Chương 50

"Đội trở về đã lên đường rồi." Một trong những người đứng ở đội tiên phong chính là vị tu sĩ trẻ tuổi từng cãi nhau với Ứng Như Thị trước đó. Hắn cũng là đệ tử được tông môn phụ thuộc tiến cử lên giống như đám người Lương Tu, có đạo hào là "Quảng Thành Tử" "Không ngờ Tống đạo hữu lại đưa những người đó vào đội trở về. Thật sự là..."

“Giao việc cho người có khả năng, lại không giữ bất kỳ thành kiến

nào với người khác, để mỗi người đều có thể tìm được vị trí của riêng mình trong tập thể” Đệ tử ở một bên tiếp lời: “Không phải rất lợi hại sao?”

Quả thực rất lợi hại. Quảng Thành Tử gật đầu. Hắn và đồng đội của mình đều nhận thấy nhiệm vụ mà Tống đạo hữu phân cho rất phù hợp với khả

năng và nguyện vọng của mỗi người. Có thể ghi nhớ năng lực và tính cách cơ bản của hơn 300 người trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, sắp xếp công việc của mọi người một cách có trật tự ngăn nắp và thậm chí tìm ra nội gian ẩn giấu bên trong bọn họ... Mặc dù điều này có thể chỉ là lời nói dối để trấn an mọi người và đe dọa những người có tâm cơ thầm kín, nhưng cũng đủ đáng sợ.

Rốt cuộc tại sao nàng có thể làm được việc này? Quảng Thành Tử hoàn toàn không thể tưởng tượng được, chỉ dựa vào mấy câu nói chuyện ngắn ngủi và nghe bọn họ thảo luận tranh chấp thôi sao? Sức quan sát nhạy bén và hiểu biết sâu sắc về tâm lý con người này thật sự khiến người ta ớn lạnh. Hơn nữa, nàng lại nắm rõ loài hung viễn cổ hiếm có ít được lưu ý như Cửu Anh trong lòng bàn tay, việc này không đơn giản chỉ là tùy tiện xem qua sách tranh Sơn Hải kinh là có thể làm được.

“Chú ý——!” Đệ tử dẫn đầu hét lên một tiếng, mọi người lập tức tỉnh táo lại: “Nó đang đến.”

Tất cả mọi người theo bản năng căng chặt cơ thể, năm giác quan nhạy bén của người tu chân đã cảm nhận được nhiệt độ không khí đột nhiên khô nóng, áp lực lên trong rừng sâu. Loại áp lực này vẫn không ngừng tăng lên đến một mức khủng khϊếp, kèm theo những tiếng kêu ngày một lớn hơn vọng ra từ rừng sâu, ré lên như tiếng trẻ con khóc. Một cảm giác rùng rợn chết chóc như đỉa bò lên lưng mọi người.

Bàn tay cầm cờ của Quảng Thành Tử ướt dính một cách bất thường, nhưng hắn không nhận ra ngay rằng đó là mồ hôi của chính mình.

Cùng với uy thế từng bước tăng lên, nhịp tim của mọi người đồng loạt tăng tốc.

“Kế hoạch một thậm chí có tỷ lệ thành công không đến 10%…” Tống Tòng Tâm ngự kiếm bay trên bầu trời Động Quỷ, quan sát kết cấu địa thế yếu ớt của rừng đá bên dưới. Đương nhiên, kế hoạch ưu tiên hàng đầu của họ là quay trở lại hang động trong khi Cửu Anh đang ngủ và phong ấn lại hoặc gϊếŧ chết Cửu Anh. Nhưng rất nhanh, họ đã phát hiện ra phương pháp này hoàn toàn không thể thực hiện được, thứ nhất là vảy của Cửu Anh cứng đến mức ngay cả kiếm khí của tu sĩ Dung Hợp kỳ cũng không thể làm tổn hại. Thứ hai là ma khí trong hang đá đã tích lũy dày đặc đến mức ngay cả tu sĩ cũng khó chịu đựng nổi, việc dẫn động linh khí cũng trở nên rất khó khăn.

Quá trình tu chân luyện khí của tu sĩ tiên giới chia làm bốn giai đoạn: Luyện Tinh hoá khí (Toàn Chiếu, Khai Quang, Dung Hợp), luyện khí hóa thần (Tâm Động, Linh Tịch, Kim Đan), luyện thần hoàn hư ( Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Xuất Hồn, Phân Thần), luyện hư hợp Đạo (Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa). Chỉ khi tu luyện đến Kim Đan kỳ, phế phủ mới có thể tự sinh linh khí, luyện đến Hợp Thể kỳ thì có thể dẫn động khí của thiên đia trong phạm vi ngàn dặm. Hiện tại tu sĩ đang trong giai đoạn luyện tinh hoá khí vẫn cần phải hấp thu linh lực từ thiên nhiên, ở trong hoàn cảnh như Động Quỷ, tu sĩ ở trình độ như bọn họ khó có thể tạo ra đòn tấn công hiệu quả.

Sở dĩ Tống Tòng Tâm biết được điều này là do được một Trận tu tu tập thuật phong thủy tên là “Lâm Di” báo cho.

"Động Quỷ có hàng nghìn hang động, trong rừng sinh ra dị khí, dưới lòng đất âm sát. Âm khí của toàn bộ dãy núi theo bốn phương tám hướng tụ tập xuống phía dưới qua các hang. Đây là một trận pháp luyện hồn tự nhiên, dùng để "trấn áp", nhưng loại phương pháp trấn áp này khá thô bạo, chỉ ngăn chặn chứ không chú ý nhiều, âm khí mạnh đến mức tụ thành nước rơi xuống, rõ ràng là muốn bức hồn linh trấn áp đến phát điên mà. Ha ha, Tống đạo hữu, người phía sau màn đã hao tâm tổn huyết như vậy, chúng ta chết cũng không oan.” Quần áo Lâm Di xộc xệch, khi nói lời này trên mặt còn nở nụ cười khùng khùng, giây tiếp theo hắn liền bị các đệ tử khác đẩy xuống đất đánh đập dã man.

Vì vậy, mặc dù tất cả các đệ tử cùng nhau lên kế hoạch cho kế hoạch đầu tiên, nhưng không ai đặt bất kỳ kỳ vọng nào vào nó. Ngay cả Tống Tòng Tâm cũng chết tâm khi nhìn thấy xác suất chiến thắng ít ỏi ở Thiên Thư.

"Cho dù không thể thành công, chúng ta cũng phải mở đường cho kế hoạch thứ hai."

Tống Tòng Tâm nhắm mắt lại, lòng bàn tay chạm vào hư không, xung quanh nàng hiện ra những dòng chữ mà chỉ mình nàng có thể nhìn thấy, ghi lại tất cả những nhược điểm của Cửu Anh và năng lực của mỗi một đệ tử.

Tất cả chúng sinh đều giống như quân cờ, và Tống Tòng Tâm, người vốn nên là người ngoài cuộc, đã không chút do dự bước vào cuộc chiến này.