Chương 43: Cái Nghèo Của Huyết Mãng Hội Trưởng

Tổng bộ Huyết Mãng hội.

"Hai ngày qua, kẻ nổi tiếng nhất Hộ Dương thành chính là tên La Hà đó." Mục Lận phó hội trưởng lắc đầu nói: "Nhắc tới La Hà, thì sẽ nhắc tới Huyết Mãng hội chúng ta."

"Ngươi có thể im miệng không?" Lai Ma phó hội trưởng nổi nóng.

"Ta không quan tâm mấy lời bàn tán đó." Mục Dương hội trưởng cau mày nói: "Cái ta quan tâm là, bồi thường hai chục ngàn vũ trụ sa xong, giờ ta quá nghèo, mỗi một viên vũ trụ sa đều rất quan trọng với ta."

Mục Lận phó hội trưởng và Lai Ma phó hội trưởng nhìn nhau.

"Hai chúng ta cũng mất." Mục Lận phó hội trưởng vội vàng nói.

"Hội trưởng, cái ta có thể mượn thì đều cho ngươi mượn rồi, lần này ngươi giúp ta thanh toán 18000 vũ trụ sa, trừ đi, ngươi còn nợ ta 5000 vũ trụ sa." Lai Ma phó hội trưởng nói.

Hai vị phó hội trưởng đều nghi ngờ, hội trưởng Mục Dương có đại đa số tài nguyên của Huyết Mãng hội lại rất nghèo! Mượn tiền họ đến mức họ sợ luôn!

Ánh mắt Huyết Mãng hội trưởng Mục Dương rất lạnh lẽo: "Ta không không mượn các ngươi! Ta hỏi các ngươi, gần đây có phát hiện con mồi ngon nào không?"

"Chúng ta đều ra lệnh cho thủ hạ đi tìm con mồi rồi." Lai Ma phó hội trưởng giải thích: "Hơn nữa, hội trưởng ngươi cũng biết đó, các Hư Không Chân Thần trong Hộ Dương thành đều rất cẩn thận, đều không hiển lộ bảo vật, rất khó sàng lọc ra con mồi thích hợp. Gần một kỷ này, ta đã gϊếŧ một trăm hai mươi hai Hư Không Chân Thần, tổng cộng lấy được một ngàn tám trăm vũ trụ sa. Ta lấy một phần, hội trưởng ngươi lấy chín phần, đã đưa cho ngươi lâu rồi."



"Gần một kỷ này ta đã gϊếŧ một trăm ba mươi hai con mồi, tổng cộng lấy được một ngàn hai trăm vũ trụ sa, cái cần đưa ta cũng đã đưa rồi." Mục Lận phó hội trưởng nói: "Chúng ta đều đã lập khế ước nhân quả, chúng ta không nói dối những chuyện này."

Mục Dương lạnh lùng nói: "Cái ta muốn là con mồi ngon! Không phải mấy con mồi nghèo kiết đó!"

Hai phó hội trưởng đều lắc đầu.

"Không tìm được con mồi ngon, phủ thành chủ đã đưa ra ranh giới cuối cùng rồi." Lai Ma phó hội trưởng nói: "Số người có thể gϊếŧ trong thành có hạn, đám Hư Không Chân Thần kia lại vô cùng cẩn thận. Dù chúng có lấy được bảo tàng, cũng không công khai đâu."

Mục Lận phó hội trưởng lo lắng nói: "Hội trưởng, từ khi chúng ta thành lập Huyết Mãng hội đến nay, ngươi đã kiếm được quá nhiều rồi, trước kia chưa từng thấy ngươi nôn nóng như vậy, sao gần đây càng ngày càng gấp thế?"

Hắn ta và hội trưởng là là người cùng tộc, cùng nhau phiêu bạt tới Hộ Dương thành, rất nhiều lời hắn có thể nói, Lai Ma phó hội trưởng lại không dám nói.

"Phí chỗ ở thu về thì sao?" Huyết Mãng hội trưởng truy hỏi:"Có tăng không?"

"Rất nhiều Chân Thần trong thành đều đi săn dị thú mà sống, mỗi một lần đi ra ngoài mạo hiểm đều kiếm được một khoản, bọn họ quay về thành sống yên ổn, ở trong thành ngoài thỉnh thoảng mua đồ, thì đều bế quan không ra ngoài. Chúng ta căn bản không thu được phí chỗ ở." Lai Ma phó hội trưởng lắc đầu.

"Toàn thể có tăng không?" Mục Dương hỏi tiếp.

"Không." Lai Ma lắc đầu: "Một kỷ vừa qua, hình như còn giảm."



"Một đám phế vật!"

Mục Dương giận dữ: "Huyết Mãng hội nuôi nhiều thủ hạ như vậy, là để bọn họ đi tìm con mồi thích hợp trong thành, để bọn họ thu phí chỗ ở! Không tìm được con mồi, một kỷ qua phí chỗ ở còn giảm à? Ta cần đám phế vật này có ích lợi gì? Đuổi hết đám người vô dụng đó ra khỏi Huyết Mãng hội cho ta!"

Tiền nuôi một thủ hạ cũng rất cao, thủ hạ cũng phải nộp phí chỗ ở cho phủ thành chủ - một kỷ một Hỗn Độn tinh, cộng thêm thủ hạ cũng cần tài nguyên tu hành, nên nuôi một thủ hạ cấp Chân Thần, mỗi kỷ, trung bình phải bỏ ra ba Hỗn Độn tinh.

Thủ hạ có thực lực càng mạnh thì tiền nuôi càng cao!

Một thế lực hắc ám khổng lồ, tiền vận hành cũng rất cao. Dù sao cũng không thể để cho Vĩnh Hằng Chân Thần đi thu phí chỗ ở của cư dân đúng không?

Tìm dê béo cũng không phải là chuyện dễ dàng.

"Phủ thành chủ có quy tắc, chỉ cần đám Chân Thần ở bên trong động phủ, phủ thành chủ sẽ bảo đảm an toàn tuyệt đối cho bọn họ. Rất nhiều nơi bên trong Hộ Dương thành đều là Chân Thần, nếu chúng ta động thủ, sẽ bị những Chân Thần khác phát hiện. Nếu có chứng cớ xác thực, phủ thành chủ cũng sẽ bắt hung thủ." Mục Lận lắc đầu: "Phủ thành chủ dùng nhiều cách bảo đảm an toàn cho những cư dân kia, chúng ta khó mà thu phí được."

Phủ thành chủ thu phí chỗ ở là phí quan thu, mỗi một Chân Thần đều phải nộp. Chỉ có nộp thuế, mới được bảo vệ, đây cũng là nguyên nhân rất nhiều Chân Thần đều đến sống ở các thành trì lớn.

Thế lực hắc ám cũng thu phí chỗ ở, nhưng đại đa số cư dân đều dùng mọi cách để né tránh.

Ví dụ như những kẻ bình thường luôn núp bên trong động phủ, những kẻ ra ngoài cũng tới những nơi có nhiều Chân Thần, thậm chí có khi một nhóm Chân Thần cùng nhau hành động!