Chương 49

“Ta căng thẳng quá.” Đệ tử được phân vào đội tiên phong nắm chặt lá cờ cao bằng hai người, cười khổ nuốt nước bọt: “Chúng ta thật sự có thể trấn áp được một con quái vật đáng sợ như vậy sao?”

“Đừng sợ, không phải Tống đạo hữu đã nói rồi sao? Cửu Anh quả thực có thân hình to lớn, thể lực có thể sánh ngang với tu sĩ Phân Thần kỳ, nhưng đây cũng chính là thứ chúng ta có thể lợi dụng." Một đệ tử khác cũng cầm cờ an ủi hắn, “Tống đạo hữu nói, chúng ta muốn đánh bại Cửu Anh thì giống như kiến

nuốt voi. Nhưng tương tự, Cửu Anh muốn ăn thịt chúng ta, giống như muốn bắt bụi trong gió, cũng không dễ dàng gì."

“Chỉ cần khống chế được phạm vi lưu hoả lan đến, phương thức tấn công của Cửu Anh mười phần chỉ còn một, có thể theo quy luật mà né tránh." Một đệ tử khác nói tiếp: "Đồng thời, Cửu Anh có thể tấn công bằng chín đầu, nhưng đây cũng là khuyết điểm của nó. Chín đầu chín não rất khó phối hợp, có thể chia ra mà tiêu diệt. Thân thể của nó chỉ có một, nơi chín đầu giao nhau chính là trái tim của nó."

“Hơn nữa chúng ta cũng không nhất thiết phải đánh bại Cửu Anh. Chúng ta có thể tìm cách lợi dụng địa hình để hạn chế chuyển của nó, làm nó bị thương nặng, làm nó suy yếu, chỉ cần kiềm chế để nó không gây hại cho bá tánh rồi đợi cứu viện đến là được." Một đệ tử cầm cờ khác rung đùi đắc ý nói: "toàn thân Cửu Anh được bao phủ bởi lớp vảy kiên cố không gì phá nổi, nhưng khi chuẩn bị tấn công, cơ bắp của nó sẽ căng lên, vảy mở ra. Lúc này, đuôi của nó sẽ hơi cong lên trên và đầu sẽ quay về phía mục tiêu, có thể dùng việc này để phán đoán hướng tấn công của nó."

Các đệ tử mỗi người một câu tiếp lời nhau, đệ tử đầu tiên nói lời ủ rũ dưới sự dong dài như vậy đã hoàn toàn không thể sợ hãi được nữa, mà chỉ run rẩy khoé mắt nói: "Những lời Tống đạo hữu từng nói…các ngươi nhớ rõ ràng quá ha? Bình thường trong giờ học của trưởng lão cũng không thấy các ngươi chăm chỉ thế này."

Những người khác vội vàng lắc đầu: "không thể so, không thể so, dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến sống chết..."

“Đúng vậy, đúng vậy, hàng ngày không nghe giảng bài, cùng lắm thì bị chép phạt. Nếu mà bây giờ còn không nghe, cuộc đời rất có thể sẽ kết thúc đó..."

Sau khi trêu chọc nhau một hồi, cuối cùng nỗi sợ hãi tích tụ trong lòng các đệ tử đã tan đi rất nhiều. Phần lớn bọn họ đều là những đệ tử xuất sắc được các môn phái lớn tiến cử lên, thực lực và tâm tính đều vượt xa người thường. Lúc trước đột nhiên nghe nói Cửu Anh có thực lực của tu sĩ Phân Thần kỳ, trong lúc nhất thời mọi người đều hoảng loạn tay chân, nhưng sau khi nghe Tống Tòng Tâm phân tích cụ thể về điểm yếu của Cửu Anh, bọn họ đã lấy lại lý trí.

Đối với những tu sĩ không cam lòng sinh mệnh nhỏ nhoi như con kiến, đi ngược lại ý trời, điều đáng sợ nhất trên đời không phải là sức mạnh, mà là những điều không biết. Con đường tu luyện nhấp nhô gập ghềnh, người không có tinh thần học hỏi sẽ không thể đi được lâu, vì vậy, sau khi Tống Tòng Tâm chỉ ra điểm yếu của Cửu Anh, rất nhiều người sau khi cân nhắc kỹ lưỡng cũng đưa ra những gợi ý thiết thực.

Ví dụ như lá cờ bây giờ họ đang cầm.

"Khi thực hiện kế hoạch một, nếu kế hoạch một thất bại, sẽ bắt đầu kế hoạch thứ hai. Đội tiên phong chín người một tổ, phụ trách việc thu hút sự chú ý của Cửu Anh." Tống Tòng Tâm lấy một chai thủy tinh chứa chất lỏng màu huỳnh lam ra, “Bôi chất lỏng này lên tay, dùng linh lực thôi phát có thể thu hút Cửu Anh. Khó khăn là khi nhóm thứ nhất giao lại cho nhóm thứ hai, nhóm thứ nhất phải kịp thời loại bỏ dấu vết do chất lỏng để lại.”

“Xin lỗi đã cắt ngang. Tống đạo hữu." Một nữ tu giơ tay hỏi: "Chất lỏng này dựa vào cái gì để hấp dẫn Cửu Anh? Là mùi hương hay là gì?"

“Là mùi hương." Tống Tòng Tâm đặt bình chứa máu của sơn chủ trước mặt mọi người.

“Nếu là mùi hương, ta có biện pháp tốt hơn.” Nữ tu kia hít sâu một hơi, tựa như lấy hết can đảm nói trước mặt Tống Tòng Tâm, “Ta phụ tu hương đạo, có chút hiểu biết về mùi hương. Ta biết một loại pháp khí cực kỳ đơn giản dễ làm gọi là Nạp hương kỳ, pháp khí này có thể khuếch tán và làm gia tăng mùi hương của hương liệu. Nếu không bôi lên người mà cho vào đồ vật, lúc giao ra chỉ cần đưa cờ qua, không cần phải lo lắng rửa sạch. Hơn nữa, trên nạp hương kỳ đã có phù văn khuếch tán và tăng lên mùi hương, cũng có giúp đội tiên phong tiết kiệm một ít linh lực.”

“Ý tưởng không tồi! Như vậy thì sẽ không cần phải nhất tâm nhị dụng, không cần phải lo việc lắng kích phát mùi hương nữa." Có người vỗ tay than thở, "Chi tiết quyết định thành công hay thất bại, chúng ta phải cố gắng hết sức làm những gì có thể làm được!"

Tống Tòng Tâm nhìn tỉ lệ thành công chậm rãi tăng lên, gật đầu nói: “Cứ làm như lời ngươi nói đi.”

Thế là đội tiên phong có được nạp hương kỳ được gấp gáp chế tạo ra, chứa đựng máu của sơn chủ.