Chương 2: Chào mừng đến với trò chơi

Nhớ về chuyện mấy tuần trước cùng Ngu Hi Hi uống rượu nói chuyện phiếm, kí ức Phùng Anh hãy còn mới mẻ.

Cô ấy vẫn luôn biết rằng bạn thân của mình là một tiểu biếи ŧɦái, chỉ cần xem những ngăn tủ thịt văn mà cô viết là có thể biết được.

Nhưng lại là một người nhát gan, có sắc tâm không có lòng dũng cảm, còn coi trọng giá trị nhan sắc, thật là xứng đáng là lão xử nữ vạn năm.

Nhưng mà nhớ tới cô lúc trước, Phùng Anh vẫn là cảm thấy nàng tiếp tục như vậy cũng khá tốt, không đi bên ngoài loạn ước cũng khá tốt.

Nhưng không nghĩ tới mấy tuần trước Ngu Hi Hi uống nhiều quá, thế mà trực tiếp ôm cô ấy khóc lóc nói muốn phá thân muốn làʍ t̠ìиɦ, thậm chí bắt đầu lung tung mà kêu tên nam chính trong chuyện của mình.

Phùng Anh muốn cùng cô tuyệt giao……

Sau lại mắt sáng cô chợt lóe, đột nhiên nhớ tới đồng nghiệp mấy ngày hôm trước trộm nhắc tới cái kia “Máy trải nghiệm làʍ t̠ìиɦ”.

Thừa dịp Ngu Hi Hi say rối tinh rối mù, trực tiếp thay cô ấy đặt mua một cái, còn thuận tay mua trò chơi, cuối cùng đương nhiên là xoát nàng tạp lạp.

Nếu tốn chút tiền có thể giải quyết nhu cầu sinh lý vĩnh viễn của bạn thân, Phùng Anh đương nhiên hết sức vui mừng, từ trong lòng cảm thấy mình thật là đứa bé thấy lanh lợi.

Ngu Hi Hi đem khoang trò chơi an trí ở trong phòng viết thịt văn của mình, bên cạnh còn có giá sách, trong đó đều là tiểu thuyết cô dốc hết tâm sức viết.

Bây giờ cô đang viết một truyện vườn trường, nhưng mà đối tượng thấy trò, hai người cấm đoán không thể hiện ra tình yêu, bởi vì nữ chính có tâm câu dẫn, dần dần mà lộ ra.

Ngu Hi Hi tự còn có thể lười biếng được mấy ngày, quyết định ném xuống bản thảo trước.

Cô xé cái hộp chứa khoang trò chơi ra, màu đen ở bên ngoài lộ ra tạo lên một cảm giác thần bí, Ngu Hi Hi cảm thấy có chút khẩn trương, tay run rẩy khởi động, vật hình chữ nhật có chút giống quan tài chậm rãi rộng mở, bên trong nhìn cô vẻ nằm rất thoải mái.

Cô nơm nớp lo sợ mà đi chân trần bước vào, giống chú cho con nằm xuống tìm một tư thế thật thoải mái.

Khi xác nhận được có nhiệt độ cơ thể của chủ nhân, khoang trò chơi chậm rãi đóng vào, Ngu Hi Hi đem sóng điện não dán dán ở trên trán mình, tiếp theo là nhẹ nhàng nhắm hai mắt.

Một cổ không nặng không nhẹ nghênh diện mà đến, nháy mắt, cô liền tới rồi một thế giới màu trắng xoá.

“Hình thể” cô đã theo hệ thống đánh giá bị đắp nặn ra tới.

Ngu Hi Hi duỗi tay vung lên, một mặt gương liền xuất hiện ở trước mắt, một gương so với trong hiện thực chỉ có hơn chứ không có kém, cô không khỏi lại cảm thán lần nữa khoa học kỹ thuật thật sự rất định.

Cô thậm chí có thể ở thế giới màu trắng này trực tiếp điều tiết độ ấm cùng mùi hương trong khoang.

Đang lúc cô không biết bước tiếp theo nên làm thế nào, phía trên đột nhiên truyền đến một giọng nữ dịu dàng giọng: “Hoan nghênh đi vào Công ty Ưng Dương khai phá thế giới thực tế ảo, xin hỏi tiểu thư Ngu Hi Hi, bây giờ ngài có muốn đi?”

Nói xong, trước mắt cô nhảy ra một cái giao diện, có không ít trò chơi, nhưng mà trên đó đều hiện ra là chưa mua sắm, duy nhất một cái đã tính tiền...... Khuôn mặt nhỏ của Ngu Hi Hi đỏ lên, cũng không biết nơi này có thể hiện lên mặt đỏ hay không.

Trải nghiệm làʍ t̠ìиɦ thật ra không giống như tên trực tiếp của nó như vậy, tên của nó tương đối văn hóa - “mysterious of sεメ””, tên gọi tắt “MS”, tuy rằng phiên thành tiếng Trung cũng không có gì là lợi hại gì, tôn chỉ chính là muốn làm những gì không dám làm hoặc là không muốn quan hệ trong đời sống hiện thực có thể trải nghiệm vui sướиɠ khi làʍ t̠ìиɦ ở đây.

Thật sự là thực thích hợp với loại người không có can đảm như Ngu Hi Hi.

Tâm một ngang, cô duỗi tay, ấn vào cái icon kia.

Một trận gió thổi qua, cô chớp chớp mắt, chính mình đã bị đổi đến một nơi tương đối u ám, ánh đèn ái muội không rõ ở trong căn phòng nhỏ, cô ngồi xuống một cái sô pha bọc da, tiếng âm nhạc thong thả lừa tình làm cô có chút đứng ngồi không yên.

Giọng nữ quen thuộc lại vang lên, trước mặt một khối trong suốt đi theo sáng lên, phía trên viết “Hoan nghênh tiến vào trò chơi.”

“Mời nhập tên người chơi vào.”

Ngu Hi Hi nhìn trước mắt đột nhiên hiện ra bàn phím, không chút suy nghĩ liền gõ hai chữ “Tiểu Ngư”.

“Mời chọn thể loại thích hoặc cảnh tượng, nhiều nhất ba loại.”

Trước mắt một tảng hiện ra, muốn cái gì đều có, mặc kệ là ABO, thám hiểm mạt thế, thậm chí là khẩu vị nặng như nhân thú giao……

Còn có một cái lựa chọn là tùy ý, tự hệ thống xem rồi ghép đôi.

Mà Ngu Hi Hi sớm có lựa chọn, nhanh chóng chọn từ khóa có vườn trường, chuyện thầy trò đang chờ mấu chốt, trống lại một cái thật sự là không biết chọn cái gì.

“Kế tiếp là thời gian ghép đôi, mời lựa chọn loại hình người mà cô thích.”

Rốt cuộc cũng tới phân đoạn này, mắt Ngu Hi Hi sáng lên, cô đã sớm muốn nhìn soái ca làm từ số liệu sẽ như thế nào!