Chương 53: Lão tổ phù hộ

Chỉ thế này?

Chị dâu Lâm lật đi lật lại hòn đá nhiều lần, chỉ là một viên đá bình thường, mượt mà hơn hòn đá khác một chút. Dây nhìn không tồi, không biết làm bằng chất liệu gì.

"Lão tổ nào? Nó thực sự hiệu nghiệm?" Chị dâu Lâm tỏ ra nghi ngờ.

"Có hiệu nghiệm hay không dùng thử chẳng phải sẽ biết sao. Được rồi, chị đi đi, tôi còn phải trở về tiếp tục ngủ đây." Lâm Ái Hoa quay người không thèm nói lại, chị dâu Lâm đành phải đóng cửa lại cho và đi ra bên ngoài.

Không được, cô ta phải thử xem, nhưng đừng để em gái chồng lừa. Nếu thật sự bị bắt đi, Tỏa nhi sẽ không có mẹ.

Chị dâu Lâm có chút nghi hoặc, nhưng vẫn đeo hòn đá lên cổ, lẩm bẩm: “Lão tổ phù hộ.”

Cái gì cũng không phát sinh nha? Chị dâu Lâm lại muốn đi gõ của phòng Lâm Ái Hoa, mới vừa bước đi, chân như lắp thêm bánh xe phi vèo cái về phía trước, đâm đầu vào trên tường.

Chị dâu Lâm sờ sờ đầu. Gì, như thế nào không đau?

Trời ạ, này cũng quá thần kỳ! Chị dâu Lâm vội vàng đem tảng đá nhét vào trong quần áo, ở trong sân chạy vài vòng.

Ha ha, nhanh như điện chớp, hơi không chú ý, tường viện đều bị chị ta đánh sụp

Anh cả Lâm sáng sớm đã thấy vợ trong sân hành động lạ lùng, vội vàng ngăn lại vợ lại, hỏi: "Em làm gì vậy? Như thế nào sáng ra đã chạy?"

Chị dâu Lâm thần bí cười hề hề, móc ra hòn đá, nhoáng cái trước mắt anh cả Lâm, lại vội vàng nhét vào trong quần áo.

"Là Ái Hoa cho đấy, niệm thần chú là chạy nhanh, chỉ cần cái này ai cũng không bắt được ta."

Anh cả Lâm vội vàng che miệng vợ, nhỏ giọng nói: "Ngàn vạn lần đừng nói cho người khác!"

"Cần cha hắn nhắc nhở sao?" Chị dâu Lâm cười đắc y, lại bảo anh cả Lâm giúp cô cõng sọt lên lưng.

"Tôi đi đây, giữa trưa chờ tôi trở lại ăn cơm."

Sáng sớm không kịp làm cơm, mẹ Lâm đưa con dâu hai cái trứng luộc, lại đưa cho nàng hai cân lương phiếu. Hôm nay gà lại đẻ nhiều trứng, chị ta chỉ mang theo một trăm quả, còn lại để trong nhà ăn.

Mấy ngày nay đều được ăn ngon, ngay cả Tỏa nhi so với trước tinh thần rất phấn chấn, tối hôm qua ôm chị ta còn biết gọi mẹ ơi, làm chị dâu lâm vui chảy cả nước mắt.

Vì Tỏa nhi, vì này gia đình này, chị dâu Lâm mười phần động lực.

Mọi người trong nhà vẫn tiếp tục như thường lệ, người đi làm thì đi làm, người làm việc nhà thì làm việc nhà. Không có chị Lâm giúp đỡ, buổi sáng mẹ Lâm càng bận rộn hơn.

Cứ như vậy mẹ Lâm cũng không gọi con gái hỗ trợ. Nhà bà Ái Hoa thông minh lại xinh đẹp, nên ngồi ở trong phòng đọc sách viết chữ, tương lai làm người thành phố, không cần vất vả giống bà.

Lâm Ái Hoa buổi tối trồng trọt, tu luyện, ấp gà con, cô cũng thật vất vả.

Bùa hộ mệnh đưa cho chị dâu Lâm, cô luyện chế ngày đầu cô đến đây, công dụng cũng không nhiều, cũng chỉ làm gia tăng lực tốc độ, mang trên người tăng phúc may nắm. Về phần lão tổ phù hộ, chính là cô thiết lập chú ngữ mở ra cơ chế hoạt động, niệm một lần có thể đuy trì một phần tư giờ hiệu quả.

Như vậy khẳng định an toàn, cô không có gì phải lo lắng.

Các thành viên trong Lâm gia đều được cô đánh dấu thần thức, nếu có chuyện gì xảy ra, Lâm Ái Hoa sẽ nhanh chóng có mặt.

Sau khi ngủ đủ giấc, cô rời giường tu luyện trong chốc lát, chị dâu Lâm đã vui vẻ trở lại.

"Ái Hoa, rời giường chưa? Chị dâu mang về cho cô thứ tốt này!" Bước vào cửa nhà, chị ta còn chưa buông sọt trên lưng xuống, đã tới gõ cửa phòng Lâm Ái Hoa.

Lâm yêu hoa rời khỏi Thanh Minh Giới, lười biếng mở cửa, hỏi: "Nhanh như vậy đã trở lại ? Không gặp được chuyện gì đi?"

"Không có, mọi chuyện rất tốt." Chị dâu Lam buông sọt trên lứng xuống, móc trong túi ra dải ruy băng màu đỏ, cười nói: "Đây cho cô, để chị dâu buộc giúp."

Chị ta kéo cô em chống ngồi trước bàn, tết hai cái bánh quai chèo, buộc ruy bằng màu đỏ lên."Thật là đẹp mắt!"

Mẹ Lâm ôm Tỏa nhi đi vào, gật đầu phụ họa nói: "Đẹp đó, màu này vui mắt."

Lâm Ái Hoa không đành lòng vứt bỏ lòng tốt của chị dâu Lâm, đành phải thắt hai cái nơ con bướm, hỏi: "Chỉ mua hai cọng này thôi? Chị không mua cho mình cái gì à?"

"Cái này chỉ mấy cô gái nhỏ như cô mới mang, chị dâu không cần."

Chị dâu Lâm móc ra trong l*иg ngực một nắm tiền giấy, thần bí cười hề hề nói: "Mọi người đoán đi, hôm nay con bán được bao nhiêu tiền?"