Chương 9: Nội đan

Bạch Linh Linh biến ra một ngọn lửa hồ ly soi đường tiến vào trong nhà, bên trong là một mảnh yên lặng đáng sợ nhưng yêu khí đã biến mất, chỉ còn lại mùi hồ ly quen thuộc của Bạch Họa.

Lúc trước không ít lần hắn trốn xuống trần gian chơi, có lần còn vì mua mứt quả mà để nàng lạc mất, kết cục về bị cha nàng phạt quỳ hai ngày ở cửa động hồ ly. Tuy rằng hắn thường hay gây họa nhưng lần này Bạch Linh Linh không nghĩ hắn lại trêu chọc tới con mèo tinh ghê gớm này, nàng lo lắng hắn đã gặp chuyện không may.

Ánh sáng từ ngọn lửa chiếu sáng căn phòng, khiến cho nàng nhìn thấy một người đang nằm trên giường, chính là huynh trưởng Bạch Họa. Sắc mặt hắn tuy có chút tái nhợt nhưng dường như có vẻ không bị thương, quần áo chỉnh tề không dính máu. Nàng nhẹ nhàng tiến lại gần liền phát hiện ra khí tức của y có chút không ổn, linh khí quanh thân dường như hơi hỗn loạn.

Bạch Linh Linh thầm kêu không may, chắc chắn hắn đã xảy ra chuyện thật rồi. Nàng rũ mi mắt, nâng tay lên, ngón trỏ lướt qua mi tâm của hắn, một loạt hình ảnh hiện ra, nàng ngạc nhiên kêu lên: Xích Lăng mộng cảnh. Tuy Bạch Linh Linh lười biếng tu luyện, thường xuyên nằm trong động hồ ly phơi nắng nhưng nàng lại cực kỳ thích đọc sách, am hiểu rất nhiều. Xích Lăng mộng cảnh chính là bí thuật tu luyện của yêu quái, thường sử dụng mộng cảnh tạo ra cuộc sống trong mơ, thỏa mãn khát vọng của người rơi vào mộng cảnh sau đó khiến họ mãi mắc kẹt trong đó, dâng hiến tu vi và sinh mệnh cho kẻ hạ thuật.

Nàng vẫn thắc mắc tại sao ca ca lại không đánh lại nàng ta, rõ ràng ca ca mạnh hơn nàng rất nhiều, con mèo tinh kia vốn không phải đối thủ của hắn, hóa ra là hắn đã bị nàng ta sử dụng thủ đoạn để lừa. Bạch Linh Linh biết cách duy nhất để có thể cứu Bạch Họa lúc này là phải tìm cho được con mèo tinh kia, gϊếŧ chết nàng ra lấy nội đan của nàng ta mở ra mộng cảnh.

Bạch Linh Linh tạo ra một kết giới cho Bạch Họa, lại sử dụng lông đuôi hồ ly của mình, biến ra một bản sao của nàng, nàng dặn bản sao kia đưa Bạch Họa về lại quán trọ, sau đó dùng Trảo hồn lần theo dấu vết của mèo tinh.

Nàng đuổi theo nàng ta ra tới bên ngoài thị trấn, ở trong cánh rừng phát hiện ra một hang động. Mùi tử thi phảng phất xung quanh nơi này, chắc có lẽ đây mới thật sự là sào huyệt của nàng ta. Bạch Linh Linh không hề khách khí, dùng lụa Vân La đập vỡ cửa hang tiến vào.

Mèo tinh đang ngồi dưỡng thần, muốn hồi phục lại tinh lực thì đã bị Bạch Linh Linh tấn công. Nàng ta né sang một bên, nghiến răng nghiến lợi:

"Ta với ngươi không thù không oán, hà tất gì phải đuổi cùng gϊếŧ tận?"

Vυ"t!

Lụa trong tay nàng lướt tới, xẹt qua gò má nàng ta tạo thành một vết rách khiến da nàng ta rỉ máu, Bạch Linh Linh nghiêng đầu:

"Nếu ngươi đã dám hạ Xích Lăng mộng cảnh lên người ca ca thì nên biết trước kết cục của bản thân. Ta vốn dĩ không muốn gϊếŧ ngươi."

Mèo tinh lúc này không giả vờ đáng thương nữa, đôi mắt lóe sáng gằn giọng:

"Còn phải xem bản lĩnh của ngươi."

Nàng ta há mồm còn muốn nói thêm nhưng bên hông đã bị dải lụa lấp ánh bạc cuốn chặt lấy eo. Một dải lụa còn lại lướt qua cổ mèo tinh, nàng ta nghiên đầu tránh khiến cho dải lụa làm đứt một đoạn tóc rơi xuống vai. Mèo tinh dùng móng vuốt ý đồ muốn xé rách lụa ở hông nhưng lại phát hiện thứ này không thể xé nổi.

Bạch Linh Linh không dám giằng co với nàng ta lâu, vì nếu để nàng ta có thời gian sẽ sử dụng Nhãn Mị với mình. Dải lụa trong tay này siết chặt eo của mèo tinh hơn khiến nàng ta bị đau đến mức tái mặt. Bạch Linh Linh vung tay một lần nữa, lần này dải lụa còn lại chính xác đập vào ngực nàng ta, mèo tinh đau đớn phun ra một búng máu.

Bạch Linh Linh biến ra chân thân là hồ ly trắng chín đuôi, bộ móng sắc nhọn của nàng vồ tới cổ của mèo tinh, cuối cùng nàng ta chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi ngã xuống. Khói đen vần vũ, hàng loạt oan hồn những người bị nàng ta hút yêu khí thoát ra, hướng về phía nàng liên tục nói cảm tạ, sau đó biến mất.

Cho đến khi khói đen tan ra, trên mặt đất còn lại một con mèo đen nhỏ và một viên nội đan màu tím. Con mèo sợ hãi định chạy nhưng đã bị nàng tóm lấy nhấc lên. Nàng gõ vào trán con mèo một cái, một tia sáng vàng chui vào trong người nó, Bạch Linh Linh biến trở về hình người, nói với nó:

"Ngươi hãy tu luyện chính đạo, không thành tiên thì sau này cũng đừng đi vào con đường yêu ma nữa. Nếu không lần sau gặp lại, ta sẽ đánh cho ngươi hồn phi phách tán đó.

Con mèo khẽ cúi đầu kêu meo meo hai tiếng, Bạch Linh Linh mới thả nó ra, thu viên nội đan vào trong tay áo, sau đó trở về quán trọ. Hình nhân của nàng thấy nàng về liền mừng rõ kêu lên một tiếng chủ nhân, sau đó biến trở lại thành một cọng lông đuôi.

Bạch Linh Linh nhìn Bạch Họa còn nằm trên giường, nàng khẽ thở dài. Lấy được nội đan mới chỉ là bước đầu, vào trong mộng cảnh cứu người mới là việc quan trọng hơn. Tối nay nàng vừa đi đánh nhau với yêu quái lại còn phải tiến vào mộng cảnh, không được nghỉ ngơi. Bạch Linh Linh nghĩ thầm trong lòng, sau khi ca ca tỉnh lại, nàng nhất định bảo phụ thân bắt hắn quỳ một tuần trước cửa hàng cho hắn nhớ lấy.

Bạch Linh Linh lấy viên nội đan trong tay áo ra, khẽ niệm chú, một đạo ánh sáng màu tím phát ra, lối vào mộng cảnh đã mở, nàng nhẹ nhàng bay vào bên trong.