Chương 2

Mười tỷ?!

Diệp Thần nghe vậy thì vô cùng sửng sốt.

Hắn biết gia đình cha hắn rất giàu có, nhưng lúc đó hắn còn nhỏ, không hiểu gì về tiền bạc, hắn chỉ biết Diệp gia là một trong những gia tộc đứng đầu Yến Kinh và cả nước.

Nhưng hắn không biết chính xác là bao nhiêu.

Hiện tại, cuối cùng hắn cũng rõ.

Mười tỷ chỉ là tiền tiêu vặt, toàn bộ Diệp gia có lẽ trị giá hơn một nghìn tỷ!

Nói thật, lúc này trong lòng hắn rất cảm động.

Nhưng nghĩ đến cái chết của cha mẹ mình, Diệp lão gia không tránh khỏi trách nhiệm, trong lòng hắn vẫn có chút khó tha thứ.

Đường Tư Hải nhìn thấy sự bối rối của hắn liền vội vàng nói: “Thiếu gia, cậu là người của Diệp gia, cậu có đủ tư cách nhận số tiền này, nói đúng hơn, số tiền này là của cha cậu. Lão gia nói, nếu cậu nguyện ý quay về, gia sản nghìn tỷ của gia tộc đều sẽ cho cậu thừa kế, nếu cậu không muốn, vậy số tiền này sẽ cho cậu làm phí sinh hoạt.”

“À đúng rồi, doanh nghiệp lớn nhất ở Kim Lăng, tập đoàn Địch Hạo, có giá thị trường lên tới 100 tỷ, hôm qua đã bị Diệp gia mua lại, hiện tại tất cả cổ phần đều đứng tên cậu, ngày mai cậu có thể đến tập đoàn Địch Hạo để bàn giao!”

Diệp Thần có chút không tin nổi.

Diệp gia có phải đã chi quá nhiều cho hắn rồi không?

Thẻ đen trị giá 10 tỷ, tập đoàn Địch Hạo 100 tỷ!

Kim Lăng mặc dù đầy rẫy ẩn long, ngọa hổ, nhưng chân thần duy nhất là tập đoàn Địch Hạo, bất kể gia tộc nào cũng phải quỳ gối trước tập đoàn Địch Hạo, là hoàng đế của lĩnh vực thương mại Kim Lăng!

Ngay cả Tiêu gia và Vương gia, hôm nay làm nhục hắn, thậm chí cả Trương gia đang theo đuổi Sơ Nhiên cũng chỉ là hạt cát trước mặt tập đoàn Địch Hạo!

Hiện tại không ngờ toàn bộ tập đoàn đều là của hắn?

Lúc này Đường Tư Hải đưa cho hắn một tấm danh thϊếp, nói: “Thiếu gia, cậu có thể bình tĩnh suy nghĩ một chút, tôi không làm phiền cậu nữa. Đây là số điện thoại của tôi, nếu có việc gì cậu cứ thoải mái hỏi tôi!”

Nói xong, Đường Tư Hải liền xoay người rời đi.

Sau khi Đường Tư Hải rời đi, Diệp Thần vẫn còn ngơ ngác đứng đó.

Hắn không biết có nên nhận số tiền bồi thường này của Diệp gia hay không.

Tuy nhiên, nghĩ kỹ lại, những thăng trầm mà hắn đã trải qua trong mười năm qua, sự sỉ nhục hắn phải chịu đựng ở Tiêu gia, đây là khoản bồi thường mà Diệp gia cho hắn, hắn có lý do gì để từ chối?

Hơn nữa, chi phí điều trị của dì Lý còn cần hai triệu, không thể chậm trễ.

Nghĩ đến đây, hắn nghiến răng nghiến lợi, lập tức xoay người quay lại quầy thu phí: “Xin chào, tôi muốn thanh toán viện phí.”

Quẹt thẻ, nhập mật khẩu, thanh toán thành công.

Hai triệu dễ dàng được chuyển vào tài khoảng của bệnh viện.

Diệp Thần cảm thấy vô cùng bối rối.

Hắn đột nhiên trở thành tỷ phú rồi?



Hắn bàng hoàng trở về nhà.

Nhưng lúc này cả nhà vô cùng lộn xộn.

Tiêu Sở Nhiên và cha mẹ cô đã chuyển ra khỏi biệt thự của Tiêu gia và sống ở một căn nhà rất bình thường.

Sau khi Tiêu Sở Nhiên cưới hắn và Tiêu lão gia qua đời, hắn không ít lần bị đuổi khỏi Diệp gia.

Mẹ vợ mắng chửi hắn: “Diệp Thần đúng là thằng thảm hại! Hôm nay nó đã làm gia đình chúng ta mất hết mặt mũi rồi! Nếu con còn không ly hôn với nó, bà nội con nhất định sẽ đuổi con ra khỏi Diệp gia!”

Tiêu Sở Nhiên nói: “Nếu bị đuổi con sẽ đi tìm việc.”

“Con…”, mẹ vợ vô cùng tức giận nói, “Thằng rác rưởi kia thì có gì tốt? Con ly hôn với nó rồi kết hôn với Trương Văn Hạo không phải tốt hơn sao? Nếu vậy, gia đình chúng ta có thể ngẩng mặt tự hào rồi!”

Bố vợ cũng ở bên cạnh nói: “Mẹ con nói đúng! Chỉ cần con trả cho Trương Văn Hạo, bà nội nhất định sẽ coi trọng nhà chúng ta.”

Tiêu Sở Nhiên nói: “Hai người đừng nói nữa, con sẽ không ly hôn với Diệp Thần.”

“Con nhóc này!”

Hai người họ còn định tiếp tục thuyết phục Tiêu Sở Nhiên, lúc này, Diệp thần đột nhiên mở cửa đi vào.

Nhìn thấy hắn, vẻ mặt cha mẹ vợ đều trầm xuống.

Mẹ vợ hừ lạnh một tiếng: “Mày đúng là đồ thảm hại, còn có gan quay lại đây sao!”

Diệp Thần trong lòng thở dài, mẹ vợ vẫn luôn coi thường hắn, nhưng nếu biết hắn hiện tại là tổng giám đốc của tập đoàn Địch Hạo, có trong tay 10 tỷ thì bà sẽ cư xử thế nào?

Thế nhưng, Diệp Thần vẫn chưa sẵn sàng tiết lộ cho người khác danh tính của bản thân.

Hắn nhiều năm không sống ở Diệp gia, ai biết tình hình của Diệp gia hiện tại như thế nào? Nếu hắn tiết lộ danh tính của bản thân, ai biết người của Diệp gia liệu có nảy sinh ý đồ xấu không?

Vì vậy, tốt hơn hết là nên giữ một thái độ khiêm tốn.

Hắn cúi đầu xin lỗi, nói: “Mẹ, về chuyện hôm nay, con xin lỗi vì đã gây phiền phức cho mọi người.”

Mẹ vợ lập tức mắng: “Mày không chỉ gây rắc rối, mày chính là đang muốn mạng của gia đình bọn tao! Mày không thể tự giác rời khỏi đây được sao?”

Tiêu Sở Nhiên vội vàng nói: “Mẹ, mẹ nói gì vậy? Diệp Thần là con rể của mẹ đấy!”

“Cái rắm! Mẹ không có loại con rể vô dụng như nó! Mau cút khỏi đây! Càng xa càng tốt!”

Tiêu Sở Nhiên vội đẩy Diệp Thần: “Anh mau về phòng đi.”

Diệp Thần gật đầu rồi đi lên phòng.

Hắn và Tiêu Sở Nhiên đã kết hôn được ba năm, nhưng ba năm nay hai người không hề giống một cặp vợ chồng, Tiêu Sở Nhiên ngủ trên giường, hắn ngủ dưới sàn.

Đêm đó, Diệp Thần rất lâu cũng không ngủ được.

Chuyện ngày hôm nay khiến hắn thực sự rất sốc, hắn nhất thời vẫn chưa thể tiêu hóa được.

Trước khi đi ngủ, Tiêu Sở Nhiên đã nói với hắn: “Dì Lý sao rồi? Em còn mấy trăm ngàn tiền riêng, ngày mai anh cầm thanh toán tiền viện phí cho dì ấy đi.”

Diệp Thần nói: “Không cần, đã có người trả tiền viện phí cho bà ấy, sau đó đã đưa bà ấy đến Yên Kinh để chữa trị rồi.”

“Thật sao?”, Tiêu Sở Nhiên ngạc nhiên hỏi, “Vậy dì Lý có thể được điều trị rồi?”

“Ừm.”, Diệp Thần nói, “Dì Lý thường xuyên làm việc thiện, tích lũy đức hạnh, đã giúp đỡ được rất nhiều người, hiện tại cuối cùng cũng có người đến báo đáp dì ấy.”

“Vậy thì tốt rồi.”, Tiêu Sở Nhiên gật gật đầu rồi nói với Diệp Thần, “Anh cũng đừng lo lắng nữa.”

“Ừm.”

Tiêu Sở Nhiên nói: “Em đi ngủ đây, gần đây ở công ty xảy ra rất nhiều chuyện, cực kỳ mệt mỏi.”

Diệp Thần hỏi: “Công ty xảy ra chuyện gì sao?”

Tiêu Sở Nhiên nói: “Việc làm ăn không được thuận lợi, bà nội vẫn luôn muốn hợp tác với tập đoàn Địch Hạo, nhưng xét về gia thế và danh tiếng thì Tiêu gia vẫn thua kém những gia tộc khác, cũng có rất nhiều người không vừa mắt.”

Diệp Thần đột nhiên nghĩ đến tập đoàn Địch Hạo liền hỏi cô: “Tiêu gia không hợp tác với tập đoàn Địch Hạo sao?”

Tiêu Sở Nhiên cười tự giễu: “Địch Hạo làm sao có thể nhìn trúng Tiêu gia! Ngay cả vị hôn phu của Vy Vy và gia đình Vương Vân Phi cũng khó hòa thuận với Địch Hạo, cho nên bà nội vẫn luôn trông cậy vào cuộc hôn nhân của Vương gia và Tiêu gia, sau đó Vương gia sẽ giúp chúng ta móc nối với bên tập đoàn Địch Hạo.”

Diệp Thần gật đầu.

Ra là Tiêu gia muốn hợp tác với tập đoàn Địch Hạo.

Tuy nhiên, Tiêu lão phu nhân có lẽ chưa từng nghĩ đến, tập đoàn Địch Hạo hiện tại đã là của hắn.



Nghĩ vậy, Diệp Thần quyết định sẽ tiếp quản tập đoàn Địch Hạo trước, sau đó thông qua tập đoàn Địch Hạo giúp đỡ Tiêu Sở Nhiên một chút, cô ở Tiêu gia chịu thiệt không ít, với tư cách là chồng cô, hắn có trách nhiệm giúp cô nâng cao địa vị trong gia tộc.

Sở Nhiên, chồng em hiện tại đã khác rồi!

Anh sẽ không để bất cứ ani coi thường em nữa!

Anh sẽ khiến toàn bộ Tiêu gia phải cúi đầu trước em!