Chương 5-1

“Lôi Thiên Kiêu, ngươi đừng mơ!” Nàng nhanh đẩy hắn ra muốn có khe hở để chạy trốn. Nhưng hắn làm sao để cho nàng trốn được tay giật lấy, đem nàng đặt ở dưới thân. Bàn tay to dùng sức cầm một bên ngực, môi mỉm cười gian tà

“Không……” Hoa Hỉ Nhi dùng sức giãy dụa, tay chân đá lung tung muốn đá văng hắn ra, môi cũng né tránh. Hắn lại dùng ưu thế hình thể áp chế nàng, dùng sức cắn môi của nàng máu và nước bọt, ở trong miệng hai người miệng quấn quít.

“Ngô……” Đau đớn làm cho Hoa Hỉ Nhi chịu không nổi, hắn thô bạo làm cho thân thể của nàng cảm thấy mệt mỏi.

“Ô…… Không cần……” Nàng chịu không nổi nước mắt chảy ra.

Nàng khóc làm cho hắn cứng đờ, tự nhủ chính mình không được mềm lòng.

“Không cho phép khóc!” Hắn gầm nhẹ cáu giận trừng mắt nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn có nước mắt, ánh mắt lại quật cường.

Hoa Hỉ Nhi khóc bị hắn làm đau làm cho nàng buồn bực.

“Lôi Thiên Kiêu, ngươi chỉ biết ép buộc nữ nhân sao?”

Lôi Thiên Kiêu híp mắt, lạnh lùng nở nụ cười.

“Sai rồi, ta sẽ khiến ngươi cam tâm tình nguyện.” Hắn trói chặt tay nàng chân.

“Không! Ngươi làm cái gì?” Hoa Hỉ Nhi sợ hãi. Nhìn bộ dáng hắn cuồng nộ nàng bắt đầu hối hận.

Nàng sai rồi! Nàng không nên chọc giận hắn.

“Lôi Thiên Kiêu! Mau thả ta ra!” Hoa Hỉ Nhi kinh sợ rống to, 2 tay của nàng bị trói vào cột vào, mà chân bị các cột vào hai bên trụ giường.

Trên người quần áo sớm vì giãy dụa mà hỗn độn, áo ngoài đỏ tươi sớm bị rơi xuống nửa thân lộ ra yếm đỏ che chở 2 bầu ngực. Hạ thân chỉ còn lại có tiết khố, Lôi Thiên Kiêu thủ tay di từ mắt cá chân chậm rãi hướng lên trên, khẽ vuốt đùi trắng mịn chậm rãi dời về phía tư hoa giữa bắp đùi.

“Tiểu anh đào không cần uổng phí khí lực, ngươi có biết ta sẽ không tha ngươi.” Lôi Thiên Kiêu tà nịnh ngón tay cách tiết khố mỏng manh hơi hơi dùng lực qua lại cọ xát. Hoa Hỉ Nhi cáu giận trừng mắt nhìn hắn, cảm giác tay hắn chỉ cách lớp vải đùa nơi mẫn cảm làm nàng cắn chặt môi biết ngăn cản không được, nàng cũng không phản kháng, nàng nhắm mắt lại mặc kệ hắn khıêυ khí©h.

Thấy nàng bộ dáng quật cường, Lôi Thiên Kiêu nhẹ giọng nở nụ cười.

“Như thế nào? Không tính phản kháng ta sao?”Taykia thì di đến môi nàng ngón tay nhẹ vỗ về cánh môi bị cắn nát.

Hoa Hỉ Nhi mở mắt ra, há mồm dùng sức cắn tay hắn.

Cảm giác được ngón tay đau đớn Lôi Thiên Kiêu mặt nhăn cũng không mặt nhăn, con ngươi đen lạnh như băng nhìn nàng mà nàng cũng phẫn hận nhìn hắn. Lôi Thiên Kiêu rút ra ngón tay cúi đầu thô bạo hôn trụ nàng, lấy răng nanh cắn môi của nàng đầu lưỡi bá đạo thâm nhập cái miệng nhỏ nhắn.

Mà nàng bị cái lưỡi thơm tho cuồng loạn cùng hắn triền miên hàm răng cắn môi của hắn hai người miệng đều có tơ máu, càng kí©h thí©ɧ lẫn nhau cuồng dã. Môi quấn quít nóng cháy làm cho hạ thân 2 người đều ướt.

Lôi Thiên Kiêu thô lỗ hôn Hoa Hỉ Nhi, đầu lưỡi liếʍ khoang miệng giảo hoạt bên trong cái miệng nhỏ mật hai người lưỡi kịch liệt hôn hít hơi thở lẫn nhau.

Bàn tay to di xuống dưới xoa bóp tuyết nhũ đầy đặn . Hắn vuốt ve miên nhũ ngón tay cũng kéo cho nhũ tiêm đỏ bừng hai ngón tay kẹp lấy nhũ tiêm xoay tròn lại dùng tay thô lỗ kìm nhuỵ nhũ hoa.

“A â……” Hoa Hỉ Nhi hừ nhẹ thân thể mẫn cảm bị hắn trêu chọc mà run rẩy, nhũ tiêm lập tức nở rộ màu dần dần chuyển thâm. Hắn so với nàng còn hiểu biết thân thể của nàng hơn tuy rằng qua bốn năm, nhưng nơi mẫn cảm của nàng không đổi. Mà bàn tay kia không thẻ buông tha. Hắn cắn cắn môi của nàng bàn tay to đều bao trụ một bên tuyết nhũ dùng sức xoa.

“Nói! Bùi Diệc Hàn kia cũng sờ qua ngươi như vậy sao?” Dùng sức cắn sưng đỏ môi dưới của nàng Lôi Thiên Kiêu ghen tị hỏi.

Rõ ràng hận nàng, có thể tưởng tượng đến nàng bị nam nhân khác đυ.ng chạm qua hắn liền không thể khống chế dâng lên lòng đố kị.

Hoa Hỉ Nhi không trả lời lưỡi cuốn lấy hắn, bị trói tay làm cho nàng không thể đυ.ng chạm hắn.

“Kiêu…… Sờ ta……” Nàng yêu cầu, không nghĩ trả lời hắn. Nàng biết, mặc kệ nàng nói cái gì hắn cũng không sẽ tin. Nàng chỉ cần hắn sờ nàng, yêu nàng……Hoa Hỉ Nhi đôi mắt mông lung, ánh mắt khát cầu nhìn hắn, thậm chí lắc lắc thân mình, nhẹ nhàng cùng hắn cọ xát.

Nàng muốn hắn……

Khuôn mặt nhỏ nhắn mê người làm cho người ta không thể kháng cự.

“Ngươi yêu nữ!” Lôi Thiên Kiêu gầm nhẹ, bộ dáng mềm mại đáng yêu này nghĩ đến nàng cũng từng như vậy với Bùi Diệc Hàn trong lòng nổi lên một chút lửa giận.

Nhưng hắn lại không thể kháng cự vì thế lửa giận hóa thành thô bạo, cuồng nộ hôn.Taydùng sức vuốt ve bầu ngực ma sát nhũ tiêm. Đầu gối cũng khởi động cách tiết khố chỗ hoa tâm nhẹ nhàng mà đè ép cọ xát, mới ở ngoài tiết khố ma sát lập tức hắn liền nhận thấy được một chút dịch thấm ẩm ướt tiết khố.