Chương 36

Bởi vì không xác định được trước khi trời mưa to bọn họ có thể trở về gấp hay không, nhưng vẫn phải chuẩn bị sẵn sàng trước, nhiệm vụ trữ hàng đồ ăn của bộ lạc đã trở nên rất gấp gáp, ở ngày kế tiếp tất cả mọi người đều bận rộn.

Đại sơn động được thu dọn không sai biệt lắm, vốn trong hai căn phòng đã có giường đất cùng giường tre, Lộ Cảnh lại mang theo Lâm Dương cải tạo giường đá trong đại sảnh một chút, đổi thành một cái giường lớn, ít nhất có thể ngủ sáu bảy con thú nhân thành niên, lại thu dọn phòng ở lại, trang bị cửa sổ thông gió thấu quang, sau đó ở bên trong cũng cải tạo thành một cái giường lớn, trên giường là tấm ván gỗ, dưới giường là không gian phòng ẩm, đến lúc đó bên trong có thể chất đống một ít củi gỗ, than củi linh tinh vật phẩm.

Sau khi cải tạo xong, sơn động lớn nhiều nhất có thể chứa hai mươi người, tin tưởng mấy người Khoa Lôi đại thúc sẽ không mang theo quá nhiều người trở về, dù sao thì bộ lạc bọn họ cũng chỉ có như vậy, kế tiếp chính là phải chuẩn bị đồ ăn lên.

Trước khi mưa nhỏ, bọn họ đã chuẩn bị không ít đồ ăn, sau đó Lâm Dương cũng không tiêu hao hết, mưa nhỏ là thời điểm thích hợp để nấu măng nhất, bọn họ cũng lục tục đi đào rất nhiều, sau khi mùa mưa đến thừa dịp măng còn chưa lớn lên, bọn họ lại chạy nhanh đi đào gần ngàn cân trở về, hơn nữa các loại nấm ăn cũng được cất giữ không ít, ngoài phơi khô ra thì Lộ Cảnh còn dạy bọn người An Vân nấu mấy lu măng khô, có chỉ thêm muối, cũng có chua cay, ăn đến tuyết quý cũng không có vấn đề gì.

Khi thái dương lên cao, hai người bọn họ đều ở trong sân phơi khô, sau đó lấy ra nhóm lửa hoặc là lót phòng ẩm cũng được. Ngô cũng không khác biệt lắm có thể đi thu một bộ phận, mấy ngày trước đi thu hoạch qua vài lần, từ lúc bắt đầu ăn đến bây giờ, sau khi thu hồi tới phơi khô có thể bảo tồn thời gian cũng không ngắn, lúc trước nói phải làm Thạch Ma trước khi tuyết quý kết thúc mới làm ra, đậu hủ đến bây giờ cũng chưa làm thành, nhưng hiện tại lấy bột ngô tới thật ra vừa vặn.

Không biết năm nay có phải là năm được mùa hay không, phấn quả gần rừng trúc mọc rất nhiều, thu hoạch từ bắp cũng rất nhiều, khoai lang bên biển cũng là một mảnh xanh mượt, có lẽ thu hoạch cũng sẽ không ít. Trước khi đi vào rừng, hắn đã hái được hai lần rồi xào nấu, mùi vị rất được hai con á thú thích, qua hai ngày nữa là có thể mang về một chút.

- Tộc trưởng, hôm nay A Dương mang ta và An Vân đi ra khỏi rừng phía bắc hái thảo dược, giữa trưa hẳn là cũng không trở về.

Sau khi ăn sáng xong, Nhϊếp Dung mang theo sọt và công cụ đào thảo dược tới đây tìm Lộ Cảnh báo cáo hành trình, thuận tiện giao Mộc Mộc còn có chút mệt mỏi cho An Vân đưa đến trong phòng cùng Tiểu Thạch Đầu tiếp tục ngủ nướng.

Trong khoảng thời gian này, thân thể Mộc Mộc đã hồi phục một chút, lại ở đây an tâm, hiện tại thường xuyên vẫn duy trì hình người, trắng trẻo một chút cũng không giống hai con thú nhân hùng tộc Lâm Dương Lâm Hà, tính tình cũng là văn văn tĩnh tĩnh, nhưng thật ra hoàn toàn tương phản với Tiểu Thạch Đầu, tính cách của Tiểu Thạch Đầu ở thành Lộ cảnh và hài tử An Vân không hoạt bát được, cách hai ngày phải làm An Vân khí phách một trận, đêm qua lại ăn một trận đánh.

- Được rồi, ngươi xem khối thảo dược này chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta xuất phát đi bờ biển hái muối, đến lúc đó thuận đường thu hoạch bắp.

Hôm nay Lâm Dương đi ra ngoài, Mộc Lý đại thúc và An Á muốn đi chặt cây, Lộ Cảnh đã chuẩn bị ở lại cho mình, thuận tiện dùng mấy tấm lưới lớn được bện từ cây mây, ngày mai khi đi ra bờ biển thử xem có thể bắt được chút gì đó như tôm cua hay không.

Tuy bộ lạc bọn hắn nhỏ, nhưng sự tình lại an bài trật tự, tất cả mọi người có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình đúng lúc, sau khi bọn người của bộ lạc tới, y sư cũng bị bổ sung, so với một ít bộ lạc cỡ trung cũng tính là quá tốt.

Bạch Vân quả cũng đã bắt đầu thành thục, trước đó Tuyết Quý không có quá nhiều vải bông, một ít còn lại cũng cơ bản đều dùng cho tiểu thạch đầu, ngay cả gỗ phía sau cũng không có vải bông làm quần áo, năm nay nhân thủ cũng nhiều, Bạch Vân quả khẳng định là phải chọn thêm một ít.

Lộ Cảnh ở lại trong bộ lạc dệt lưới cá, An Vân để lại xe chỉ, hai tiểu thú nhân còn đang ngủ, chờ sau khi tỉnh lại thì không có cách nào an tĩnh làm việc như vậy, cho nên lúc này An Vân làm rất nghiêm túc, sau khi Lộ Cảnh làm xong một tấm lưới đánh cá thì nghe được trong phòng truyền ra âm thanh tinh tế nho nhỏ, hắn thuận thế đứng dậy đi xem.

Vừa vào phòng đã nhìn thấy Mộc Mộc vẫn còn buồn ngủ ngồi dậy, đang dùng đôi tay nhỏ trắng nõn lau đôi mắt, Tiểu Thạch Đầu hẳn là cũng sắp tỉnh rồi, thân thể nhỏ nhắn đã bắt đầu nhích tới nhích lui, tròng mắt cũng không an phận, nhìn thấy cảnh tượng không nín được muốn cười, nhưng hắn vẫn chạy nhanh đi bế Mộc Mộc lên, không cho hắn dùng tay dụi mắt.

- Mộc Mộc ngoan, thúc thúc dẫn ngươi đi rửa mặt.



Vừa nói vừa đi ra khỏi phòng, đưa Mộc Mộc cho An Vân rồi sau đó lại chạy nhanh về phòng ôm Tiểu Thạch Đầu đã bắt đầu rầm rì.

Tiểu Thạch Đầu đêm qua bị A mỗ đánh vào mông, lúc này còn có chút không vui, cho nên vẫn luôn ăn vạ A phụ muốn A phụ rửa mặt, An Vân hiện giờ cũng lười đến mời hắn, liếc mắt nhìn Lộ Cảnh một cái rồi ngoan ngoãn ôm Mộc Mộc đi ăn sáng.

Chờ hầu hạ hai tiểu tể tử ngồi ở bên cạnh bàn ăn xong cơm sáng, bắt đầu chơi đồ chơi bên cửa sổ, An Vân mới có thời gian bắt đầu tiếp tục đi xe chỉ, Lộ Cảnh thì thu thập bộ đồ ăn.

Hai tấm lưới đánh cá không mất quá nhiều thời gian, bởi vì là lần đầu tiên hắn cũng không dám làm lớn, một tấm lớn hơn một chút đến lúc đó tìm một chỗ cố định, một ít nhỏ hắn chuẩn bị thử xuống nước, mắt cá nhỏ cũng nhỏ hơn rất nhiều.

Đồ ăn trưa là Lộ Cảnh chuẩn bị, gϊếŧ năm con cá, ba con nướng, hai con cộng thêm nấu canh nấm hầm, lại xào một tô lớn rau dại lát thịt, phối với mì, bốn con lớn hai con nhỏ cũng đủ ăn, ba con thú nhân một người một con cá nướng, canh cá chủ yếu là An Vân và hai đứa nhỏ ăn.

Sau khi nấu canh cá với mì càng tươi ngon, An Vân lấy ra một cái bánh lớn trên bụng cá, sau đó chia cho hai con ấu trùng ăn, rồi nhìn bọn chúng ăn ngấu nghiến thơm lừng.

Hôm nay cá nướng vẫn còn rất nhiều, An Vân thích ăn thịt trên lưng cá, càng thêm khẩn trương, Lộ Cảnh đã đá khối thịt cá này xuống cho hắn, thịt cá nướng vàng và giòn, xương cá này rất ít, chỉ cần lấy ra mấy khúc xương cá lớn hơn một chút là có thể trực tiếp ăn.

- Hôm nay đều trở về nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai chúng ta xuất phát sớm một chút, gần đây nhiệm vụ rất nặng, phấn quả, khoai lang, đậu phụng đều chờ đi thu, sau khi mưa to quý giá ta tính toán xây dựng xưởng ở sông lớn trước, Lâm Hà, các ngươi ở trước tuyết quý này khẳng định là không kịp rồi, chờ sang năm cùng nhau an bài, vừa vặn chúng ta cùng nhau quy hoạch bộ lạc sau khi tuyết quý này.

Lộ Cảnh vừa ăn xương cá nướng trong tay vừa nói kế hoạch của mình.

Nhà máy là hắn tính dùng để xay đậu hủ, ép dầu, quăng gạch, đến lúc đó sẽ chia ra mấy căn nhà lớn, Tuyết Quý và Tống Cổ làm điểm sinh hoạt cũng tốt, chọn ở bên cạnh sông lớn chính là phương tiện mang nước, đến lúc đó hắn tính xây dựng một đoạn tường băng ở giữa xưởng và sân, sau khi tưới nước nhiệt độ thấp có thể làm cho tường băng vô cùng vững chắc, tường băng chỉ cần kéo dài đến bên cạnh sông lớn là được, đây cũng là hắn cẩn thận suy xét.

Tiểu Thạch Đầu ở trên giường nhỏ của mình lật cái bụng ngủ nhiều, An Vân dựa vào trong lòng của Lộ Cảnh, hai người phu thê nói chuyện trong nhà, nhưng chuyện trong nhà bọn họ cũng không sai biệt lắm là chuyện của bộ lạc:

- Cảnh ca, trong khoảng thời gian này chúng ta lấy được đồ vật chia làm ba phần, một phần để dành cho gia đình ăn uống, hai phần để làm bộ lạc, một phần cho gia đình thì có chút gắt gao ba ba, chờ lần này mấy người của Khoa Lôi đại thúc dẫn người trở về, sau này phải giữ lại như thế nào?

Điểm này Lộ Cảnh cũng đã suy xét qua:

- Bọn người của đại thúc Khoa Lôi sẽ trở về trước, mặc kệ bọn họ mang về bao nhiêu người, lúc mưa to phải tĩnh dưỡng thật tốt, sau đó đến mùa quý thì bọn họ cũng phải đi ra ngoài thu thập đồ ăn, chờ đến mùa quý vật tư của chúng ta sẽ giao một phần cho bộ lạc, hai phần lưu nhà mình, như vậy chúng ta cũng đủ ăn.

Hai người lại thấp giọng nói trong chốc lát, ngày mai còn phải đi đào khoai lang, cho nên cũng sớm ngủ dưỡng tinh thần...

Ngày hôm sau, ánh nắng tươi sáng, lá cây trong viện theo gió đổ rào rào mà vang, lá xanh chi chít màu đỏ, quả màu vàng mờ mờ ảo ảo, tuy cây này mới không đến trong năm nhưng quả thật không ít, mỗi ngày trong viện đều phơi đầy quả từ trong rừng hái về, trên cây nhà mình ở trong viện đều lưu trữ những lúc muốn ăn tươi mới có thể hái.



bữa sáng là An Vân chuẩn bị nhanh tay cho bữa sáng, một người một phần mì cháo cùng với thịt nướng, ăn no mang theo mấy thùng nước chứa đầy nước rồi xuất phát, mấy đứa trẻ cũng đi theo, chỉ có đại thúc Mộc Lý ở lại để đốt gạch giữ nhà.

Sau khi đoàn người đến bờ biển thì phân thành hai đội, Khả Khả và An Á cùng mang theo mấy đứa trẻ ở bờ biển nhặt rong biển đào muối bùn, Lộ Cảnh, Lâm Hà tới đào khoai lang đỏ, An Vân và Nhϊếp Dung ở bên cạnh nhặt. Năm nay khoai lang bởi vì có Đường cảnh thường xuyên tới xử lý, lớn lên so với năm trước càng tốt, mấy con Lộ Cảnh bọn họ đào được mấy cái đầu đều không nhỏ.

An Vân giơ lên một cái cốc đất cát, có chút kinh ngạc:

- Cảnh ca, mấy người này phân lượng thật không nhỏ, một tay nâng còn rất lao lực.

Lộ Cảnh dừng lại động tác nhìn về phía cái củ khoai lang lớn được An Vân bưng trong tay, lại quay đầu quét mắt nhìn phạm vi của củ khoai lang:

- Thu hoạch năm nay hẳn là khá tốt, xem ra chờ lát nữa đạt được điểm danh mới có thể mang trở về.

Nói xong lại bắt đầu làm việc lu bù lên.

Phân đội nhỏ bên biển sau khi tận tình chơi một lát nước cũng bắt đầu nghiêm túc làm việc, buổi sáng triều mới vừa lui xuống không lâu, hiện tại đồ vật lưu lại trên bờ cát đã không ít, mấy người đều bận rộn, ngay cả Tiểu Thạch Đầu và Tiểu Mộc Mộc cũng đi theo bên cạnh đại nhân, nhắm mắt theo đuôi nhặt.

- A nha, ốc biển thật xinh đẹp!

Tiểu Thạch Đầu đột nhiên buông tay đang nắm lấy tay Khả Khả ra, chạy về phía trước hai bước, thật cẩn thận nhặt lên một nửa thân hình ốc biển bị che khuất trong một nửa lớp cát, sau đó lại chạy về bên cạnh Khả Khả, khoe ra cho mấy người khác xem:

- Đẹp rồi, đẹp rồi, hắc hắc!

Cocoa nhìn thấy biển ốc bảy màu như cầu vồng cũng cảm thấy rất kinh diễm:

- Thật là đẹp mắt!

- Ha ha ha, chờ lát nữa ta muốn tặng cho A mỗ, A mỗ khẳng định cũng sẽ thích!

Tiểu Thạch Đầu cười ha ha, cẩn thận đặt ốc biển vào trong cái yếm nhỏ của mình, sau đó cầm lấy cái giỏ nhỏ của mình, khí thế dâng trào bắt đầu tuần tra bên bờ cát.

Giữa trưa đương nhiên là giải quyết tài liệu ngay tại chỗ, dùng chính là buổi sáng đi biển bắt hải sản nhặt hải sản cùng đào khoai lang, ăn no nê xong Lâm Dương đưa từng nhóm khoai lang trở về, buổi chiều còn phải tiếp tục đào, Lộ Cảnh chuẩn bị đi bắt cá, An Á bắt mấy người lớn nhỏ nghỉ trưa, để phòng ngừa có nguy hiểm gì vượt quá dự đoán, đây là bọn hắn an bài một cách nhất quán.