Chương 175: Thế giới song song (6)

Edit: Tagoon

Hổ Nguyệt đuổi người xong bèn về phòng Hùng Dã, tức giận nói: "Hùng Dã, ta đã sớm nhắc nhở ngươi rồi, tên Sư Lệ kia không phải thứ gì tốt."

"Hổ Nguyệt......" Hùng Dã thở dài: "Hắn rốt cuộc là Thú Vương, về sau những lời này, ngươi vẫn đừng nên nói." Y biết Sư Lệ không phúc hậu, nhưng có một số việc do chính y cam tâm tình nguyện, thật đúng là không tiện trách cứ Sư Lệ.

Hổ Nguyệt không hé răng, nhưng rõ ràng nghe lọt được.

Người bộ lạc Đại Hùng hy vọng Hùng Dã có thể lưu lại, nhưng bọn họ cả đám khi nhìn Hùng Dã đều tràn đầy lo lắng, còn ấp úng khuyên Hùng Dã đừng thương tâm......

Hùng Dã rõ ràng không quen bọn họ có thái độ như vậy, rốt cuộc không đồng ý ở lại. Y nói mình có việc rồi nhanh chóng mang theo Chu Tịch rời đi.

Hai người về tới nơi Thú Thần Điện an bài cho Hùng Dã. Mà lúc này, Thú Thần Điện vừa mới đưa tới nguyên liệu nấu ăn buổi tối.

Thời gian không còn sớm, Chu Tịch lần này cũng không làm món gì quá phức tạp, trực tiếp nướng thịt. Đương nhiên, trong khi nướng hắn rắc không ít gia vị.

Hùng Dã từ nhỏ đến lớn ăn thịt nướng không biết bao nhiêu lần, nhưng lần này tuyệt đối là thịt nướng ngon nhất mà y từng ăn từ trước tới nay. Tâm tình của y cũng khá lên rất nhiều: "Chu Tịch, cảm ơn."

"Không cần cảm tạ." Chu Tịch nói, lộ ra một chút khó xử.

Hùng Dã thấy thế hỏi: "Có chuyện gì sao?"

"Hùng Dã, ta có thể ở lại đây không?" Chu Tịch hỏi, lại mang theo chút khó xử nói: "Ta thấy nơi này có dư thừa phòng ở...... Phòng của ta ở Thú Thần Điện hơi cũ nát...... Ừm, ta có thể chăm sóc ngươi."

Hùng Dã sửng sốt, cười nói: "Có thể."

"Cảm ơn." Chu Tịch nói, trong lòng lược có chút không cân bằng. Chu Tịch ở trong mộng cái gì cũng không cần làm, Hùng Dã đã chủ động mời hắn tới ở trong sơn động của mình, hắn thì sao? Đều đã nấu cho Hùng Dã vài bữa cơm, lại phải chủ động đề ra mới có thể ở chung với Hùng Dã, còn không phải cùng một gian phòng!

Tuy rằng trong lòng hơi chua chua, nhưng Chu Tịch vẫn rất nhanh nhẹn dọn đồ đạc của mình đến chỗ Hùng Dã, mở ra những ngày chung sống với Hùng Dã.

Cùng thời gian, Dương Tốc rốt cuộc tìm được Sư Lệ.

Bị Hổ Nguyệt ném ngã như vậy, trên người Dương Tốc tuy rằng không có đại thương nhưng cũng đau nhức khắp nơi, lúc đi tìm Sư Lệ, hắn càng làm ra bộ dạng khập khiễng.

"Ca......" Nhìn thấy Sư Lệ, một đại nam nhân hơn bốn mươi tuổi Dương Tốc khóc nức nở.

"Làm sao vậy?" Sư Lệ quan tâm hỏi. Đối với người thân duy nhất này của mình, gã vẫn luôn rất quan tâm.

"Ca, Hổ Nguyệt kia đánh ta, còn đuổi ta đi. Ả thậm chí còn đuổi ngươi ra ngoài!" Dương Tốc cáo trạng.

"Rốt cuộc là chuyện như thế nào?" Sư Lệ hỏi.

"Chính là ả Hổ Nguyệt kia, ả nói hai người ngươi và ta về sau đều không còn là người bộ lạc Đại Hùng nữa. Ả còn đánh ta!" Dương Tốc nói: "Hùng Dã rõ ràng ở đó, y cũng không giúp ta......"

"Cái gì?" Sư Lệ tức khắc nổi giận: "Ả dựa vào cái gì?"

Dương Tốc nói: "Ả nói Hùng Dã muốn giải trừ quan hệ bạn lữ với ngươi, nói muốn đuổi ngươi ra khỏi bộ lạc Đại Hùng ! Dựa vào cái gì? Rõ ràng ngươi mới là tộc trưởng của bộ lạc Đại Hùng!"

Dương Tốc vừa nói câu đầu tiên, Sư Lệ ngay từ đầu còn có chút chột dạ, nhưng chờ Dương Tốc nói câu phía sau, gã lại lập tức nổi giận. Gã là tộc trưởng của bộ lạc Đại Hùng, Hổ Nguyệt đuổi gã khỏi bộ lạc, đây là không hề có đạo lý!

Hổ Nguyệt dựa vào cái gì?

Dương Tốc lại nói: "Ca, Hổ Nguyệt quá kiêu ngạo, Hùng Dã cũng hoàn toàn không để ngươi vào mắt......"

Sư Lệ càng nghe càng tức giận.

Gã mấy năm nay vì bộ lạc Đại Hùng làm nhiều chuyện như vậy, người bộ lạc Đại Hùng lại đáp trả gã bằng cách đấy sao?

Hổ Nguyệt vẫn luôn không để gã vào mắt cũng thôi đi, bây giờ thế nhưng còn muốn đuổi cổ tộc trưởng là gã. Hùng Dã thì sao, ở bên cạnh nhìn cũng mặc kệ không quản.

Sau khi quyết định giải trừ quan hệ bạn lữ với Hùng Dã, Sư Lệ vốn dĩ vẫn luôn có điều áy náy với Hùng Dã. Nhưng bây giờ, chút áy náy này ngược lại đã biến mất.

Gã nên sớm một chút tách ra khỏi Hùng Dã mới đúng! Bằng không liền trắng trợn tiện nghi cho bộ lạc Đại Hùng!

"Ca, ngươi nhất định phải giúp ta!" Dương Tốc nói.

"Ta đã biết, việc này về sau lại nói." Sư Lệ đáp. Bây giờ lập tức đi tìm Hùng Dã, Hùng Dã đổi ý không chịu giải trừ quan hệ bạn lữ thì làm sao đây?

"Ca, Hùng Dã kia cũng chẳng có gì tốt, lại không thể sinh con, ngươi giải trừ quan hệ bạn lữ với y là rất tốt!" Dương Tốc ngay sau đó nói.

"Ta sẽ giải trừ quan hệ bạn lữ với y." Sư Lệ chém đinh chặt sắt nói.

Dương Tốc một bộ hận không thể khiến Sư Lệ giải trừ quan hệ bạn lữ với Hùng Dã ngay lập tức, nhưng Sư Lệ thật sự vừa nói thế, hắn ngược lại sửng sốt.

"Ngươi bị đuổi ra ngoài, tạm thời không chỗ ở? Theo ta đi thôi." Sư Lệ lại nói. Gã gần đây quen biết không ít người, tìm cho Dương Tốc một chỗ ở không còn gì đơn giản hơn.

Dương Tốc ngơ ngác bắt đầu đi theo.

Mấy ngày kế tiếp, phụ cận Thú Thần Điện bắt đầu truyền lưu chuyện Sư Lệ muốn cùng Hùng Dã tách ra.

Nghe tin tức này, các bộ lạc khác đều thổn thức không thôi -- Bọn họ lúc trước còn cảm thấy hai vị Thú Vương lại là bạn lữ của nhau, thật khiến cho người khác hâm mộ. Kết quả chỉ chớp mắt, người ta sắp phải tách ra......

Chẳng qua đây cũng là điều rất bình thường. Hai vị Thú Vương này đều là nam nhân, ở bên nhau lại không thể sinh con, vốn dĩ đã không thích hợp!

Mọi người đều cảm thấy thực bình thường, lại không dám nghị luận Thú Vương, thế cho nên chuyện này lặng lẽ lan truyền không quá hai ngày đã ngừng lại. Sau đó nên nịnh bợ Sư Lệ thì tiếp tục nịnh bợ Sư Lệ, muốn lấy lòng bộ lạc Đại Hùng thì lại tiếp tục lấy lòng bộ lạc Đại Hùng.

Kỳ thật còn có người muốn tiếp xúc với Hùng Dã, đáng tiếc không ai tìm được Hùng Dã!

Đương nhiên, trừ điều này ra, mặc kệ là Sư Lệ hay là bộ lạc Đại Hùng đều có ấn tượng rất tốt với Thú Thần Điện, còn đều cảm thấy...... Thú Thần Điện rất coi trọng mình.

Sư Lệ sẽ nghĩ như vậy là bởi vì từ khi gã đi vào Thú Thần Điện, người Thú Thần Điện đã luôn luôn đối đãi gã rất nhiệt tình. Mấy ngày nay, bọn họ còn chạy tới quan tâm sinh hoạt của gã, đưa người hầu hạ cho gã...... Sư Lệ cảm thấy, Thú Thần Điện nhất định rất coi trọng gã!

Nghĩ cũng đúng, Thú Vương tuổi trẻ giống như mình quả là hiếm thấy! Chờ gã dùng công pháp tu luyện bồi dưỡng ra một vài cường giả...... Về sau gã nhất định sẽ trở thành Thú Vương cường đại nhất!

Còn người bộ lạc Đại Hùng cảm thấy Thú Thần Điện coi trọng mình thì lại là bởi vì...... Gần đây, mấy vị tư tế đức cao vọng trọng của Thú Thần Điện mỗi ngày đều tới bộ lạc Đại Hùng, còn hỏi thăm bọn họ về chuyện của Hùng Dã.

Này còn chưa tính, từ trong lời nói của các tư tế, bọn họ còn cảm giác được các tư tế rất cung kính Hùng Dã.

Người bộ lạc Đại Hùng không chút nghĩ ngợi thổi phồng Hùng Dã một phen: "Hùng Dã là hoàn toàn dựa vào chính mình trở thành Thú Vương, Sư Lệ thì khác. Gã có thể lên làm Thú Vương toàn là dựa Hùng Dã đi săn các loại tinh hạch về cho gã dùng!"

"Hùng Dã kỳ thật lợi hại hơn Sư Lệ nhiều!"

"Ta có thể sống sót gần như là nhờ vào Hùng Dã."

......

Các tư tế của Thú Thần Điện sau khi biết chuyện Thần Thú đang "theo đuổi" Hùng Dã đã đặc biệt tới đây hỏi thăm tin tức: Không ngờ còn có nội tình như vậy!

Bọn họ lúc trước còn cảm thấy Thần Thú Điện hạ thích Hùng Dã có chút kỳ quái, bây giờ nghe được người bộ lạc Đại Hùng nói như vậy, ngược lại một chút cũng không cảm thấy kỳ quái.

Hùng Dã người này quả thật rất không tồi.

Chỉ là phương pháp theo đuổi của Thần Thú Điện hạ có phải không quá thích hợp rồi hay không? Lấy thân phận của Điện hạ, trực tiếp nói cho Hùng Dã là khẳng định có thể khiến Hùng Dã tự động nhào vào trong ngực, vì cái gì còn phải giả bộ tiểu đáng thương đi theo bên cạnh Hùng Dã, nấu ăn cho Hùng Dã?!

Quần chúng cao tầng của Thú Thần Điện dưới sự dẫn dắt của Đại Tư Tế, cả đám nhìn về nơi Đại Tư Tế từng ở lúc trước khóc không ra nước mắt.

Thần Thú cao lãnh của bọn họ đột nhiên cứ như là thay đổi thành người khác vậy.

Mặc kệ mọi người nghĩ như thế nào, Thần Thú tế rất nhanh đã đến.

Trước kia mỗi lần Thần Thú tế, Đại Tư Tế ba mời bốn thỉnh Chu Tịch đều không chịu tham gia. Nhưng lần này, hắn lại chủ động tham gia.

Rốt cuộc hôm nay là ngày mà Hùng Dã và Sư Lệ ly hôn!

Chu Tịch cùng người của bộ lạc Đại Hùng đứng chung một chỗ xem náo nhiệt.

Đại Tư Tế: "......" Lão ở trên đài ca tụng Thần Thú, Thần Thú ở dưới đài nhìn lão, thậm chí quỳ xuống theo người khác...... Tuy rằng Thần Thú hẳn không phải thật sự quỳ xuống, mà là ngồi xổm, nhưng lão vẫn cảm thấy chân mình quá mềm! Sắp không đứng vững nổi nữa rồi!