năng lượng của mày hỏng rồi sao?” Bạn bè của Ian khoa chân múa tay một lát, do dự hỏi: “Nếu không tại sao l*иg năng lượng…… tại sao mới đập một cái đã vỡ.”
“Không thể nào! Vừa nãy còn đánh một trận với người khác, vẫn bình thường!”
“Chẳng lẽ kiếm titan của Hành tinh động lực được thăng cấp?”
“Thăng cấp cái con khỉ! Còn không phải giống y như cũ sao!”
“Hay tên ‘Băng Phách’ kia là tay già đời, giả bộ làm tay mơ?”
“Có ai nhàm chán đến vậy sao? Ban nãy lão tử còn thấy ngay cả đi đường hắn cũng không biết đấy!”
Có một nam sinh sờ cằm, thâm sâu nói một câu: “Chuyện này hơi ảo… Hay chúng ta xem thêm một lần nữa?”
Nhóm các nam sinh thống nhất ý kiến, quyết định ở lại nhìn những biểu hiện tiếp theo của ‘Băng Phách’.
Huyền Kiêu giống như tìm được thú vui khi điều khiển cơ giáp, đã đánh bại một người nhưng chưa trở về tìm Bùi Y để cầu khen ngợi. Cậu lựa lựa chọn chọn id của đám cơ giáp sư, muốn tìm thêm một người khác để khiêu chiến.
Cậu coi trọng một người tên “Hồng Lang”, nguyên nhân chủ yếu vì tên của hắn có chữ “Lang”, bởi vì cậu dù sao cũng là thú……
Cậu còn ngây ngốc nghĩ đối phương sẽ trong bộ dáng một con sói, cuối cùng lúc nhìn thấy mới biết không phải, cơ giáp mà đối phương điều khiển được sơn toàn bộ thành màu đỏ.
Lần này Huyền Kiêu lựa chọn chiến trường là rừng rậm nguyên thủy, đương nhiên sự lựa chọn này thành lập bởi cậu nghĩ đối phương là sói.
Cơ giáp “Hồng Lang” màu đỏ vô cùng huyễn lệ, lại lớn hơn một vòng so với Hành tinh động lực mà Huyền Kiêu điều khiển. Đối phương còn cải trang thêm mội đôi cánh mang hiệu ứng phát sáng cho mình, rất nổi bật khi đứng giữa rừng rậm. Nếu đối thủ của hắn là một cơ giáp viễn trình, có thể không cần nhắm mà trực tiếp nã pháo cũng được.
Ngây lúc Huyền Kiêu đang giằng co với đối phương, thì đoạn video cậu đấu với Ian đã lặng lẽ lan truyền, trong vòng mười phút đã chuyển phát hơn mười triệu lần.
Huyền Kiêu – Nhân vật trung tâm của đề tài nhìn về phía cơ giáp màu đỏ đối diện, cậu luôn cảm thấy đối phương giống như nhị hóa mà các bạn học ở Carling thường nói
Sơn cả cơ giáp thành màu như vậy, còn không làm một chút ngụy trang nào, chẳng lẽ muốn làm bia để người khác ngắm bắn sao?
Chiếc cơ giáp “Hồng Lang” này gọi là Chiến thần lôi đình, là một cơ giáp viễn trình, giá của nó trên Tinh võng cũng không hề rẻ, người ta còn cải trang thêm một đôi cánh vào nữa, đúng là kẻ có tiền.
Chiến tích của người này ở khu F cũng không tệ, là một id quen thuộc của phần lớn nhóm cơ giáp sư khu F.
Vũ khí nguyên bản được phối trí cho chiếc cơ giáp này là pháo điện từ xuyên giáp và súng máy siêu điện từ, nhưng “Hồng Lang” bây giờ đã sớm đổi vũ khí thành pháo điện từ hạt nhân tốt hơn.
“Tiểu quỷ, mày mau chóng nhận thua đi, tao không muốn khi dễ một đứa nhóc.” Cơ giáp Hồng Lang phát ra âm thanh máy móc, “Ban nãy tiếp thu khiêu chiến không chú ý, tao không nghĩ tới một tay mơ lại dám chọn tao, nếu biết sớm là một người mới thì tao sẽ không đồng ý khiêu chiến.”
“Bớt nói nhảm, tôi sẽ không nhận thua.”
Hồng Lang nghe thấy thanh âm vẫn mang tính trẻ con của đối phương, nở nụ cười: “Vậy được thôi, tao sẽ cố gắng không phá hủy cơ giáp của mày, để mày ít tốn tích phân nhất để sửa chữa.”
Vừa dứt lời, hắn đã ngay lập tức nổ súng về phía Huyền Kiêu!
Quang từ bắn nhanh đến, lần đầu tiên thấy loại vũ khí này nên Huyền Kiêu đã hoảng sợ, nhưng cậu cũng lập tức phản ứng lại, điều khiển cơ giáp hoang mang rối loạn né tránh một phát súng này.
Hồng Lang bên kia ngạc nhiên, lại liên tục nổ súng về phía cậu một lần nữa.
Huyền Kiêu liên tục né tránh, tùy rằng có hơi luống cuống nhưng phát súng nào cậu cũng có thể né tránh!
Mấy người đang ngồi xem trận chiến của bọn họ cũng trừng lớn mắt, đây là trình độ mà tay mới nên có sao?! Có thể tính toán chính xác như vậy, tinh thần lực khống chế cũng cực kỳ tinh chuẩn, rõ ràng là một cơ giáp sư có kinh nghiệm đầy mình mới đúng!
Hồng Lang đối diện nổ súng càng ngày càng dày đặc, tia quang từ giống như đã được bện thành lưới, nhưng động tác của Huyền Kiêu cũng càng ngày càng thành thạo, dần dần cậu phát hiện một việc.
Cậu có thể trong lúc điều khiển cơ giáp dùng 《 Sơn Hà Quy Nguyên Quyết 》.
Thậm chí cậu còn có thể sử dụng khinh công chủ nhân dạy.
Cậu không cảm thấy cái này có cái gì lạ, nhưng nếu đổi thành bất luận một người nào khác nghe được chuyện này chắc chắn đều rất kinh ngạc.
Cơ giáp thông qua kết nối tinh thần lực có trình độ nhất định trở thành một bộ phận của cơ thể, nhưng ngoại lực vẫn là ngoại lực, cho dù tinh thần lực và cơ giáp có tỉ lệ dung hợp cao như thế nào, thì cơ giáp cũng không thể trở thành một cơ thể người được.
Lúc mọi người điều khiển cơ giáp chỉ có thể dựa con chip có sẵn trình tự thực hiện động tác. Cận chiến có hệ thống cận chiến, viễn trình có hệ thống viễn trình, chưa từng có người nào giống Huyền Kiêu vậy, thông qua cơ giáp phóng xuất ra những gì mà bản thân cậu có.
Nhìn chằm chằm tia quang từ rậm rạp trước mắt, Huyền Kiêu cảm thấy nếu mình không phản đòn thì sớm hay muộn lực lượng cũng sẽ vì né tránh súng và pháo của đối phương tiêu hao sạch.
Cơ giáp bỗng nhiên giậm mạnh chân, giống như ngày thường cậu luyện tập khinh công, uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy lên cao, mượn cành cây trong rừng nguyên thủy làm bàn đạp và vận dụng khinh công Lăng tiêu đạp mây để nhanh như chớp rút ngắn khoảng cách giữa mình và Hồng Lang.
Gần như chỉ trong nháy mắt, kiếm titan trong tay Huyền Kiêu đã phách chém đến trước mặt Hồng Lang.
Đột nhiên chém một phát!
Hồng Lang đã biến mất trong ánh sáng xanh!