Chương 11.1

Lại nói tiếp,phần lớn nguyên nhân Hứa Trí hứng thú với Vân Khuynh đều vì thái độ của Sở Diệu đối với Vân Khuynh.

Vân Khuynh còn hỏi qua chuyện Sở Diệu, muốn nói hai người không có mờ ám Hứa Trí không tin.

Chẳng lẽ là Vạn Niên Thiết Thụ muốn nở hoa?

“Ai mặc chung quần với cậu, nhà tôi không mua nổi quần sao?"

Sở Diệu ghét bỏ nhìn cậu ta một cái.Cầm Sprite trở về

“Lòng hiếu kỳ hại chết mèo, thu lấy lòng hiếu kỳ của cậu đi.”

Hứa Trí sờ sờ cằm, lắc đầu, Diệu ca hôm nay nói hơi nhiều, đây là giấu đầu hở đuôi sao?

Bởi vì chuyện giữa trưa, Vân Khuynh thật đúng là không dám nói chuyện với Sở Diệu.

Cho đến buổi chiều tiết sinh học, thầy Ngô gọi người đến giải các câu hỏi còn sót lại của ngày hôm qua, thầy gọi mã số học sinh, nhưng bây giờ mã số học sinh đã thay đổi, tình cờ bấm vào Vân Khuynh.

Vân Khuynh vẫn là lần đầu tiên lên lớp của thầy Ngô, khẳng định không biết vấn đề gì, lúc thầy Ngô nhìn thấy Vân Khuynh đứng lên cũng ngây người một chút.

“Lớp chúng ta có thêm một bạn học mới.”

“Chào thầy, em là Vân Khuynh."

Vân Khuynh có chút xấu hổ cười.

“Ha ha, ngồi xuống đi, vận khí của thầy thật tốt, một chút đã gọi đến em, vậy bạn cùng bàn của em trả lời một chút."

Thầy Ngô rất hiền lành.

Vân Khuynh ngồi xuống, có chút ngại ngùng nhìn thoáng qua Sở Diệu, thật đúng là tai bay vạ gió.

Sở Diệuđứng dậy trả lời câu hỏi ngày hôm qua, giọng điệu lưu loát, giải thích rất rõ ràng, hơn nữa giọng nói cũng dễ chịu, êm dịu như rượu ngon.

Cô ít khi nghe anh ấy nói, nhưng khi anh ấy nói, anh ấy có thể nói rõ ràng, điều đó cho thấy anh ấy nói theo mục tiêu.

Lúc Sở Diệu ngồi xuống liếc mắt chạm tới cái nhìn Vân Khuynh, Vân Khuynh vội vàng cúi đầu.

Anh giật giật khóe miệng, thật sự sợ anh?

Vân Khuynh nhận ra, bầu không khí giữa hai người không hiểu sao có chút cứng ngắc, cô và các bạn học khác ở chung cũng không tệ lắm, duy chỉ có người ngồi cùng bàn này, chưa từng nói qua hai câu.

Thật không phải vấn đề của cô, mà là Sở Diệu quá ngu dốt, không có gì lạ khi bạn phải đóng cửa sổ khi Chúa mở cửa cho bạn, điều này không sai chút nào

Thành tích của Sở Diệu rất tốt, nhưng không thích nói chuyện, ngoại trừ Hứa Trí và Nghiêm Lưu, cũng không thấy ai tìm anh chơi, có thể tính cách thật sự không tốt.

Bởi vì là cấp ba, cơm trưa cơm tối đều là ở trường học ăn, buổi tối còn phải lên tự học đến chín giờ, chín giờ coi như không tệ, Minh Thành Nhất Trung đều là học đến mười giờ.

Tự học buổi tối trên cơ bản đều là làm bài tập, ba tiết có hai tiết Sở Diệu đều không ở đây, thỉnh thoảng Hứa Trí cùng Nghiêm Lưu cũng không ở đây, nhưng lớp trưởng cũng không quản, cũng rất kỳ quái, chẳng lẽ là người có thành tích tốt có ưu đãi?