Chương 3: Ngày Kỷ Tân Thu không thể nào quên

Rất nhiều người vui vẻ hoan lạc một đêm với "người" xinh đẹp này, thậm chí còn có một số người mê luyến trạng thái thú của Á nhân, thích giao hợp với Á nhân hơn người thường.

Thế là quan hệ hôn nhân và đạo đức luân thường vốn có trên thế giới này không bao lâu bị hủy hoại.

Tình nhân của loài người không chỉ còn mỗi loài người, Á nhân ham muốn cao trở thành lựa chọn mới của nhân loại.

Không cần nhà, không cần bồi đắp tình cảm, loài người có thể tận lực phát tiết du͙© vọиɠ lên người Á nhân, nhu cầu được thỏa mãn bất cứ lúc nào.

Thế là loài người ích kỷ sa vào cuộc sống nɧu͙© ɖu͙© mơ hồ, không ai muốn khổ sở lập gia đình, tỉ lệ kết hôn cứ thấp dần theo từng năm.

Quan hệ hôn nhân vốn có phần lớn đều vỡ nát, người thương trở mặt thành thù nơi đâu cũng có.

Đứa trẻ mất gia đình vì Á nhân cũng có hàng ngàn hàng vạn đứa, Kỷ Tân Thu chẳng qua chỉ là một đứa trẻ trong hàng ngàn hàng vạn người mà thôi.

Kỷ Tân Thu cảm thấy so với "Món quà của Thượng đế", Á nhân càng giống với "Đồ chơi tìиɧ ɖu͙© của loài người" hơn.

Không một con người nào thật sự coi Á nhân là một thực thể độc lập, đối đãi với Á nhân như một sinh vật có trí khôn. Địa vị của Á nhân trong xã hội cực thấp, ngay cả công dân bậc hai cũng chẳng bằng.

Bọn họ bị lợi dụng làm lao động chân tay và các công việc máy móc đơn giản trong thời gian dài, chỉ được nhận tiền lương bằng một phần mười so với loài người, pháp luật cũng chỉ bảo vệ quyền được sống cấp độ thấp nhất cho Á nhân, tội sát hại Á nhân cũng nhẹ hơn tội gϊếŧ người rất nhiều.

Đối xử tàn khốc như thế không phải không có ai phản cảm và biểu tình phản đối, nhưng dường như chính phủ nào cũng giữ thái độ như thế với Á nhân... Không thể để cho Á nhân và loài người đứng ngang hàng nhau được.

Bản thân Á nhân cũng không thể phản kháng những hiệp ước bất bình đẳng này, bọn họ chỉ là một nhóm dã thú tiến hóa, còn bị quản chế hành vi phát tình với nhân loại. Bọn họ chỉ cần có thể giao hợp với loài người là đã thỏa mãn lắm rồi.

Cũng vì thế nên Kỷ Tân Thu mới ghét Á nhân. Á nhân dường như hoàn toàn không có đạo đức quan và cảm giác xấu hổ.

Cô vĩnh viễn không thể nào quên được ngày thấy Á nhân lần đầu tiên. Mẹ cô bị một Á nhân loài thỏ giống đực đè lên bàn ăn, thỏa mãn rêи ɾỉ, mà bố cô không mặc quần, hung ác ra vào nơi giữa hai chân một Á nhân loài cừu giống cái.