Chương 34: Quăng nồi cho chị dâu Lâm

“Mẹ ơi, mau tới, rất nhiều trứng!” Hôm nay tốt xấu chị ta cũng biết đè thấp giọng xuống.

Mẹ Lâm cũng mong chờ suốt cả đêm, bà nhanh chóng đặt chiếc chậu gỗ trong tay xuống, cầm giỏ chạy tới.

Ngay khi hai con gà được tự do, chúng vội vàng chạy đến trước cửa nhà phòng Lâm Ái Hoa và tiếp tục ngồi xổm ở đó, cào đất chán nản và thấp giọng trò chuyện.

Em gà: Chị ơi, chủ nhân có vẻ rất thích trứng của chúng ta.

Chị Gà: Vậy nếu hôm nay chúng ta làm thêm vài quả nữa, thần tiên nhất định sẽ cao hứng.

Em Gà: Cứ làm đi! Sau khi ăn cỏ tiên, tôi không còn có thể điều khiển được sức mạnh cổ xưa trong cơ thể mình nữa.

Gà Chị: Em gái, nhỏ tiếng chút, thần tiên còn đang bế quan, đừng đánh thức cô ấy.

Em Gà: Ái nha, có, ta lại có! Chị ơi, em gái xin hạ trước.

Hai con gà đang cạnh tranh và chúng lại đẻ một đợt trứng khác trước cửa phòng Lâm Ái Hoa.

Nhìn thấy sự việc kỳ lạ như vậy, mấy người đàn ông đang rửa mặt trong sân cũng giật mình, thậm trí cả nhà vệ sinh cũng không vội đi mà đứng sang một bên nhìn xem.

Sau khi nhặt trứng trong chuồng gà, mẹ Lâm nhanh chóng đẩy mấy người đàn ông sang một bên và nói:

“Đừng nhìn nữa, hãy đi làm việc phải làm đi, chuyện này ngàn vạn không được nói ra ngoài, bằng không gà này nhà ta chưa chắc giữ được.”

Ba anh em nghe xong liền giải tán, cha Lâm nhìn cửa phòng con gái, rồi nhìn hai con gà đang đẻ trứng trước cửa, cùng mẹ Lâm trao nhau ánh mắt vui vẻ.

Cứ coi như con gái ông ấy vượng gia đi! Ngay cả gà cũng thích ngồi xổm trước mặt con bé, đẻ hàng chục quả trứng cùng một lúc.

Mẹ Lâm bưng một giỏ đầy trứng, cười đến nỗi hằn sâu thêm vết chân chim ở khóe mắt, bà nhanh chóng vác giỏ vào nhà, vừa cười vừa mắng mấy đứa con trai tò mò đi xem gà mái:

"Đừng nhìn nữa. Hôm nay mẹ sẽ chiên cho mỗi người hai quả trứng. Thứ này bồ bổ tốt."

Cha Lâm cũng cười nói:

"Được, cùng cha đi làm việc."

Trứng ở nhà thường được tích trữ để đổi lấy tiền, hoặc để phụ nữ bổ sung sức khỏe, còn đàn ông thường luyến tiếc ăn.

Hôm qua, một mình Lâm Ái Hoa ăn một nửa trong số bốn quả trứng, mọi người trong nhà chỉ là nếm cái vị.

Ba anh em đều vui mừng khi nghe nói hôm nay mỗi người có thể ăn hai quả trứng, rửa mặt xong, mang theo đòn gánh và cái giỏ theo cha Lâm ra khỏi cửa nhà

Chị dâu Lâm vội vàng đi theo đóng cửa sân lại, lùa hai con gà vào góc, vốc một nắm kê cho chúng, vui vẻ đi đến bên mẹ chồng.

“Mẹ ơi, cũng cho Tỏa nhi cái trứng hấp nhé.”

Mẹ Lâm trắng mắt nhìn chị ta, buồn cười nói:

"Ý con là sao? Cháu trai của mẹ không biết đau à? Chưa nói đến trứng. Hôm qua Ái Hoa mang về một lon sữa mạch nha, nó không muốn uống, nói để dành cho Tỏa nhi bồi bổ đấy.”

"Thật sao?"

Chị dâu Lâm nhìn cánh cửa đóng kín của phòng em gái chồng, bao nhiêu bất mãn bấy lấu biến mất một cách kỳ diệu,

"Đang để ở trong phòng của mẹ, con đi đun chút nước trước đi, đợi Tỏa nhi tỉnh lại có thể ngâm cho hắn uống."

Một ngày bận rộn lại bắt đầu từ sáng nhưng hôm nay trên khuôn mặt cả hai mẹ chồng nàng dâu đều tràn ngập niềm vui.

Lâm Ái Hoa sáng ra bắt đầu ngủ, cảm giác còn không có quá nhiều lâu, mẹ Lâm đã gõ cửa thúc giục.

"Ái Hoa, dậy ăn sáng đi."

Lâm Ái Hoa ban đêm làm việc quá sức, giờ không muốn dậy chút nào, nhưng khi nghĩ đến món trứng rán thơm ngon, cô vân là cố gắng dậy thôi.

Mẹ Lin đã ân cần làm sửa soạn cho cô, theo thao tác định sẵn hằng ngày cho con gái mình. Rửa mặt, chải tóc, đi giày, tất cả chỉ trong một chuyển động trơn tru. Vừa tết tóc cho con gái, bà thấp giọng cười hỏi con gái:

“Hôm nay nhà mình nhặt được rất nhiều trứng, con cho gà ăn thứ gì tốt à?”

Lâm Ái Hoa trong lòng chợt lóe, quyết định giả ngu, tuyệt đối không bao giờ thừa nhận.

"Không, hôm qua con mới nhổ một nắm cỏ dại ở góc tường. Đó có được coi là thứ tốt không?"

"Kỳ lạ, hai ngày nay gà con đều thích quanh quẩn trước cửa phòng con, đuổi cũng không đi."

Mẹ Lâm chỉ thản nhiên hỏi, khi con gái nói không, bà đương nhiên tin.

Thực sự có thứ tốt gì tốt, chính cô còn muốn ăn đâu.

Lâm Ái Hoa bước ra khỏi phòng, hai con gài nhìn thấy cô, liền chạy tới vây quanh cô hào hứng, kêu inh ỏi.

Đáng tiếc tổ tông không hiểu được ngôn ngữ cấp thấp của nó.

"Chúng mày đi kiếm ăn đi, đừng đi theo tao mãi như thế.”

Lâm Ái Hoa thản nhiên ra lệnh, hai con gà ngoan ngoãn đi tìm côn trùng.

"Gà của chúng ta thật là lợi hại! Không được, ta phải giấu kỹ, không được để người khác trộm mất."

Mẹ Lâm nhìn trái nhìn phải, cũng không có chỗ nào để giấu gà, đành phải đợi cha Lâm quay lại để ông ta nghĩ cách..

Mẹ Lâm vào bếp chiên hai quả trứng trước, sau đó múc một bát cháo ngô, nói:

“Ái Hoa, con ăn trước đi, cha con và những người khác sẽ về ngay ăn sau.”

Lâm Ái Hoa vốn không muốn ăn một mình, nhưng mùi thơm tỏa ra từ nhà bếp hấp dẫn đến mức cô không nhịn được bước vào.

Chị dâu Lin đang ôm Tỏa nhi cho thằng bé ăn trứng hấp, nhìn thấy cô em chồng đến, cô mỉm cười vui vẻ nói:

"Hôm nay gà nhà chúng ta lại đẻ ra một giỏ trứng nữa. Ái Hoa, hôm nay em vẫn vào thành à? "