Chương 44: Cái Nghèo Của Huyết Mãng Hội Trưởng(2)

"Huyết Mãng hội đều do ta chống đỡ, hai ngươi nghĩ cách đi!" Ánh mắt hội trưởng Mục Dương hung ác hơn mấy phần: "Làm sao tìm được con mồi ngon? Làm sao thu được nhiều phí chỗ ở hơn?"

"Chúng ta sẽ nghĩ cách." Hai phó hội trưởng đáp, nhưng Huyết Mãng hội đã vận hành lâu như vậy, những cách có thể dùng thì đều đã dùng rồi.

"Hả?" Hội trưởng Mục Dương bỗng nhiên nhìn ra ngoài: "Ma Ly Mông tới, hai ngươi ra ngoài trước đi."

"Được." Hai phó hội trưởng Lai Ma và Mục Lận thở phào nhẹ nhõm, lập tức rời đi.

Rất nhanh, người đàn ông trung niên có bốn cái sừng cong màu tím tên Ma Ly Mông đi vào.

"Lại tới thu phí rồi!" Hội trưởng Mục Dương thở dài.

"Năm mươi ngàn vũ trụ sa của kỷ này, nên đưa cho ta rồi." Ma Ly Mông nhìn hắn ta: "Không phải sau khi bồi thường cho La Hà hai ngươi ngàn vũ trụ sa, ngươi không nộp nổi chứ ?"

Hội trưởng Mục Dương lắc đầu: "Chỉ năm mươi ngàn vũ trụ sa mà thôi, ta dĩ nhiên nộp nổi. Nhưng mà Ma Ly Mông, chút địa bàn này của Huyết Mãng hội ta, mỗi kỷ đều phải nộp năm mươi ngàn vũ trụ sa, có phải quá nhiều không? Có thể bớt một chút không?"

"Không thể được." Ma Ly Mông nhìn hắn ta, khẽ cười, nói: "Trừ phi ngươi giải tán Huyết Mãng hội, từ bỏ địa bàn. Quy tắc của Hộ Dương thành là thế lực hắc ám nào trông coi địa bàn nào thì sẽ nộp vũ trụ sa cho địa bàn nấy, đây là ranh giới cuối cùng của năm đại gia tộc."

Hội trưởng Mục Dương rất bực.

Ban đầu tranh giành địa bàn với các thế lực hắc ám khác, hắn ta cũng không muốn nộp phí cho năm đại gia tộc, sau đó thì bị năm đại gia tộc trừng phạt. Lần đó hắn ta phải chịu nhiều thua thiệt, cuối cùng lùi một bước, năm đại gia tộc mới tha cho hắn ta.



"Nếu vậy, mức độ gϊếŧ hại của Huyết Mãng hội mỗi kỷ có thể tăng lên chút không?" Hội trưởng Mục Dương nói: "Mỗi một kỷ, tỷ lệ chết trong thành không thể vượt qua một phần ngàn, tỷ lệ này quá thấp. Các Chân Thần, Hư Không Chân Thần ở trong thành suốt một kỷ dài đằng đẵng vốn sẽ có mâu thuẫn, có chém gϊếŧ, bình thường tỷ số chết cũng gần một phần ngàn, nhưng số người chúng ta đánh gϊếŧ được lại quá ít!"

"Không thể vượt qua một phần ngàn!" Ma Ly Mông lạnh nhạt nói: "Một kỷ vừa rồi, Huyết Mãng hội đã ám sát hơn một triệu Chân Thần trong thành rồi, số Hư Không Chân Thần bị ám sát chắc cũng phải mấy trăm, quá nhiều!"

"Chân Thần của Hộ Dương thành đếm không hết, chúng ta gϊếŧ chút này, đều không bì kịp với cái chết bình thường." Mục Dương lắc đầu, nói xong lại đưa một bình ngọc cho Ma Ly Mông: "Năm mươi ngàn vũ trụ sa, không thiếu viên nào."

Ma Ly Mông nhận lấy, lúc này biểu cảm mới tốt hơn, nói: "Ta nhắc nhở ngươi, trong mấy chục kỷ vừa qua, có một số việc, Huyết Mãng hội các ngươi làm hơi quá!"

"Chuyện gì, sao ta không biết?" Mục Dương kinh ngạc: "Đừng có chuyện gì cũng đổ lên đầu ta."

Ma Ly Mông nhìn hắn ta, không nói thêm nữa, xoay người rời đi.

Mục Dương nhìn đối phương rời đi.

"Phủ thành chủ và năm đại gia tộc mới là tàn nhẫn!" Ánh mắt Mục Dương vô cùng âm lãnh, nhưng hắn hiểu rõ, một khi vượt qua ranh giới cuối cùng, năm đại gia tộc sẽ không tiếc giá nào để dẹp bỏ Huyết Mãng hội.

"Mỗi một kỷ, tất cả các thành viên của Huyết Mãng hội đều tiêu rất nhiều vũ trụ sa, năm đại gia tộc cũng đòi nộp vũ trụ sa, tên La Hà kia còn lấy mất hai mươi ngàn vũ trụ sa." Mục Dương cũng cảm thấy mình quá nghèo: "Kỷ vừa rồi, không kiếm được bao nhiêu cả."

Mục Dương suy nghĩ, trận pháp trong điện thính vận chuyển, hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.



Vù.

Hư không trước mặt ngưng kết thành một mặt gương, trong gương có một người mặc áo dài trắng mang mặt nạ màu đỏ.

"Huyết Vân Thần Quân." Hội trưởng Mục Dương cũng khiêm tốn hơn mấy phần.

Trong hai thế lực kinh khủng nhất Hộ Dương thành, một bên dĩ nhiên là phủ thành chủ và năm đại gia tộc, đây là thống trị thế lực; bên kia chính là thế lực của Thực quốc. Trong các thế lực của Thực quốc đang ẩn nấp lại có một cường giả vô cùng kinh khủng, tên là Huyết Vân.

Mâu thuẫn giữa thế lực của Thực quốc và phủ thành chủ, năm đại gia tộc mới là nhất mâu thuẫn lớn nhất, chứ không phải chút đánh đấm của các thế lực hắc ám.

"Sao đột nhiên Mục Dương hội trưởng lại tìm ta?" Giọng Huyết Vân rất bình tĩnh, tựa như không có bất kỳ gợn sóng nào.

“Quyển hạ của Hồn Thiết Huyết Sa Pháp, cần một triệu vũ trụ sa, ta quả thực góp không đủ." Hội trưởng Mục Dương nói: "Ta có thể nợ ít vũ trụ sa không? Ta trả trước một nửa được không?"

Huyết Vân khẽ cười: "Dựa vào huyết mạch tu hành pháp, tu luyện tới cảnh giới Hỗn Độn chính là giới hạn rồi. Hồn Thiết Huyết Sa Pháp lại là tu hành pháp cảnh giới Hỗn Độn cấp hoàn mỹ, vô cùng phù hợp với ngươi. Đối với ngươi tu hành pháp này có thể gặp không thể cầu. Nếu như không phải do ngươi lập được công lớn. . . Chúng ta sẽ không cho ngươi cơ hội mua đâu."

"Ta biết, nhưng một triệu vũ trụ sa quá khó tích góp." Hội trưởng Mục Dương nói.

"Ngươi làm việc cho Thực quốc ta, mới có cơ hội được mua. Ngươi đến hội quán Viêm Phong xem thử đi, căn bản không mua được." Huyết Vân nói.

Hội trưởng Mục Dương hiểu chứ.