Chương 5-2

“Nhanh như vậy liền ẩm ướt…… Muốn ta sao?” Hắn trào phúng nói xong, môi dời xuống há mồm hàm trụ một cái nhũ tiêm. Đầu lưỡi ở nhũ vòng quanh choáng váng bốn đem nụ hoa liếʍ đỏ bừng sau đó há mồm hút.

“Ân……” Hưởng thụ ngực truyền đến tê dại Hoa Hỉ Nhi khinh ngâm, tay bị trói trụ nhịn không được dùng sức giãy dụa.

“Ta muốn — Kiêu…… Ngươi xoa xoa……”

Nàng thở hổn hển khẩn cầu, muốn hắn xoa ngực ……

“Ngươi vừa mới không phải nói không cần không phải vẫn kháng cự ta sao?” Hắn khẽ cắn nhũ tiêm của nàng, khuôn mặt anh tuấn lộ vẻ châm biếng.

“Ta…” Nàng nhìn hắn, hạ thân thiêu đốt khó nhịn lửa tìиɧ ɖu͙© làm cho nàng khát vọng hắn. Không chỉ là tìиɧ ɖu͙© lòng của nàng cũng khát vọng hắn. Rõ ràng muốn kháng cự, rõ ràng muốn chạy trốn nhưng đối mặt với hắn nàng không kháng cự được, cũng trốn không thoát.

Biết rõ cầu xin chỉ rước lấy sự đùa cợt cùng khinh thường, cặp kia đen kia không hề có dĩ vãng yêu, mà chính là lạnh lung, hận.

Hắn hận nàng…… mà nàng……Hoa Hỉ Nhi môi run rẩy:

“Cầu ngươi…… Kiêu…… muốn ta……”

Lôi Thiên Kiêu nheo lại con ngươi đen khinh thường ngẩng đầu, cởi bỏ tay chân nàng lui bước.

“Cút! Ta không cần ngươi!” Rõ ràng dưới thân nam tính sớm đau đớn nhưng hắn vẫn giống vương giả cao ngạo lạnh lùng nhìn nàng, khóe môi gợi lên một chút trào phúng.

“Loại nữ nhân như ngươi Lôi Thiên Kiêu ta khinh thường!” Hắn cố ý khinh bỉ nàng, muốn nhìn nàng bị thương thế này mới có thể an ủi sự hận thù của hắn

Hoa Hỉ Nhi không nói lời nào lui thân mình, run rẩy, lời của hắn làm cho thân thể thống khổ nhắm mắt lại. Thấy nàng cúi đầu bộ dáng chật vật đáng thương chật vật Lôi Thiên Kiêu tim hơi đau, hắn cắn răng chính mình mềm lòng.

“Cũng có thể! Vậy ngươi chính mình dụ dỗ ta, ta liền thỏa mãn ngươi.” Hắn biểu thị khinh thường lời nói làm cho nàng thở sâu, ngực đau đớn, không phải vì chính mình mà đau mà là vì hắn. Hắn gằn từng tiếng làm cho nàng hiểu được nàng yêu thương hắn sâu đậm…

“Được.” Nàng nói nhỏ hắn kinh ngạc nhìn nàng đẩy ngã hắn ngồi ở trên người hắn, nữ vương kiều mỵ nhìn hắn.

“Dụ dỗ ngươi có phải hay không?”

“Ngươi……” Lôi Thiên Kiêu khϊếp sợ nhìn Hoa Hỉ Nhi, không thể tin được nàng thật sự cao ngạo mà bị hắn nhục nhã như vậy lại vẫn cam tâm tình nguyện?

“Hư……” Nàng khẽ liếʍ môi của hắn đầu lưỡi nhẹ nhàng nhẹ thâm nhập miệng hắn.Taynhỏ bé chậm rãi nhẹ vỗ về l*иg ngực cường kiện của hắn.

Hắn nọ hơi thở khıêυ khí©h của nàng mà trở nên khó chịu, con ngươi đen nhìn thẳng nàng ánh mắt có sự thăm dò vô cùng phức tạp.

Cái lưỡi khẽ liếʍ môi của hắn môi khıêυ khí©h lưỡi của hắn, mắt đẹp mềm mại mê người.

“Ngô!” Lôi Thiên Kiêu hừ nhẹ một tiếng cả người co rút, yết hầu lăn lộn hơi thở trở nên nặng nề, hô hấp không xong. Tim hắn và nàng đập rất nhanh.

“Ân…” Hắn thấp hô một tiếng, dưới bụng nam tính đau đớn khó nhịn nhưng hắn vẫn là bất động xem nàng làm như thế nào.

Cái miệng nhỏ nhắn hé mở hàm trụ khéo léo ngực hút. Ánh mắt kiều mỵ mê người đến cực điểm làm cho Lôi Thiên Kiêu khẩu khí nóng thiếu chút nữa chịu không được xoay người áp đảo nàng. Hắn thở sâu, người sôi trào, lời nói lập tức thốt ra.

“Xem ra Bùi Diệc Hàn ngươi dạy dỗ rất tốt.”

Hoa Hỉ Nhi trên không cười thân thể hơi run rẩy hạ, ánh mắt lại càng mị nhân.

“Ngươi cũng thích không phải sao?”

“Ân……” Hắn vuốt ve rước lấy nàng uyển chuyển khinh ngâm, tay nhỏ bé bắt lấy 1 bên tuyết nhũ.

“Bên này…… Cũng muốn ngươi xoa xoa.” Hoa Hỉ Nhi yêu cầu, muốn hắn dùng lực vuốt ve hai bầu ngực mà tay nhỏ bé cũng theo xuống, cách quần áo đè lại lửa nóng thô dài.Taynhỏ bé kề sát vải dệt, trong lòng bàn tay qua lại khinh cọ nam tính đúng lực đạo làm cho Lôi Thiên Kiêu nhịn không được than nhẹ.

Hắn đột nhiên buông tay ngực nàng đem thân thể của nàng rớt ra ngồi chồm hỗm ở bên cạnh hắn người, một tay cởi bỏ quần làm cho lửa nóng cực đại nhảy ra. Hoa Hỉ Nhi đỏ mặt, nhìn hắn thật lớn đôi mắt lại không chút e lệ, hắn hiểu biết thân thể của nàng nàng cũng đồng dạng hiểu biết hắn.

Nàng liếc hắn còn hắn ánh mắt lửa nóng, nàng biết hắn muốn nàng làm cái gì, là hắn dạy cho của nàng. Nàng biết chỗ mẫn cảm của hắn biết muốn như thế nào âu yếm hắn, có thể cho hắn tìиɧ ɖu͙© bừng bừng phấn chấn.

“Ân a……” Lôi Thiên Kiêu thô ngâm thống khổ lại vui sướиɠ hưởng thụ nàng âu yếm, nam tính bị phủ lại càng cứng rắn vài phần. Lôi Thiên Kiêu run rẩy rêи ɾỉ bị nàng ướŧ áŧ gắt gao bao lấy kɧoáı ©ảʍ làm cho nó càng đại.

“Ngô…..” Hoa Hỉ Nhi cố gắng lấy lòng Lôi Thiên Kiêu, cảm giác nam tính của hắn trở nên lớn hơn làm cho nàng phun ra nuốt vào lại khó khăn. Mà một bên âu yếm hắn, chính nàng lại cảm thấy hơi thở dồn dập, thân thể chay bùng làm cho nàng khó nhịn.

Nàng nhịn không được đem một tay tới nơi riêng tư đem tiết khố cởi ra.