Chương 5: Bạo gian tử ©υиɠ tiểu mẹ (Nhũ giao)

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Tay Cố Vũ Bác bắt lấy mông thịt Tiêu Hàm dùng sức tách ra, cự căn thô tráng không lưu tình đối chỗ sâu trong miệng nhỏ đỉnh đi, người dưới thân khóc kêu:

“Cung khẩu phải bị đỉnh khai! Lão công, nhi tử ngươi muốn gian tử ©υиɠ ta!”

Cố Vũ Bác đỏ mắt, như dã thú mất đi lý trí, đối cung khẩu càng ngày càng dùng sức đỉnh lộng, ở hắn mạnh mẽ thao làm, tiểu huyệt từng chút bị đỉnh khai.

Qυყ đầυ dùng sức muốn chui vào tử ©υиɠ làm Tiêu Hàm cảm thấy dươиɠ ѵậŧ chính là lớn lên ở thân thể y. Mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ đã làm thần trí không tỉnh, đầy đầu đều là muốn lưu lại nhục cụ yêu nhất. Huyệt thịt nhẹ nhàng mấp máy, cung khẩu bắt đầu mềm xốp, nhất khai nhất hợp ở qυყ đầυ rút ra không nỡ buông ra. Loại trần trụi câu dẫn này làm Cố Vũ Bác hoàn toàn bị kích phát thú tính, hắn liều mạng đối tử ©υиɠ va chạm, hắn muốn đâm cung khẩu y mở rộng ra, nhìn y thấy dươиɠ ѵậŧ hắn liền ngậm mυ"ŧ vào!

Du͙© vọиɠ Tiêu Hàm ở sâu trong nội tâm đã hoàn toàn thả ra, “A ~ quá sâu quá sướиɠ! Tử ©υиɠ muốn ăn đại dươиɠ ѵậŧ!”

Cố Vũ Bác nảy sinh ác độc đối cung khẩu đỉnh lộng, hoàn toàn đỉnh mở miệng nhỏ, qυყ đầυ thẳng tắp đâm vào tử ©υиɠ lửa nóng.

“A —— dươиɠ ѵậŧ làm vào tử ©υиɠ! Muốn bạo, tử ©υиɠ muốn bạo!”

Qυყ đầυ hoàn toàn cắm vào tử ©υиɠ chật hẹp, cung khẩu nho nhỏ gấp không chờ nổi mυ"ŧ nó, Cố Vũ Bác gầm nhẹ:

“Tử ©υиɠ muốn ăn đại dươиɠ ѵậŧ con riêng như vậy sao?”

Hắn không dừng lại thâm nhập, tiếp tục động thân hướng bên trong tiến công. Tử ©υиɠ Tiêu Hàm lại toan lại trướng, cung khẩu thuận theo vì hắn mở ra hoan nghênh đại kê kê tiến vào.

Cố Vũ Bác bắt đầu tùy ý ở tử ©υиɠ non mềm không người thăm qua tác loạn, hắn dùng qυყ đầυ ở bên trong đánh vòng, còn thỉnh thoảng nơi nơi đâm thọc mềm thịt. Vách tường bị nhục trụ cọ tê dại, chỗ sâu trong tử ©υиɠ xuân triều tràn lan. Khi Cố Vũ Bác muốn hướng phía ngoài rút ra, Tiêu Hàm chỉ cảm thấy toan trướng tử ©υиɠ phải bị qυყ đầυ cứ như vậy câu lấy rời đi thân thể, y lắc đầu lãng kêu:

“A —— đại dươиɠ ѵậŧ muốn kéo tử ©υиɠ ra tới!”

Cố Vũ Bác bị y dâʍ đãиɠ đến cực điểm nói kí©h thí©ɧ lại trướng đại một vòng, hắn rút ra, cung khẩu “Ba” một tiếng thật lớn. Dâʍ ɖị©ɧ chảy ra, theo huyệt khẩu tích tích chảy tới sàn nhà.

Tiêu Hàm đã bị kɧoáı ©ảʍ làm mơ hồ hai mắt, Cố Vũ Bác bóp eo y, lại lần nữa thao huyệt, nhẹ nhàng lại đâm vào cung khẩu đã mở rộng. Hắn điên cuồng chống đối tử ©υиɠ, thịt non run rẩy vây quanh côn ŧᏂịŧ, Cố Vũ Bác gầm nhẹ:

“Tử ©υиɠ có phải liền thích đại dươиɠ ѵậŧ hay không?”

Cung khẩu ngậm lấy qυყ đầυ lại vọt vào, tùy ý nó khắp nơi cọ xát thịt non, qυყ đầυ cọ tử ©υиɠ lại đau lại ngứa. Tiêu Hàm đã bỏ xuống thẹn cảm, cao giọng hô lên ý nghĩ ở sâu trong nội tâm:

“Thích ~ Thích đại dươиɠ ѵậŧ! Muốn đại dươиɠ ѵậŧ gian bạo!”

Não đều hôn mê, hắn dồn dập thở hổn hển, khóc thút thít hướng nam nhân phía sau cầu cứu: “A…… Quá sướиɠ…… Sắp hỏng rồi, phải bị đại dươиɠ ѵậŧ thao đã chết.”

“Thế nào sẽ đâu.”

Hạ thân Cố Vũ Bác không ngừng cắm làm, ngậm lấy Tiêu Hàm vành tai ách thanh nói, “Không phải muốn tôi dùng đại dươиɠ ѵậŧ hung hăng làm em sao?”

Hắn biết mỹ nhân Tiêu Hàm mặt ngoài thanh thuần kỳ thật dâʍ đãиɠ. Một khi thao mở, da^ʍ tính giấu trong xương cốt đều sẽ bị kích phát ra tới. Hắn muốn thao chết y, thao xuyên y, thao đến y vừa nhìn thấy hắn tiểu huyệt liền nước chảy muốn ăn dươиɠ ѵậŧ. Làm y đóa tiểu bạch hoa này ra diễm sắc, ở trước mặt hắn bày ra ra một mặt mị hoặc mê người nhất.

Hắn rút ra dươиɠ ѵậŧ, lật Tiêu Hàm lại. Tứ chi Tiêu Hàm đã nhũn ra sức lực nhấc chân đều không có, Cố Vũ Bác dùng cánh tay nâng hai chân y mềm trên đất, mười ngón chế trụ eo nhỏ, dùng sức nhắc y hướng về phía trước. Tử ©υиɠ Tiêu Hàm chủ động hướng về phía qυყ đầυ, cái mông bay lên không, nơi giao hợp dính sát vào không lộ một tia khe hở. Tiêu Hàm bị bất thình lình mãnh liệt va chạm mơ hồ hít thở không thông, y ngửa đầu, đại giương miệng, yết hầu “Ách ách” phát ra thét chói tai, nước mắt đã chảy đầy mặt. Tiêu Hàm chân mềm đều quấn eo Cố Vũ Bác không được, y than nhẹ:

“Quá sâu…… Không được, không cần sâu như vậy ~ phải bị thao hỏng rồi……”

Cố Vũ Bác còn ngại thao không đủ sâu, hắn muốn hoàn toàn chiếm cứ tử ©υиɠ Tiêu Hàm. Làm tử ©υиɠ y chỉ nhận hắn Cố Vũ Bác này một chủ nhân, hắn bế Tiêu Hàm xụi lơ ngồi quỳ lên, hai tay nắm eo y, hung hăng hướng dưới háng nhấn một cái. Hắn khắp nơi va chạm tử ©υиɠ mẫn cảm, nắm eo y cố ý đánh vòng, làm qυყ đầυ ở bên trong chuyển động. Mỗi một góc đều bị thao làm, như muốn thao xuyên y. Trên dưới đâm vào rút ra, côn ŧᏂịŧ y cọ qua cơ bụng hắn, thân thể Cố Vũ Bác hơi hơi ra mồ hôi, bụng lại cứng rắn lại trơn ướt, mã mắt Tiêu Hàm chảy ra một tia chất lỏng, kɧoáı ©ảʍ gấp bội hướng y đánh úp lại, y thấp giọng mị kêu:

“A ~ a ~ muốn tới, muốn phun nước!”

Kɧoáı ©ảʍ Cố Vũ Bác cũng càng ngày càng cường liệt, eo như môtơ đĩnh động, bàn tay duỗi đến bộ vị hai người giao hợp. Hắn nắm viên đậu bở vì sung huyết biến đại, ngón tay mạnh mẽ xoa động, giọng hắn nóng nảy khàn khàn:

“Mau phun nước, tao tử ©υиɠ tiểu mẹ mau đối dươиɠ ѵậŧ ngươi con riêng phun nước!”

Tiêu Hàm mỗi lần nghe được hắn kêu mình tiểu mẹ liền xuân tình cuồn cuộn. Kɧoáı ©ảʍ cùng loại bối đức tâm lý làm sóng triều trong cơ thể Tiêu Hàm huống xuống dưới thân. Y cự tuyệt không được cảm giác không gì sánh kịp, dươиɠ ѵậŧ bắn ra một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙, hoa huyệt cũng run rẩy bắt đầu co rút, mất khống chế từ tử ©υиɠ phun ra một đạo dâʍ ŧᏂủy̠, tưới tới hành thân Cố Vũ Bác thô to.

Cố Vũ Bác chỉ cảm thấy tử ©υиɠ Tiêu Hàm có nhiệt dịch không ngừng tưới qυყ đầυ. Hắn bị nóng thô suyễn lên, Đại Qυყ đầυ run lên lên, mã mắt một mở, đối tử ©υиɠ kịch liệt bắn tinh. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại nhiều lại nóng, nóng bỏng phun vào tử ©υиɠ. Tiêu Hàm bị nóng run rẩy lên, hắn thỏa mãn thở dài một hơi, hắn thật sự thích cảm giác bị nhiệt dịch tràn ngập.

Thật lớn kɧoáı ©ảʍ làm Tiêu Hàm cảm thấy sắp hư thoát, y nằm liệt trong lòng Cố Vũ Bác. Cố Vũ Bác nhẹ nhàng liếʍ láp vành tai y, ôn nhu nỉ non nói:

“Tiểu mẹ hảo ngoan, làm em đối đại dươиɠ ѵậŧ phun nước em liền phun, dươиɠ ѵậŧ con riêng bị phun thật thoải mái.”