Chương 176: Thế giới song song (7)

Edit: Tagoon

Thần Thú tế sáng nay phải tổ chức hiến tế long trọng. Mà hiến tế này vẫn luôn do Đại Tư Tế chủ trì.

Đại Tư Tế Thú Thần Điện đương nhiệm lên làm Đại Tư Tế đã mười mấy năm, hiến tế cũng từng chủ trì mười mấy lần, nhưng không có lần nào lại khiến lão khó chịu như vậy.

Nếu không phải khi hiến tế phải xướng bài ca tán tụng lão đã thuộc làu làu, lão cảm thấy mình nhất định sẽ quên lời.

Vì thế, hiến tế mới chủ trì một nửa, Đại Tư Tế đã mồ hôi đầy đầu. Nhưng dù vậy, lão vẫn phải khàn giọng tiếp tục -- Thần Thú còn đang nhìn kia kìa, lão nhất định phải biểu hiện thật hoàn hảo!

Đại Tư Tế như vậy, những tư tế tuổi không còn trẻ khác cũng đều phải như vậy. Cả đám bình thường ăn nói nhỏ nhẹ, lúc này dùng hết toàn lực hô hào, mặt đỏ tai hồng, cực lực biểu hiện.

Kể từ đó...... Buổi hiến tế này cũng liền có vẻ phá lệ náo nhiệt, không khí càng thêm vô cùng nhiệt liệt.

Các Thú Vương cách đài hiến tế gần nhất tức khắc có người mở miệng: "Thần Thú tế năm nay thật là náo nhiệt!"

"Các tư tế thật ra sức."

"Ta nhìn mà cảm thấy nhiệt huyết sôi trào!"

......

Người nói chuyện là mấy vị Thú Vương trừ Sư Lệ, Hùng Dã và hai vị Thú Vương tuổi già ra.

Hùng Dã và Sư Lệ là lần đầu tiên tham gia Thần Thú tế, đối với Thần Thú tế náo nhiệt cũng không cảm giác được sự khác biệt. Còn hai vị lão Thú Vương......

Bọn họ từng được kiến thức thực lực của Chu Tịch, bây giờ nhìn Chu Tịch xen lẫn trong bộ lạc Đại Hùng đứng xem...... Hai vị lão Thú Vương như đứng đống lửa, như ngồi đống than.

Trong lòng bọn họ còn có chút đồng tình Đại Tư Tế đang ra sức biểu hiện trên đài.

Hùng Dã cái gì cũng không biết, lúc này chỉ cảm khái Thú Thần Điện an bài thật sự tri kỷ -- Chỗ ngồi của y và Sư Lệ bị ngăn cách rất xa. Không chỉ có thế, hai bên trái phải của y chính là hai vị lão Thú Vương từng cùng nhau ăn cơm.

Hai vị Thú Vương này đều rất hữu hảo với y. Bọn họ vừa ngồi xuống đã bắt đầu hàn huyên, còn chuyện trò rất vui vẻ. Mỗi lần y không biết nên nói cái gì, hai vị Thú Vương luôn có thể tìm được đề tài cùng y tiếp tục giao lưu.

Hùng Dã đối với điều này thực vừa lòng. Sư Lệ thấy Hùng Dã còn không thèm liếc mắt nhìn mình lấy một cái thì cảm thấy bất mãn, lại có chút thương hại Hùng Dã.

Thú Vương ở Thú Thần Điện bên này gã phần lớn đã quen mặt, quan hệ rất tốt. Hiện giờ có một đám người cùng giao du với gã, Hùng Dã thì sao? Bên cạnh chỉ có hai lão Thú Vương đã sớm không còn dùng được.

Sư Lệ nghĩ đến đơn giản, lại không biết những Thú Vương cùng gã nói chuyện phiếm lúc này kỳ thật cả đám đều bồn chồn trong lòng.

Bọn họ tiếp xúc qua với Sư Lệ, cảm thấy giao lưu với Sư Lệ rất được, cũng không quá thích Hùng Thú Vương không biết phải tới bái phỏng bọn họ. Nhưng bây giờ......

Vượn Thú Vương và Ngưu Thú Vương luôn không quá muốn phản ứng bọn họ, sao bây giờ lại nhiệt tình với Hùng Dã kia như vậy?

Nếu không phải lúc này đang cử hành Thần Thú tế, các Thú Vương đó đều muốn đến chỗ Hùng Dã hỏi thăm một chút.

Thật lâu trước kia, Thần Thú tế buổi sáng kết thúc là sẽ trực tiếp bắt đầu hiến tế buổi chiều luôn. Nhưng mấy năm gần đây, quy củ sửa lại, giữa trưa có thêm một bữa cơm.

Này cũng có liên quan đến Thần Thú.

Thần Thú một ngày ăn ba bữa, trên làm dưới theo, người Thú Thần Điện cũng đều một ngày ba bữa.

Đương nhiên, bọn họ giữa trưa bình thường chỉ tùy tiện ăn một chút, không ăn thịt nướng.

Hiến tế buổi sáng kết thúc, người Thú Thần Điện lập tức dâng lên đồ ăn mỹ vị.

Các món gồm có rau xào, rau trộn, có trái cây tươi ngon, còn có một vài loại thịt kho, đều vô cùng ngon miệng.

Đương nhiên, đây là đối với người khác. Đối với Hùng Dã mà nói, mấy thứ này cũng bình thường thôi.

Đồ ăn mấy ngày nay Chu Tịch làm cho y so với những món này ngon hơn quá nhiều!

Chẳng qua tuy là như vậy, y vẫn ăn hết sạch tất cả đồ ăn. Y có thói quen không lãng phí.

Vừa ăn xong, Hùng Dã đã nhìn thấy Sư Lệ tới đây.

Sư Lệ nhìn Hùng Dã ăn hết toàn bộ đồ ăn, có chút khinh thường: "Hùng Dã, buổi sáng ngươi ăn chưa no sao?" Gã đi ra ngoài chưa bao giờ sẽ ăn hết đồ ăn, trông cứ giống hệt như quỷ chết đói đầu thai ấy.

"Ngươi có việc sao?" Hùng Dã hỏi. Y ở chung với Sư Lệ nhiều năm, biết Sư Lệ sĩ diện, cũng có thể đoán được suy nghĩ của Sư Lệ.

Chẳng qua, y đã quen không cãi cọ với Sư Lệ. Trước kia là bởi vì cãi cọ sẽ hại đến cảm tình, bây giờ thì lại là bởi vì không cần thiết.

"Không có chuyện gì, chỉ là lại đây hỏi một chút...... Ngươi muốn tới chỗ ta ngồi hay không, làm quen các vị Thú Vương khác một chút?" Sư Lệ hỏi.

Hùng Dã lắc lắc đầu: "Không cần." Y và các Thú Vương đó đều đã nhận thức, không cần thiết lại đi làm quen thêm một lần, còn việc giao hảo với bọn họ...... Y không cần giao hảo với các Thú Vương khác qua sự dẫn dắt của Sư Lệ.

Sư Lệ bị Hùng Dã cự tuyệt, cảm thấy một mảnh hảo tâm của mình bị Hùng Dã ném xuống mặt đất dẫm, vô cùng bất mãn, trong lòng lại nghi ngờ Hùng Dã chướng mắt mình.

Sau khi gã và Hùng Dã thực lực biến cường, gã lập tức muốn tìm một cường giả dựa dẫm. Nhưng Hùng Dã chướng mắt hành vi của gã, dù thế nào cũng không đồng ý, gã chỉ có thể tự mình đi thử. Kết quả bởi vì gã lẻ loi một mình tới, căn bản không ai coi trọng gã, còn bị chế nhạo một trận......

Chẳng qua bây giờ gã đã trở thành Thú Vương, người khác đừng mơ tưởng chế nhạo gã. Gã thậm chí còn giáo huấn ngược lại đám người năm đó chướng mắt gã.

Nếu không phải người nọ là chiến sĩ thú cao cấp, lại còn là tộc trưởng của cả một bộ lạc, gã nhất định đã gϊếŧ chết kẻ đó rồi.

Sư Lệ suy nghĩ rất nhiều, bất mãn rời đi. Hùng Dã biết gã khẳng định nghĩ nhiều nhưng chẳng thèm quản, càng không biết Sư Lệ vẫn còn nhớ tới chuyện hai mươi năm trước kia.

Khi đó y và Sư Lệ vừa mới trở thành chiến sĩ thú trung cấp không lâu. Dựa theo suy nghĩ của y là muốn tìm một nơi vắng vẻ, mang theo người trong bộ lạc dàn xếp ổn định. Cố tình Sư Lệ muốn gia nhập bộ lạc lớn, thậm chí cảm thấy thực lực của gã mạnh như vậy, tiềm lực lớn như vậy, bộ lạc lớn hẳn sẽ coi trọng gã, cho gã rất nhiều chỗ tốt.

Hùng Dã cảm thấy Sư Lệ suy nghĩ quá nhiều.

Bọn họ nếu nguyện ý cho bộ lạc lớn một ít chỗ tốt rồi dựa vào những bộ lạc đó, những bộ lạc đó khẳng định sẽ vui vẻ, nhưng trái lại đi tìm người ta đòi hỏi...... Đổi là y, y cũng không muốn cho chỗ tốt.

Quả nhiên, cuối cùng Sư Lệ bị chế nhạo một trận.

"Tên Sư Lệ kia tâm tính không tốt, ngươi về sau nên cẩn thận nhiều hơn." Ngưu Thú Vương nhắc nhở Hùng Dã.

Bà là Thú Vương từ rất lâu rồi, con cái cũng coi như có tiền đồ. Tuy rằng đều không phải Thú Vương, nhưng cũng có mấy chiến sĩ thú cao cấp. Cho dù tương lai bà không còn nữa, bọn họ cũng có thể sống rất tốt, cho nên bà chưa từng nổi lên tâm tư lấy lòng những Thú Vương trẻ tuổi đó bao giờ. Thẳng đến khi Chu Tịch nhìn Hùng Dã bằng một con mắt khác, bà mới bắt đầu chú ý tới Hùng Dã và Sư Lệ.

Hùng Dã có vài quan niệm bà không tán thành, nhưng bà không thể phủ nhận một điều, đó chính là Hùng Dã làm người không tồi.

So sánh ra thì, hành vi đối với những Thú Vương trẻ khác đủ loại nịnh bợ, lại khinh thường lão Thú Vương như bà của Sư Lệ làm bà cảm thấy chướng mắt.

Hùng Dã cười khổ một cái, đang định nói cái gì thì Đại Tư Tế tới: "Hùng Dã, Sư Lệ, các ngươi đi theo ta, ta đưa các ngươi tới Thú Thần Điện tổ chức nghi thức giải trừ quan hệ bạn lữ."

Sư Lệ ngay lập tức đứng lên, liếc qua nhìn Hùng Dã, lại có chút chột dạ. Hùng Dã ngược lại rất bình tĩnh.

Dưới sự dẫn dắt của tư tế, bọn họ rất nhanh đã tới Thú Thần Điện.

Nghi thức giải trừ quan hệ bạn lữ so với kết làm bạn lữ không quá khác biệt, chỉ là câu hỏi của tư tế không giống nhau.

Chuyện này ở trong lòng của Hùng Dã và Sư Lệ đều đã đè ép thật lâu, cuối cùng được giải quyết nhanh chóng xưa nay chưa từng có.

"Thần Thú tại thượng, từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ khôi phục độc thân, không có bạn lữ." Đại Tư Tế nói, ngầm khen mình vài câu.

Vốn dĩ việc này phải đến buổi chiều mới làm. Nhưng lão nhìn thấy Sư Lệ tìm Hùng Dã nói chuyện, dứt khoát bèn làm chuyện này trước, miễn cho đêm dài lắm mộng.

Hiện tại, công việc Thần Thú giao cho lão rốt cuộc đã làm xong!

Đại Tư Tế dùng ánh mắt chứa đầy thâm ý nhìn về phía Sư Lệ.

Sư Lệ bị Đại Tư Tế nhìn đến cảm xúc trong đầu rối ren. Đại Tư Tế rất coi trọng gã, nhưng lại không nói gì với gã, không có yêu cầu gì...... Từ từ, Đại Tư Tế hình như rất vui lòng khi gã và Hùng Dã giải trừ quan hệ bạn lữ, hay là Đại Tư Tế...... Cũng muốn giới thiệu con gái của mình cho gã giống như những người khác?

Con gái của Đại Tư Tế lớn lên thật xinh đẹp, chỉ là...... Số tuổi hơi nhỏ một chút?

Trong khi Sư Lệ nghĩ đông nghĩ tây, Hùng Dã lại một trận nhẹ nhàng.

Nhưng thời gian y nhẹ nhàng cũng không dài, bởi vì vào ban đêm, Hổ Nguyệt đã muốn đưa Hùng An cho y, còn nói cái gì Hùng An đáng tin cậy hơn Sư Lệ.

Hùng Dã: Y vẫn luôn coi Hùng An, người được sinh ra sau khi bọn họ đi vào đại lục Thú Nhân như con của mình mà thôi!

Nhưng mà, người đề cử với Hùng Dã còn không ngừng chỉ có mình Hổ Nguyệt.

Ngày hôm sau, rất nhiều bộ lạc đều tặng người cho Hùng Dã. Thậm chí ngay cả những bộ lạc có quan hệ rất tốt với Sư Lệ cũng đưa người tới.

Hùng Dã: "......" Mấy người bị đưa tới này đều có thể làm con y được rồi đấy! Y thật sự không có hứng thú!

Chu Tịch: "......" Nhìn bên cạnh Hùng Dã nhiều người vây quanh như vậy, hắn đột nhiên có chút khó chịu!