Chương 35: Đón nãi nãi về nhà.

Cả nhà bọn họ hiện tại đang sống trong một khu trung cư tồi tàn, lại còn đang thiếu nợ mấy chục vạn, chỉ nghĩ nhanh chóng lấy được tiền, chuyển nhà, trả nợ.Tống Phong Ly lạnh nhạt mà nhìn đôi vợ chồng này mồm năm miệng mười, giống như lũ hề nhảy nhót, có chút ý tứ muốn trêu đùa, may hơi cau, cười lạnh nói: "Tại sao Tống gia ta phải đưa tiền cho các ngươi? Ngươi cho rằng ngươi là ai?"

"Tống thiếu gia, lời này của ngài nói có chút không đúng rồi." Vương Lệ nghe được hắn muốn phủi sạch quan hệ vội vàng nói: "Nếu ngài muốn lấy nhi tử của chúng ta, vậy chúng ta đây chính là thông gia, chúng ta chính là nhạc phụ nhạc mẫu của ngài đâu"

"Ta cưới Úc Tích, liên quan gì đến Úc gia nhà các ngươi?" Tống Phong Ly nói.

"Úc Tích là nhi tử của ta, như thế nào lại không liên quan đến ta?" Vương Lệ nói: "Tống thiếu gia, ngươi còn chưa đưa sính lễ của Úc Tích cho chúng ta đâu, ta cực khổ đem nhi tử nuôi lớn, ngươi tưởng dễ như vậy muốn đem hắn đi?"

"1 ngàn vạn tiền sính lễ, phiền toái Tống thiếu gia cuối tuần đem lại đây." Vương Lệ trịnh trọng nói.

Tống Phong Ly đúng là có điểm bội phục da mặt bọn họ, cười lạnh nói: " Các ngươi nghĩ lấy tiền Tống gia dễ như vậy? Đừng ỷ vào bản thân là mẹ của Úc Tích liền tới uy hϊếp ta. Nói cho các ngươi, sống chết của Úc gia các ngươi cùng tiền của ta không có một chút quan hệ, nếu muốn gây sự ta lúc nào cũng có thể phụng bồi."

"Tiểu Ly, Úc Tích đâu?"

Tống Trạch Nghiêm vừa lúc lên lầu, nghe được bọn họ nói chuyện, ánh mắt liếc nhìn khu bệnh viện rách nát cùng đám người Úc gia.

"Ca, đám ruồi bọ này ngươi xử lý một chút, ta nhìn thấy bọn họ liền đau đầu!" Tống Phong Ly xoa bóp giữa mày, " Đúng rồi, nhớ nói cho bọn họ kết cục khi đắc tội lão bà của ta."

Một cái tiểu bá tổng vợ chồng Vương Lệ còn khó ứng phó, hiện tại lại tới một lãnh khốc bá tổng, bọn họ đều đứng ngồi không yên.

Ở trong lòng Úc Khang Đông, Tống gia hiện tại là Tống Trạch Nghiêm cầm quyền cho nên đây là đối tượng càng nên lấy lòng.

Nhưng hắn không hề hay biết cái người được coi là bá tổng lãnh khốc này là đệ đệ liếʍ cẩu, cùng là con của hắn liếʍ cẩu, càng là gậy mát xa công cụ người.

Tống Trạch Nghiêm trước nay khinh thường cũng những người như vậy nói chuyện, không kiên nhẫn gọi điện thoại: "Lý Bác, đem sự việc Úc gia trốn thuế lậu báo cho cảnh sát, ta nhớ rõ tổng giám đốc tài vụ kêu Úc Khang Đông"

Úc Khang Đông: !!!

Sự việc hắn trốn thuế lậu khi nào bị lộ ra rồi? Úc Khang Đông trợn tròn mắt, sau một lúc mới nói: "Tống tổng, ngài buông tha ta đi, ta biết sai rồi, cũng không dám nữa"

Vương Lệ đương nhiên biết chuyện xấu này của trượng phu, việc này vẫn là do nàng xúi giục đâu, " Tống tổng, chúng ta thật sự biết sai rồi, chúng ta sẽ không bao giờ quấy rầy Úc Tích, cầu ngươi buông tha chúng ta, cầu xin ngươi."Hành vi của bọn họ hấp dẫn không ít ánh mắt, Tống Trạch Nghiêm chán ghét nhìn bọn họ, "Lăn, bằng không ta không cam đoan kết cục của các ngươi."

Úc Khang Đông nghe lời nói vẫn còn đường sống vội vàng kéo lão bà cùng nữ nhi đi

Úc Kỳ Kỳ không muốn đi, dù sao cũng là do ba ba sai, đâu có liên quan tới nàng?

Úc Kỳ Kỳ dùng cách đi khả ái của nữ sinh Nhật Bản đi tới trước mặt Tống Trạch Nghiêm nói: "Ca ca, thực xin lỗi" nàng khom lưng 90 độ nói: " Ta thay cha mẹ ta xin lỗi ngươi"

Úc Tích vừa lúc đi tới: Mẹ nó, đúng là người thân Úc Nam Giản! Một cái lại một cái đều là trà xanh.

Tống Trạch Nghiêm từ trước đến nay tôn trọng nữ tính, cho dù không thích đối phương trên mặt cũng sẽ không lộ ra vẻ chán ghét. Cho nên hắn không phản ứng Úc Kỳ Kỳ mà xoay người rời đi.

Hành động tương phản như vậy không hề nghi ngờ tiếp cho nàng dũng khí, nàng chạy chậm đuổi theo, mềm mãi nói: "Ca ca, ngươi thật sự tha thứ cho cha mẹ ta sao? Cảm ơn ngươi, ngươi thật tốt"

Tống Phong Ly cùng Úc Tích đứng cạnh nhau ăn dưa, thưởng thức đại ca làm như thế nào đối với nữ sinh tràn đầy ái mộ đang đuổi theo phía sau.

Đại ca lộ vẻ mặt không kiên nhẫn, bước chân nhanh hơn vài phần, "Tránh ra."

Úc Kỳ Kỳ đi theo phía sau hắn, " Ca ca, ngươi muốn đem nãi nãi đón về sao? Thân thể nãi nãi không tốt, ngày thường đều là ta chiếu cố nàng."

Dương nãi nãi ngẩng đầu nhìn cháu gái một cái, giống như đang nói: Tiểu cô nương không thành thật.

Úc Kỳ Kỳ đối sử với Dương nãi nãi như thế nào khả năng trong lòng Dương nãi nãi cũng rõ ràng, cháu gái không gọi nàng là "nãi nãi" mà kêu "lão thái bà, đồ quê mùa, con rệp" còn luôn dùng ánh mắt cao ngạo nhìn nàng.

Đây là sự hiếu thuận của Úc Kỳ Kỳ.

Úc Kỳ Kỳ hoàn toàn không để ý ánh mắt của Dương nãi nãi, đối Tống Trạch Nghiêm nói, "Ta cùng nãi nãi có quan hệ rất tốt, nếu ta không ở bên cạnh nãi nãi, nàng có khả năng sẽ không quen. Cho nên, ta hy vọng có thể đi theo bên người nãi nãi, chiếu cố nàng."

Úc Tích nhỏ giọng nói với lão công nhà mình: "Nàng diễn chính là một đứa cháu gái hiếu thuận, kỹ thuật diễn này ta cho 80 điểm, biểu hiện còn không tồi đâu"

Tống Phong Ly lắc đầu nói:" Ta cảm thấy chỉ xứng đáng 10 điểm, kĩ thuật diễn này của nàng thành công làm ta nổi da gà."

Đại ca nhìn hai cái đệ đệ vui sướиɠ khi người gặp họa, vứt tới cho bọn họ một ánh mắt cầu xin cứu mạng, bọn đệ đệ nhún vai, bộ dáng sự việc này khônng liên quan tới chúng ta.

Úc Kỳ Kỳ cho rằng hắn cam chịu, kích động cười nói: “Ca ca yên tâm, ta nhất đính ẽ chiếu cố nãi nãi thật tốt.”

“Lăn!” Tống Trạch Nghiêm mất hết kiên nhẫn, “Ghê tởm”

“Đi thôi, đi thôi.” Úc Tích sợ đêm nay sẽ bị đại ca thu thập, vội xen mồm nói, “Nãi nãi cũng đói bụng, nên về nhà ăn cơm.”

Hai chữ “Về nhà” dừng ở trong lòng huynh đệ Tống Gia, khiến bọn họ cảm thấy ấm áp, ngữ khí dịu dàng nói.

“Chúng ta về nhà…”

Tống Phong Ly tinh tế đánh giá những lời này, ánh mắt dừng ở trên mặt Úc Tích, tươi cười dần dần bò lên khóe miệng.

Úc Kỳ Kỳ nhìn bốn người bên cạnh mình không chút lưu tình rời đi, trên mặt nháy mắt chất chồng ghen ghét, giậm chân nói: “Cái đồ quê mùa Úc Tích kia là cái thá gì, dám đoạt người với ta.”

-------------------

comback =)