Chương 35: Quăng nồi cho chị dâu Lâm

Lâm Ái Hoa phớt lờ ánh mắt mong đợi của chị ta, lắc đầu nói:

"Tôi sẽ không đi."

Cô ấy từng là người chỉ với một cái phất tay, cả tiên giới phải chấn động dung chuyển, nghĩ sao để cô ấy vào thành bán trứng mỗi ngày? Nó giống như gọt khoai tây bằng một thanh kiếm tiên vậy?

Chị dâu Lâm thất vọng bĩu môi, lẩm bẩm:

“Tỏa nhi thích ăn Bát Chân Cao. Tối qua phao cho hắn hai miếng, hắn mấy ngụm ăn hết sạch, chị còn tưởng cô hôm nay đi vào thành, chị nhờ mua một hộp đâu.”

Lâm Ái Hoa nhãn châu chuyển chuyển, một ngụm nuốt quả trứng vào bụng rồi nói:

"Đi, ừ thì hôm nay chúng ta cùng đi, chị với tôi.”

"Tôi?" Chị dâu Lâm liên tục xua tay.

"Chị lớn như vậy, cũng chỉ đến thị trấn một lần trong đời, vẫn là đi làm đồ cưới. Cung tiêu xã thị trấn có thật tốt, đồ vật các loại cũng thật nhiều a!”

Nghĩ đến thị trấn phồn hoa tấp nập, chị ta bắt đầu dao động trước khi có ai có thể thuyết phục được mình.

"Cô thật sự muốn đưa chị đến đó sao? Vậy chị phải về phòng dọn dẹp, người thành phố rất gian xảo, thích bắt nạt người quê chúng ta."

Mẹ Lâm nhanh chóng đánh gãy suy nghĩ của chị ta, nói:

“Con còn phải đi làm, làm sao có thời gian đi bán trứng? Trong trấn có đội duy trì trật tự, bọn họ thấy con lén bán đồ, còn không mang con bắt lại? con nghĩ để Tỏa nhi không mẹ phải không?"

Chị dâu Lâm không tin tà chỉ vào Lâm Ái Hoa nói:

"Không phải hôm qua Ái Hoa mới tới đó sao? Nếu có người đến bắt con, con liền bỏ chạy, con không tin họ có thể chạy nhanh hơn con."

Lâm Ái Hoa muốn giao việc bán trứng cho chị dâu, nên cô thuyết phục mẹ:

“Con còn phải học, biết đâu một ngày nào đó trung học lại khai giảng. Mẹ để chị dâu đi thôi, con đảm bảo sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu!”

Mẹ Lâm nghe con gái nói chuyện đi học, bà do dự nói:

“Đợi cha con về đã.”

Sau khi Lâm Ái Hoa ăn xong hai quả trứng và một bát cháo, bố Lâm và những người khác một đường cười nói trở về.

Vừa vào nhà đã ngửi thấy mùi thơm từ phòng bếp bay ra, mấy người nhanh chóng xoay người đóng cửa lại, rửa tay rồi vui vẻ bước vào phòng bếp.

Hai con gà đã ăn đủ cỏ và uống nước suối linh tuyền ở Thanh Minh Giới, trứng hôm nay thơm hơn hôm qua khiến nhiều người phải lén nuốt nước miếng.

“Đã về rồi, mau đến ăn cơm đi.”

Mẹ Lâm nhanh chóng đưa đũa cho bọn họ, sau đó múc cho mỗi người một bát cháo gắp một quả trứng lên trên.

Có trứng, món cháo ngô vốn uống chán ngán đã trở nên thơm hơn ba phần, mấy người đã ăn hết chỉ sau vài ngụm.

Anh ba Lâm hài lòng thỏa mãn xoa bụng:

“Sao hai ngày nay tôi lại có cảm giác như Tết đón năm mới vậy?”

Anh hai Lâm vốn là người ít nói, hôm nay cũng mở miệng nói vài câu:

“Trứng hôm nay to thật, anh chỉ ăn được hai quả thôi đã thấy no rồi.”

Ăn no là không có khả năng, nhưng mà hắn hôm nay thất sự cảm giác thỏa mãn.

Mẹ Lâm đặt bát xuống, do dự một chút rồi nói trước mặt các con trai:

"Ái Hoa muốn dẫn Thục Phân đi bán trứng trong trấn. Cha Ái Quốc, ông nghĩ có thể làm được không?"

Cha Lâm nhìn con gái có vẻ bình tĩnh, rồi nhìn con dâu rõ ràng đang mong chờ, rồi hỏi câu hỏi này với Anh cả Lâm.

"Lão đại, con có suy nghĩ gì?"

Thấy quyền quyết định nằm trong tay người đàn ông của mình, chị dâu Lâm nhanh chóng nói bằng giọng nhẹ nhàng:

"Cha Tỏa nhi, để em đi đi, Ái Hoa còn phải học."

Anh cả Lâm nhìn em gái, khẽ cau mày, gật đầu chắc nịch nói:

“Vậy em cứ đi đi. Cẩn thận và làm quen với tình hình trước khi bán. Nếu có người chỉ hỏi thăm mà không mua thì em nên nhanh chóng đổi đại điểm. Ngoài ra, cả hai nên che mặt lại để không ai có thể nhận ra mình."

“Ai, em sẽ nghe lời cha hắn!”

Chị dâu Lâm nhận được sự cho phép, lập tức đứng dậy trở về phòng thay quần áo.

Hắc hắc hắc, quăng nồi thành công. Lâm Ái Hoa tủm tỉm nhìn người kế nhiệm, vừa định lấy cho cô thứ gì đó để tự vệ thì lại nghe thấy chị ta lại làm ầm lên.

"Cả nhà nhanh đến đây, nhà chúng ta lại có chuyện sẩy ra!"

Lâm Ái Hoa liếc nhìn vào sân bất lực lắc đầu.

Phì Tử này không được cái tích sự gì, nhờ hắn bắt vài con chim bồ câu, hắn không biết lén lút làm việc mà đặt chúng ở giữa sân, ầm ĩ, trước mặt cả nhà.

"Là Phì Tử bắt đấy, mẹ cầm đi rửa sạch đi, con muốn uống canh bồ câu."

Lại được ăn thịt? Gia đình họ Lâm đều rất hạnh phúc.