Chương 3: Tiểu mẹ ra lệnh như thế nào bị thao

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

3. Tiểu mẹ ra lệnh như thế nào bị thao (bị con riêng liếʍ huyệt)

Cố Vũ Bác một phen bế Tiêu Hàm lên, làm y nằm trên kệ bếp, nhanh chóng cởϊ áσ trên, thân thể cường tráng đè ép lên, Tiêu Hàm nhỏ xinh ở dưới thân hắn tựa như thỏ con bất lực vô pháp giãy giụa.

Tiêu Hàm chỉ cảm thấy mãnh liệt hormone giống đực vây quanh làm y thở không nổi. Trước mắt chính là cằm Cố Vũ Bác kiên nghị gợi cảm, nhìn một cái khiến y run sợ, như trốn tránh rũ mắt xuống, lại vừa lúc nhìn đến cơ ngực Cố Vũ Bác cứng rắn ngăm đen. Tim Tiêu Hàm đập như sấm, hai tay nhịn không được bắt lấy hai cánh tay hắn.

Cứng quá a!

Tiêu Hàm buộc chặt ngón tay, đầu ngón tay chạm được chính là bắp tay rắn chắc, hai mắt y có chút tan rã. Cơ bắp cứng như vậy, dươиɠ ѵậŧ phía dưới nhất định càng cứng đi! Còn lớn như vậy, cắm vào hoa huyệt sẽ phá huyệt thịt sao…

“Tiểu tao hóa nghĩ cái gì đâu?”

Đại chưởng Cố Vũ Bác kiềm trụ cằm Tiêu Hàm tinh xảo, cưỡng bách y đối mặt hắn, “Tao như vậy, thế nào sẽ gả cho Cố Hữu lão nhân này, hắn ở trên giường có thể thỏa mãn em sao?!”

Tiêu Hàm đã hoàn toàn lâm vào dâʍ ɖu͙©, bị con riêng hỏi tình sự mình cùng ba hắn, trong lòng dâng lên kɧoáı ©ảʍ khác thường, y nhịn không được nói ra lúc trước cùng Cố Hữu bắt đầu: “Tôi không muốn! Hắn lần đầu tiên thấy tôi liền…… Liền cưỡиɠ ɠiαи tôi!”

Cố Vũ Bác thô suyễn lên: “Hắn thế nào gian em!”

Tiêu Hàm đầu óc thần trí toàn không, mắt to mị sắc, run giọng: “Ba cậu kéo tôi vào hẻm nhỏ, không nói hai lời liền xé quần áo tôi, vυ" đều lộ…… A!”

Nói càng nhỏ xuống, như muốn tái hiện tình cảnh lúc ấy, Cố Vũ Bác cũng liền kéo xuống áo sơmi Tiêu Hàm, vυ" trắng nõn lộ ra, hai viên núʍ ѵú lại lớn lại hồng. Cố Vũ Bác hai mắt đỏ lên, bổ nhào vào vυ" y ngậm một viên nhũ đầu liền hung hăng hút lên.

“A! A! Núʍ ѵú bị hút!”

Tiêu Hàm hét lên, chỉ cảm thấy hồn đều phải bị hút ra. Bàn tay Cố Vũ Bác lại cầm một vυ" khác hung hăng vuốt ve, vết chai dày cọ xát thật mạnh, “A a a —— núʍ ѵú bị cọ a! Muốn phá a!”

Tiêu Hàm kích động cả người loạn run, tiểu huyệt lại mấp máy chảy ra tao thủy. Cố Vũ Bác vỗ vỗ mông y ngậm vυ" y bất mãn nói: “Vυ" vì cái gì lớn như vậy, bị ba tôi hút lớn sao?!”

Tiêu Hàm vô lực lắc đầu nói: “Không phải, trời sinh liền lớn như vậy, ba cậu hắn còn dùng sức niết núʍ ѵú tôi, nói tôi trời sinh dâʍ đãиɠ cố ý lớn lên có vυ" lớn như vậy câu dẫn hắn.”

Nói xong tựa hồ ủy khuất, “Tôi không có cố ý câu dẫn hắn……”

Cố Vũ Bác ngẩng đầu, nhìn đến Tiêu Hàm cau mày nhu nhược đáng thương, mặt nhỏ thanh thuần nhiễm một mảnh da^ʍ mĩ ửng đỏ, mị nhãn như tơ nhìn hắn, thiên chân lại phóng đãng, hắn khó thở chụp đánh vυ":

“Còn nói không câu dẫn người, nhất định là tao vị đều không lấn át được mới bị nam nhân lần đầu tiên gặp mặt cưỡиɠ ɠiαи!”

Vυ" vừa trắng vừa lớn tạo nên nhũ sóng, loại du͙© vọиɠ cùng nhi tử thông da^ʍ còn cùng hắn nói tình sự với phụ thân hắn quỷ dị làm Tiêu Hàm vô pháp tự kềm chế, y kiều suyễn:

“Ba cậu cũng như vậy nói tôi, hắn nói tao vị tôi quá nặng, khẳng định buổi tối đều muốn đại dươиɠ ѵậŧ sờ mình……”

“Làm ta nhìn xem tao bức có bị sờ thục thấu hay không!”

Cố Vũ Bác đặt cả người Tiêu Hàm trên kê bếp, cởϊ qυầи lót y, cường thế tách hai đùi y thành chữ M.

Bởi vì là người song tính, côn ŧᏂịŧ Tiêu Hàm không lớn, màu cũng thực nhạt, bởi vì động tình hơi hơi ngạnh. Cố Vũ Bác tách ra hoa huyệt dưới ngọc hành. Âm thần y rất lớn, nộn nộn đỏ nhạt, Cố Vũ Bác nhìn hoa huyệt không ngừng chảy nước, ánh mắt bị du͙© vọиɠ thiêu đốt càng thêm cực nóng. Cảm giác được tầm mắt tràn ngập du͙© vọиɠ, huyệt khẩu bắt đầu động tình không thôi nhất khai nhất hợp. Cố Vũ Bác gầm nhẹ một tiếng, vươn lưỡi dày từ dưới lên trên liếʍ hoa huyệt thật mạnh. Đầu lưỡi thô ráp như mang điện kí©h thí©ɧ Tiêu Hàm kêu to lên:

“A —— bị liếʍ! Chưa từng có người liếʍ, tao bức bị liếʍ!!”

Cố Vũ Bác nghe vậy từ giữa hai chân y ngẩng đầu hỏi: “Ba tôi cũng không liếʍ qua sao?”

Tiêu Hàm đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ liếʍ huyệt, bởi vì đại đầu lưỡi thô ráp rời đi y bất mãn ngẩng đầu nhìn Cố Vũ Bác, lay động phì mông hướng miệng hắn dán, sốt ruột giải thích:

“Không có không có, ba cậu hắn không liếʍ qua tao bức, hắn lúc ấy vội vàng liền cắm vào.”

Cố Vũ Bác đối hoa huyệt Tiêu Hàm thổi một hơi, vừa lòng nhìn tao âm thần hơi hơi mấp máy: “Thật đáng tiếc, mỹ nhân tao như vậy ba tôi không biết hưởng thụ, không quan hệ, tôi thay hắn hưởng thụ!”

Nói xong hai tay nắm hai mảnh cánh hoa Tiêu Hàm dùng sức mở ra, làm âm âm trương lớn hơn nữa, cơ hồ có thể nhìn đến thịt non hồng nhạt. Tiểu thịt hạch cũng không chịu cô đơn bại lộ ra, rung động.

Mỹ nhân mở rộng môn hộ bày trước mặt, Cố Vũ Bác rốt cuộc khống chế không được vươn đầu lưỡi. Huyệt khẩu non mềm lập tức bị đầu lưỡi phá khai, đầu lưỡi thô ráp cọ huyệt thịt duỗi hướng bên trong, Tiêu Hàm chịu không nổi kí©h thí©ɧ lắc đầu kêu to:

“Bị đầu lưỡi gian! Tao bức bị đầu lưỡi gian! Hảo sâu! Hảo sướиɠ!”

Hoa huyệt vừa ngứa vừa tê kịch liệt mấp máy, mị thịt không khỏi co rút lại gắt gao ngậm lấy đầu lưỡi. Lưỡi hắn được hoa huyệt hoan nghênh, ánh mắt ám trầm, đầu lưỡi bắt đầu ở huyệt ra vào. Tiêu Hàm đã hoàn toàn vô pháp tự hỏi, đầu óc bị tìиɧ ɖu͙© chiếm cứ, thân thể bắt đầu phối hợp Cố Vũ Bác nhẹ nhàng đong đưa. Chính là như cố ý, đầu lưỡi ra vào luôn cọ qua tiểu tao đế lại không chạm vào nó. Thịt đậu bị vắng vẻ rung động đứng thẳng lại không người thăm, loại ngứa từ tao đế lan tới làm Tiêu Hàm vô pháp tiếp thu, y hai mắt tẩm nước mắt, khóc kêu lên:

“Hảo ngứa, nơi đó hảo ngứa, cầu cậu chạm vào nó!”

Cố Vũ Bác mυ"ŧ trụ hoa môi mơ hồ không rõ nói: “Nơi nào ngứa? Ngoan, nói ra.”

Cả người vô lực Tiêu Hàm khóc lóc hô to: “Tao đế ngứa, tao đế hảo ngứa, muốn cậu hung hăng cắn nó!”

“Như em mong muốn!”

Cố Vũ Bác duỗi lưỡi hút nó, dùng đầu lưỡi hút nó đến trong miệng nghiền áp mυ"ŧ vào. Thẳng đến hút lại hồng lại lớn mới thu hồi đầu lưỡi, răng nanh cắn âm đế sưng đỏ, thậm chí còn dùng răng nanh cọ tao đế.

“Không! A!!! Muốn phun!! Tao bức lại muốn phun nước!!”

Tiêu Hàm đã bị kɧoáı ©ảʍ kịch liệt lộng điên rồi, bụng nhỏ rung động lên, từ tiểu huyệt run rẩy phun ra một đại cổ dâʍ ŧᏂủy̠, trực tiếp phun vào miệng Cố Vũ Bác.

Cố Vũ Bác còn không chịu buông tha y, ở khi phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ lại nắm thịt viên sung huyết. Bởi vì hút cắn đã sung huyết biến đại vài lần, Cố Vũ Bác dùng đầu ngón tay nhéo âm đế hung hăng nghiền lộng. Tiêu Hàm vì kɧoáı ©ảʍ liên tục mà không ngừng triều xuy phun nước, giọng nói đều kêu ách, đầu tóc ướt mồ hôi dán mặt nhỏ trắng nõn. Bộ dáng mỹ nhân thương hề hề bị người đùa bỡn thảm.

Dùng sức hút xong một ngụm dâʍ ŧᏂủy̠ cuối cùng của tiểu mỹ nhân, hắn bế y lên, duỗi tay sờ sờ mặt tiểu mỹ nhân, vừa lòng nhìn trên mặt mỹ nhân thanh thuần che kín tìиɧ ɖu͙©, hắn tiến đến bên tai Tiêu Hàm nói:

“Tao Tiểu mẹ có phải liền thích mãnh nam thô bạo hay không? Tiểu mẹ thích mãnh nam hẳn là sớm một chút nói cho tôi a, thật là vất vả em tránh trong phòng tắm dùng khăn lông tôi cọ huyệt.”

Tiêu Hàm còn chưa từ cao trào hoàn hồn, nghe hắn nói như vậy, mặt nhu mị hiện lên một tia kinh ngạc: “Sao cậu lại biết?!”