Chương 15: Cú nhảy đánh may mắn.

“Hắn ẩn thân rồi!” Những người đang quan sát trận đấu của bọn họ phát ra tiếng kinh hô.

“Ban nãy tôi còn nói người này thật ngốc khi dùng loại màu đỏ nổi bật này, thì ra còn có thể ẩn thân!”

“Chậc, đúng là đồ nhà quê mà, Hồng Lang người ta gắn thiết bị phản trinh sát ẩn hình.”

“Này, nghe tôi nói này, Hành tinh động lực hình như không có cánh mà! Tại sao vẫn có thể bay??”

Vừa nói những lời này, một vài người bên cạnh cũng sửng sốt, bắt đầu hồi tưởng hình ảnh ban nãy thì ai cũng không nhịn được cảm thấy kinh hãi.

Cơ giáp cận chiến, có thể nhảy cao như bay?!

Sao lại có thể!

Huyền Kiêu trơ mắt nhìn Hồng Lang biến mất trước mắt mình, theo quán tính làm cậu vọt về phía trước một đoạn, cậu còn chưa kịp xoay người lại thì đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm sau lưng mình!

Ở ngay sau lưng cậu, cơ giáp to lớn của Hồng Lang lập lòe xuất hiện, tiếng oanh tạc của pháo điện từ vang lên, một luồng điện quang gào thét bắn về phía cậu.

Huyền Kiêu thao tác cơ giáp, lấy một góc độ không thể tưởng tượng để tránh thoát một phát súng này.

Sau khi bắn xong, Hồng Lang lại ẩn thân một lần nữa.

Huyền Kiêu mím môi, nhanh chóng chạy vào giữa khu rừng rậm.

Mượn một cây đại thụ nguyên thủy để yểm hộ, di chuyển linh hoạt giữa những thân cây của rừng rậm. Pháo điện tử của Hồng Lang thường thường công kích cậu, lần nào cũng tấn công bất ngờ sau đó lại đột nhiên biến mất.

Huyền Kiêu cũng không phải chỉ biết trốn tránh, cậu vẫn luôn tìm kiếm điểm yếu của đối phương.

Nếu ẩn thân và công kích viễn trình có thể giúp hắn vô địch, thì Hồng Lang sẽ không chỉ lăn lộn ở chiến khu cấp f thấp kém nhất này.

Huyền Kiêu ở phương diện nào đó đúng là rất đơn thuần, nhưng ở phương diện chiến đấu thì cậu có một trực giác rất cường đại.

Cho dù là lần đầu tiên đối chiến với một đối thủ như vậy, trừ lúc ban đầu còn chưa thích ứng, hiện tại cậu đã không khẩn trương một chút nào.

Dòng máu của thú nhân chảy xuôi trong xương cốt khiến trên người Huyền Kiêu có một loại hung lệ của dã thú.

Trong quá trình truy đuổi, Huyền Kiêu đã nhanh chóng phát hiện mỗi lần Hồng Lang nổ súng, cơ giáp của hắn sẽ mất đi trạng thái ẩn thân.

Tuy rằng thời gian xuất hiện rất ngắn ngủi, gần như vừa bắn xong thì đối phương sẽ ngay lập tức ẩn thân lại lần nữa.

Huyền Kiêu nhờ vào tinh thần lực cường hãn nên cậu có thể cảm nhận được mỗi lần đối phương hiện thân, nhất định sẽ có tinh thần lực dao động.

Trừ trường hợp tinh thần lực của Hồng Lang mạnh hơn, nếu không thì hắn không thể nào đánh bại cậu được.

Tinh thần lực của Huyền Kiêu rốt cuộc mạnh đến cấp bậc nào thì không ai biết, ngay cả Bùi Y thì anh cũng chỉ có thể nói tinh thần lực của Huyền Kiêu đã vượt qua cấp S, nhưng muốn nói cao hơn cấp S bao nhiêu thì anh không thể nào biết được.

Theo tình hình chiến đấu kéo dài thì người xem trận đấu của bọn họ càng nhiều hơn. Càng xem thì biểu tình của mọi người càng kinh ngạc.

Rõ ràng là Hành tinh động lực nên bị một súng oanh nổ, vậy mà có thể dưới hỏa lực của Chiến thần lôi đình lại có thể kiên trì lâu như vậy, còn không bị tổn thương một chút nào!

Huyền Kiêu bắt đầu có ý thức dẫn đường để đối phương đi loanh quanh trong rừng rậm, đại não của cậu nhanh chóng tính toán, trong tầm bắn của pháo điện từ mà Hồng Lang lại không xác định được phạm vi di chuyển của Huyền Kiêu.

Lại một lần nữa, cơ giáp màu đỏ lóe sáng xuất hiện!

Chính là bây giờ!

Cơ giáp của Huyền Kiêu như một viên đạn pháo phóng ra ngoài!

Hồng Lang nhanh chóng ẩn thân, điều chỉnh phương hướng để thối lui về phía sau, với khoảng cách gần như vậy nếu hắn lại bắn một phát súng thì nhất định sẽ trúng!

Sau khi đưa ra quyết định, Hồng Lang phát ra lệnh hiện thân, nhưng ngay trong khoảnh khắc đó, Huyền Kiêu đang di chuyển được nửa đường lại đột nhiên thay đổi tuyến đường.

Kiếm titan mạnh mẽ chém vào pháo điện từ trong tay cơ giáp của Hồng Lang, một màn này giống như Hồng Lang chủ động đυ.ng vào kiếm của Huyền Kiêu vậy.

“Sao có thể!” Hồng Lang đồng tử chấn động.

Hắn đã không kịp phát ra lệnh ẩn thân một lần nữa, kiếm titan của Huyền Kiêu cứ như chất lỏng dính chặt lên, một kiếm tiếp một kiếm, pháo điện từ trong nháy mắt đã bị chém đến phát ra âm thanh ‘loẹt xoẹt’ của điện lưu.

Hồng Lang từ giữa không trung đã bị Huyền Kiêu dứt khoát chém đến rớt xuống đất, ngay cả đôi cánh phía sau của đối phương cho dù có vỗ như thế nào cũng vô dụng, không chỉ không thể bay lên và còn rơi mạnh xuống mặt đất tạo thành một cái hố sâu.

Trận đấu này không thể nghi ngờ, Huyền Kiêu được hệ thống phán định thắng lợi.

Đối mặt với kết quả như vậy, những cơ giáp sư vây xem đã ngơ ngác quên phản ứng.

Trong giây lát, cái video “Tay mơ Hành tinh động lực treo lên đánh Chiến thần lôi đình đã cải trang phi hành” này đã nhanh chóng nổi tiếng trên Tinh võng.

“Người này là biếи ŧɦái đúng không! Chắc chắn là biếи ŧɦái!”

“Ngoạ tào! Hành tinh động lực mạnh như vậy sao! Lão tử cũng phải lựa thử chơi chơi mới được!”

“Lầu trên là một tên ngu ngốc đúng không, không phải Hành tinh động lực mạnh, mà là do cơ giáp sư lợi hại! Thể chất phế sài cho dù điều khiển Thiên thần chiến dực cũng không đánh lại Hành tinh động lực!”

“Tại sao tôi lại làm thấy chiêu thức này của ‘Băng Phách’ lại có chút quen quen.”

“Bản nhân là tiến sĩ nghiên cứu số liệu cơ giáp, theo ánh mắt chuyên nghiệp của tôi, giả thiết Hành tinh động lực không trang bị cánh thì không có khả năng nhảy cao như vậy. Hành tinh động lực trên Tinh võng cũng không trải qua thăng cấp, bên trong cũng không trang bị hệ thống nhảy đánh, cho nên không thể giám định ra cái gì. Chỉ có thể dùng cú nhảy đánh ăn may để hình dung……”

“Lầu trên nói vô nghĩa! Đã giám định hoàn tất.”

……

Những tranh luận này trên Tinh võng Huyền Kiêu hoàn toàn không biết, cậu bước ra ngoài cơ giáp và bỏ qua toàn bộ ánh mắt quái dị của nhóm cơ giáp sư đang nhìn mình, trực tiếp chạy lại ôm Bùi Y, anh cũng xoa xoa tóc cậu hỏi: “Chơi vui không?”

“Chơi rất vui, rất thú vị,” Huyền Kiêu liên tục gật đầu, nhìn Bùi Y tràn đầy mong đợi, cậu chỉ chỉ chiếc cơ giáp vừa dùng ban nãy, “Em có thể mang cái kia đi được không?”

“Không được đâu,” Bùi Y lắc đầu, “Cái kia chỉ là số liệu giả thuyết, muốn cũng không mang đi được.”

“Nhưng em muốn.” Huyền Kiêu hiếm khi rất cố chấp.

“Sau này chúng ta sẽ có cơ giáp thật sự thôi, còn xinh đẹp hơn cái này nữa.”

“Có thật không?”

“Đương nhiên, chủ nhân đã lừa nhóc lần nào chưa.” Bùi Y gõ đầu cậu, “Sau này nhóc muốn thì có thể lên Tinh võng chơi, đợi đến khi nhóc thắng nhiều trận hơn và tích góp đủ tích phân còn có thể đổi thành loại cơ giáp giống Hồng Lang.”

“Thật sao? Vậy thì tốt quá!” Huyền Kiêu hưng phấn hơn, “Vậy bây giờ em lại đi thắng mấy trận nữa!”

“Không được.” Bùi Y giữ chặt cậu, dụ hống nói, “Đây là lần đầu tiên nhóc điều khiển cơ giáp, tuy rằng chỉ là giả thuyết nhưng tinh thần lực cũng hao tổn rất lớn. Hôm nay đã đấu hai trận rồi, nếu còn tiếp tục thì nhóc sẽ bị thương. Ngày mai còn phải đi học nữa, nhóc quên rồi sao?”

Huyền Kiêu nhăn mày gật đầu: “Được rồi, vậy ngày mai lại tiếp tục.”

Một đêm trôi qua, số lượt xem video trận đấu giữa Huyền Kiêu và Hồng Lang đã lên đến vài tỷ, ‘Băng Phách’ và‘Hành tinh động lực’ đồng thời trở thành từ được tìm kiếm nhiều nhất. Cũng bởi vì video này, khoản cơ giáp Hành tinh động lực cũng đột nhiên nổi tiếng trên Tinh võng.

Đợi đến ngày hôm sau Bùi Y và Huyền Kiêu đi học, gần như toàn bộ bạn học xung quanh đều bàn luận về chuyện này.

“Nè nè nè! Video tối hôm qua hai cậu đã xem chưa?” Ruby hưng phấn chạy tới nói, “Ai u, thật sự quá lợi hại! Đúng là lóe mù mắt chó của tớ luôn rồi!”

“Đương nhiên xem rồi, video nổi tiếng như vậy……” Bùi Y nhẹ nhàng cười, “Cơ giáp chính là thứ mà nam nhân nào cũng hướng tới mà.”

Biểu tình của anh rất bình tĩnh, trừ Huyền Kiêu thân là một trong hai vai chính, cậu ngượng ngùng thu tay ôm chặt người trong lòng mình và quay đầu qua một hướng khác.

Hôm nay là ngày phân lớp.

Mọi người sẽ tự tuyển chọn chuyên nghiệp chính thức để nhập học, nếu có học sinh lựa chọn chuyên nghiệp liên quan đến quân sự giống Bùi Y bọn họ nhưng thể chất lại không đạt tiêu chuẩn, thì cũng sẽ bị khuyên chuyển qua loại chuyên nghiệp khác.

Ruby cũng chọn chuyên nghiệp này, trong lớp mới Bùi Y còn thấy Benson – nam sinh đã kiếm chuyện trước đây, cùng nữ sinh quý tộc Thiên Cầm. Có lẽ trước đây bọn họ đã cùng một lớp nên bây giờ vừa lúc được phân ở cùng nhau.

Lúc anh nhìn qua phía họ, Thiên Cầm còn nhìn anh cười cười.

Bùi Y nhếch môi, trả cho đối phương một nụ cười thâm sâu ―― Là quý tộc đến vì thể chất cấp S của anh.

Nếu học về những thứ liên quan đến quân sự, những học sinh này trong tương lai sẽ tiến vào quân đội. Hiện tại bọn họ là học sinh dự bị của trường quân đội, nên ai cũng phải tham gia huấn luyện mỗi ngày.

Không chỉ là huấn luyện thể năng cơ bản nhất, còn phải rèn luyện độ thích ứng trong các hoàn cảnh bắt chước. Ví dụ như sông băng, rừng rậm nguyên thủy, sa mạc, cánh đồng hoang vu và vũ trụ không trọng lực đều là nội dung huấn luyện.

Bởi hoàn cảnh chiến đấu trên chiến trường đều cực kỳ ác liệt, ai cũng không biết tương lại mình sẽ phải đến nơi nào để phục dịch.

Sau khi Bùi Y nhận được thời khóa biểu chương trình học được gửi vào quang não thì nhíu mày.

Chân của anh không thể chịu được gánh nặng, tuy rằng anh có thể đứng lên và cũng có thể quyết đấu sinh tử với địch nhân, nhưng những điều này hoàn toàn dựa vào lực bạo phát trong nháy mắt, sau khi kết thúc trận đấu thì chân của anh sẽ mềm nhũn.

Trừ bỏ loại bộc phát này, Bùi Y không có cách nào chịu đựng phụ tải để huấn luyện như vậy được.

Hơn nữa anh cũng không cần huấn luyện như vậy, kiếp trước thân là Huyền Lăng ma quân nên anh có được kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, cũng có vô số lần tìm được đường sống từ chỗ chết trong tay địch nhân, trên đời này có rất ít người có thể càng thêm hiểu biết sự tàn khốc của chiến đấu hơn anh.

Anh cần gửi giấy xin đặc quyền cho phía trường học.

Giờ phút này Bùi Y không thể không ảo não thầm nghĩ, nếu bây giờ anh trở về làm hoàng tử điện hạ thì tốt bao nhiêu, chỉ cần tùy tiện nói một câu sẽ có vô số người cướp nhau đi chấp hành rồi.

Nhưng trong tiềm thức của mình, Bùi Y cũng không muốn trở về gánh vác trách nhiệm của một hoàng tử.

Ngẫm lại kiếp trước anh thống lĩnh ma cung cao quý biết bao nhiêu, nhưng kết quả cuối cùng như thế nào? Còn không phải vẫn bị người bên gối liên hợp với cấp dưới ám toán sao.

Có lẽ trong tương lai anh sẽ nguyện ý trở về hoàng thất, nhưng hiện tại Bùi Y vẫn không muốn đối mặt với những âm mưu toan tính đó.

Bùi Y chống trán nghĩ ngợi, không biết vị Thẩm phó viện trưởng có ấn tượng không tồi với mình có thể mở cửa sau cho anh hay không?

“Cái kia…… Bùi Y.” Benson đi đến bên cạnh bàn học của Bùi Y, ngập ngừng mở miệng, “Chuyện lần trước…… Là do tôi không tốt, tôi muốn mời các cậu một bữa cơm tối, hãy cho tôi một cơ hội để xin lỗi được không?”

Bùi Y nhìn kỹ đối phương, lần trước nam sinh này cũng không tạo thành thương tổn thực chất nào đối với anh, lấy tuổi tác của anh thì đối phương chỉ như một hậu bối, cho nên đương nhiên anh sẽ không thật sự ghi thù một đứa nhỏ trong lòng.

Ánh mắt của Benson tràn đầy chờ mong, chỉ sợ Bùi Y không đáp ứng, đây là tự hắn xung phong nhận việc đến mời Bùi Y, nếu như làm không xong thì hắn sẽ bị Thiên Cầm cười nhạo.

Bùi Y ngẫm nghĩ số tiền còn thừa trong thẻ của mình, liếc nhìn dạ dày vương - Huyền Kiêu đang ngồi bên người mình, nếu đáp ứng Benson thì có thể tiết kiệm được tiền ăn một bữa cơm tối rồi.

Hơn nữa, nếu đối phương có âm mưu gì thì ít nhất bản lĩnh chạy trốn của anh và Huyền Kiêu vẫn phải có.

“Được thôi,” Bùi Y gật đầu, “Cậu nói địa điểm đi.”

“Lát nữa chúng ta cùng ngồi xe đi chung là được.” Benson nhận được câu trả lời chính xác, vui vẻ trở về chỗ ngồi của mình và kề tai nói nhỏ với Thiên Cầm.

Bùi Y thu hồi tầm mắt, xem ra lời mời này sau lưng có búi tích của Thiên Cầm kia rồi.