Chương 4: Nộn huyệt bị con riêng cắm vào

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Cố Vũ Bác hôn hôn y, cười nói: “Tôi đương nhiên biết, tôi còn muốn cảm tạ Tiểu mẹ khuynh tình diễn xuất đâu.”

Hắn nhéo âm đế lôi kéo, “Bằng không tôi còn không biết Tiểu mẹ tao như vậy, ở trong phòng tắm cầm khăn lông con riêng cọ huyệt.”

Âm đế bị càng kéo càng dài, đợi nó từ hai mảnh đại âm thần lộ ra Cố Vũ Bác lại buông tay, sưng đỏ lại hung hăng bắn trở về, huyệt khẩu lại bắn ra một chút tao thủy.

“A……”

Tiêu Hàm ngửa đầu rêи ɾỉ, giơ lên cằm tính cả cổ lộ ra một đường cong duyên dáng, thân thể vì kɧoáı ©ảʍ tích lũy mà ướt đẫm, tản mát ra hương vị lại da^ʍ lại thơm.

Cố Vũ Bác nhìn đến mỹ nhân thanh thuần bởi vì khát vọng đại dươиɠ ѵậŧ hắn mà biến diễm sắc mười phần miễn bàn trong lòng có bao nhiêu thỏa mãn. Hắn kéo tay Tiêu Hàm qua cầm côn ŧᏂịŧ mình, ở bên tai y thấp giọng: “Thích dươиɠ ѵậŧ tráng nam sao?”

Tiêu Hàm cảm thấy đồ vật trong tay thô tráng cực nóng, y nhịn không được cúi đầu nhìn. Rừng cây Cố Vũ Bác thập phần tươi tốt, căn cự pháo như hùng sư nằm ở rừng rậm. Tiêu Hàm một bàn tay đều cầm không được, qυყ đầυ tính công kích mười phần đối diện y, như tùy thời có thể đối y công kích!

Rất thích thô dươиɠ ѵậŧ tráng nam!

Tiêu Hàm hai mắt mê mang bắt đầu vuốt ve đại điểu Cố Vũ Bác. Nhục côn tím đen gân xanh vờn quanh, y dồn dập thở dốc: “Đây là đại dươиɠ ѵậŧ tráng nam sao? Nóng quá! Hảo thô!”

Cố Vũ Bác ấn đầu Tiêu Hàm đến dưới háng, nhục cụ thô tráng thẳng tắp đỉnh bên miệng Tiêu Hàm: “Đây là đại dươиɠ ѵậŧ em thích nhất, em muốn nếm thử sao?”

Tráng hán, thô dươиɠ ѵậŧ, hết thảy đều là đồ vật y khát vọng đã lâu. Y thuận theo quỳ gối trên sàn phòng bếp, gấp khó dằn nổi dùng miệng nhỏ ngậm lấy côn ŧᏂịŧ. Trước kia chưa từng ăn qua kê kê nam nhân, chỉ theo bản năng ngậm lấy qυყ đầυ. Nam căn tanh tưởi không dễ ngửi, nhưng đối Tiêu Hàm tới nói, hương vị này lại giống ma túy làm y nghiện. Y dùng đầu lưỡi chậm rãi liếʍ láp mã mắt, Cố Vũ Bác quả nhiên khí thô, tay to bắt lấy đầu y dùng sức đâm. Qυყ đầυ thật lớn đâm vào chỗ sâu trong miệng y. Thịt nhận quá lớn, miệng y cũng không dễ chịu, nhưng y thật sự đối thô dươиɠ ѵậŧ quá khát vọng, lưỡi nỗ lực liếʍ cán, thậm chí buộc chặt miệng mình bao chặt du͙© vọиɠ nam nhân.

Cố Vũ Bác càng ngày càng ngạnh, kɧoáı ©ảʍ qυყ đầυ chống hầu khẩu làm hắn điên cuồng. Hắn bắt đầu đong đưa eo hông, hung hăng va chạm yết hầu non mềm, Tiêu Hàm cố nén không thoải mái, ra sức phun ra nuốt vào hành thân. Cuối cùng, ở Tiêu Hàm đối mã mắt con riêng động tình mυ"ŧ vào một chút, Cố Vũ Bác ở trong miệng y kịch liệt nhảy lên bắn ra, Tiêu Hàm há to miệng tiếp tϊиɧ ɖϊ©h͙ con riêng lại nhiều lại nùng vào miệng.

Y không chút do dự ừng ực ừng ực nuốt xuống, đây là tϊиɧ ɖϊ©h͙ tráng nam y yêu nhất a. Cố Vũ Bác bắn xong, làm Tiêu Hàm như mẫu cẩu dùng tư thế hai chân mở rộng quỳ rạp trên đất.

Dươиɠ ѵậŧ trong khoảng thời gian ngắn vận sức chờ phát động sinh long hoạt hổ đứng lên, hắn quỳ gối phía sau Tiêu Hàm, hạ thân đỉnh về phía trước. Đại qυყ đầυ để ở huyệt khẩu đánh vòng.

Huyệt khẩu bởi vì tao thủy văng khắp nơi trở nên lại ướt lại trơn, mỗi lần qυყ đầυ cọ qua âm thần luôn mấp máy muốn mυ"ŧ trụ kê ba. Nhưng tao bức quá trơn, mỗi lần đều hút không được nam căn hùng vĩ thô tráng, ngứa đến hoa huyệt loạn run. Cố Vũ Bác nói:

“Nước sao lại nhiều như vậy, dươиɠ ѵậŧ cũng ngậm không được, có phải tao bức đều bị ba tôi thao thấu thao lỏng hay không, em có thể thỏa mãn tôi sao?”

Nói xong qυყ đầυ liền từ huyệt khẩu rời đi. Nghe được Cố Vũ Bác nói không thao, Tiêu Hàm sốt ruột mắt đều đỏ: “Không cần đi, ba cậu hắn không được, căn bản không thao tôi mấy lần, tao bức còn rất non, một chút đều không lỏng!”

Y hạ eo cao cao chu lên đại mông muốn đem nộn bức triển lãm cho Cố Vũ Bác xem.

“Phải không?”

Cố Vũ Bác một lần nữa đỉnh côn ŧᏂịŧ ở huyệt khẩu, ngoài miệng lại không nhanh không chậm hỏi: “Em nói ba tôi không được? Kia hắn vì cái gì phải cưới em đâu?”

Tiêu Hàm nghe ra Cố Vũ Bác cũng không bởi vì y nói Cố Hữu không được mà sinh khí, ngược lại tâm hữu linh tê lĩnh hội lời ngầm Cố Vũ Bác, lập tức hô to:

“Ba anh cưới em chính là cho anh thao! Ba anh hắn không được, hắn cưới em về chính là làm anh thao em! Anh thao thế nào liền thao! A ——”

Cự hành thô tráng căng ra âm huyệt, không chút ôn nhu thẳng cắm chỗ sâu, Tiêu Hàm hai mắt mê mang thất thanh thét chói tai:

“Quá sâu a!!! Anh cắm quá sâu!!”

Thịt non trước nay không ăn qua dươиɠ ѵậŧ, thịt non mυ"ŧ trụ đại điểu bắt đầu kịch liệt rung động. Cố Vũ Bác bị hút hắn mã mắt một tê, nhớ tới vừa rồi hắn nói Tiêu Hàm ngậm không được dươиɠ ѵậŧ kết quả hiện tại bị mị thịt hút đều đi không ra, hắn có chút tức muốn hộc máu, hung hăng chụp đánh phì mông y:

“Tao bức tiểu mẹ mấy đời không ăn qua dươиɠ ѵậŧ? Tao thành như vậy!”

“A ha…… Tao bức bị đại dươиɠ ѵậŧ gian! Quá sướиɠ!”

Cố Vũ Bác bắt đầu đĩnh động hùng eo, đại khai đại hợp làm tiểu mẹ. Vυ" lớn Tiêu Hàm bị đâm vung vung trong không khí. Nhục bổng 20cm ở nộn bức đấu đá lung tung, Tiêu Hàm cảm thấy thịt non muốn nổi lửa, y nhỏ giọng lãng kêu:

“A a a!!! Quá sướиɠ a!!! Thế nào sẽ sướиɠ như vậy! Đại dươиɠ ѵậŧ phải thao chết em, rất thích đại dươиɠ ѵậŧ a!!!”

“Như vậy liền thỏa mãn sao?”

Cố Vũ Bác rời khỏi hoa huyệt, Tiêu Hàm lập tức bất mãn đong đưa bạch mông: “Đại dươиɠ ѵậŧ không cần đi…… Thao em…… A ——!!!”

Lời còn chưa dứt, bàn tay Cố Vũ Bác liền bóp chặt eo nhỏ, dùng sức kéo về phía sau. Nhục vật cắm vào chiều sâu xưa nay chưa từng có.

“A a a! Quá sâu a! Em phải bị cắm chết!!”

Tiêu Hàm lại khóc lại kêu, huyệt y chưa từng có người thăm qua chỗ sâu như vậy. Cố Vũ Bác lại còn không ngừng thâm nhập đỉnh lộng, thẳng đến qυყ đầυ chống lại nơi gắt gao nhắm một chỗ,

“A! Muốn xuyên! Anh thọc tới nơi nào!! Đại dươиɠ ѵậŧ sắp thao xuyên!!!”

Y không biết Cố Vũ Bác đâm tới nơi nào, cảm thấy sắp bị thọc xuyên, muốn chết ở đại kê kê. Bên trong tiểu huyệt toan ngứa khó giải, chỗ sâu trong huyệt thịt kịch liệt mấp máy, không biết là muốn hút qυყ đầυ hay muốn đẩy nó đi.

Cố Vũ Bác đỉnh tới rồi chỗ sâu trong cái miệng nhỏ. Nơi đó gắt gao nhắm, nhốt côn ŧᏂịŧ hắn ngoài cửa. Tiêu Hàm bị đâm sâu đáng sợ kí©h thí©ɧ cả người run rẩy, nhỏ giọng khóc nức nở. Hắn toát liếʍ sau lưng Tiêu Hàm mồ hôi thơm đầm đìa:

“Em không biết đó là nơi nào sao? Ba tôi không có thao sâu như vậy sao? Đó là cung khẩu a, tiểu mẹ.”

Cung khẩu! Đó là chỗ sâu nhất tử ©υиɠ!

Lão công đều không vào sâu như vậy, hiện tại bị tráng nam con riêng thao tới tử ©υиɠ!

Huyệt run rẩy từ miệng nhỏ phun ra nhiệt dịch, thân thể cùng tinh thần song trọng kɧoáı ©ảʍ làm Tiêu Hàm vô lực thừa nhận. Y không bao giờ có thể đè ép du͙© vọиɠ, ách giọng khóc kêu:

“A!!! Thao tử ©υиɠ em! Cắm vào tới! Thao bạo tử ©υиɠ em!”