Chương 42: Điêu Dung Khởi Viếng Thăm(2)

Cả đời hắn ta hầu như đều sống ở Hộ Dương thành, đương nhiên không muốn thấy Hộ Dương thành bị đánh thành phế tích.

"Mâu thuẫn giữa hai đại Thần Quốc, chúng ta cũng không làm gì được, cứ mặc số phận đi." La Phong uống rượu cùng hắn ta. Hắn rất thích Thương Thiên Viêm, tính cách hào sảng, mà khi hắn hỏi những chỗ nghi ngờ trong quá trình luyện thề, Thương Thiên Viêm cũng không hề che giấu.

Thương Thiên Viêm là luyện khí đại sư đứng đầu Hộ Dương thành, phương diện luyện khí mạnh hơn mình nhiều. Mình lĩnh ngộ Hỗn Độn Đại Lực Đồ không có sư phụ chỉ điểm, đương nhiên sẽ có lúc không hiểu. Thương Thiên Viêm chỉ nói mấy câu đã đột phá mấu chốt rồi.

Nếu như mình vùi đầu vào nghiên cứu, dựa vào sự vững chắc của mình về mặt pháp tắc, mình cũng chỉ tốn nhiều thời gian hơn, đi đường quanh co hơn thôi.

Đối phương tình nguyện chỉ điểm cho mình, La Phong luôn nhớ phần tình nghĩa này.

Hai người bọn họ ăn uống nói chuyện phiếm, mặc dù lấy được một phần thông tin về Hộ Dương thành, có thể nói chuyện với Thương Thiên Viêm, lại khiến La Phong hiểu sâu hơn về các thế lực khắp nơi ở Hộ Dương thành.

“Phải nói, thực quán này có mùi vị đặc biệt." Khi Thương Thiên Viêm đứng dậy rời đi còn khen ngợi.

"Ta cũng rất thích nơi này, thịt nướng quán này rất đậm đà." La Phong nói. Thần thể hoàn mỹ của hắn quá mạnh mẽ, đồ ăn tầm thường có kí©h thí©ɧ quá yếu với hắn, trở nên hơi nhạt nhẽo.

Hai người bọn họ vừa nói vừa cùng nhau đi ra khỏi tiểu lâu, Ma La Tát chờ bên ngoài tiểu lâu lập tức giấu bình rượu đi.

Lúc này, La Phong và Thương Thiên Viêm đều thấy phía trước có một nữ tử có đuôi xù, bên cạnh nàng là một hộ vệ.

"Đây là Điêu Dung Khởi của Điêu Dung gia tộc, là con gái Điêu Dung Diễn." Thương Thiên Viêm giới thiệu.

"Ra mắt Thương bá." Điêu Dung Khởi mỉm cười hành lễ.

"Ngươi tới thăm La Hà huynh sao?" Thương Thiên Viêm cười hỏi: "Sao ngươi tìm được nơi này?"



Điêu Dung Khởi vội vàng giải thích: "Nghe nói chuyện của La Hà thượng tôn ở Mộng Hoa lâu, ta đã rất muốn tới thăm, sau đó ta lại biết từ hộ vệ này, có lẽ La Hà thượng tôn sẽ tới Hỏa Giới thực quán."

La Phong hứng thú nhìn cảnh này. Hộ vệ ở bên cạnh nữ tử đó chính là Sách Vân ở trong đội ngũ của bộ lạc mà mình cứu trước kia, một Chân Thần trẻ tuổi.

"Thượng tôn." Sách Vân vội vàng cung kính giải thích: "Ta và Sách Xế huynh đệ ở cùng một chỗ, nói chuyện phiếm, bất ngờ biết được thượng tôn đã tới Hỏa Giới thực quán."

“Trùng hợp thật đấy." La Phong nhìn về phía có nữ tử có đuôi xù, Điêu Dung Khởi: "Ngươi đến tìm ta làm gì?"

"Bái sư!"

Ánh mắt Điêu Dung Khởi rất sáng: "Ta muốn bái thượng tôn làm sư phụ."

"Cha ngươi chính là Vĩnh Hằng Chân Thần, ngươi lại tới bái ta làm sư phụ sao?" La Phong nhìn nàng.

"Cha ta giỏi chế thuốc, không hề giỏi đánh gϊếŧ." Điêu Dung Khởi cung kính hành lễ: "Ta nguyện dâng năm ngàn vũ trụ sa, chỉ hy vọng được bái thượng tôn làm sư phụ."

La Phong lắc đầu, nhìn về phía Thương Thiên Viêm: "Thương huynh, chúng ta đi thôi."

Thương Thiên Viêm không khuyên, vì nhận đệ tử là chuyện rất nghiêm túc, hắn ta và La Phong cùng nhau bay đi.

"Thượng tôn." Điêu Dung Khởi vội vàng nói: "Xin cho ta một cơ hội, cho ta cơ hội khảo nghiệm."

"Muốn bái chủ nhân ta làm sư phụ? Mơ đẹp quá!" Ma La Tát liếc Điêu Dung Khởi, rồi cũng theo La Phong rời đi.



Điêu Dung Khởi đứng tại chỗ, suy nghĩ một chút rồi xoay người đi, đồng thời căn dặn: "Sách Vân, ngươi tiếp tục ở lại Hỏa Giới thực quán, nếu phát hiện La Hà thượng tôn, lập tức thông báo cho ta ta."

"Dạ." Hộ vệ Sách Vân cung kính đáp, đưa mắt nhìn tiểu thư nhà mình rời đi.

"Sách Vân." Sách Xế đi tới: "Sao ngươi có thể tùy tiện truyền tin thượng tôn ở đây ra ngoài chứ?"

Hộ vệ Sách Vân nhìn huynh đệ nhà mình, nói: "Tiểu thư nhà ta muốn thăm thượng tôn, cũng không có ác ý. Sao ta lại không thể nói chứ?"

"Chúng ta mở thực quán, phải bảo vệ bí mật của khách." Sách Xế nói: "Ngươi là huynh đệ của ta, ta mới âm thầm nói với ngươi. Ngươi chưa nói gì với ta, đã báo tin đó cho tiểu thư nhà ngươi rồi à?"

Sách Vân cười nhạo: "Thượng tôn không trách tội, ngươi làm huynh đệ lại đi trách tội ta."

"Thượng tôn tốt tính nên mới không trách tội, nhưng nếu gặp phải người tính khí không tốt, ngươi toi rồi!" Sách Xế vội vàng nói: "Ở Hộ Dương thành, đặc biệt là những chuyện liên quan đến Vĩnh Hằng Chân Thần, cẩn thận hơn nữa cũng không quá đáng!"

"Cái gì cũng cẩn thận, khi nào chúng ta mới có thể đột phá?" Sách Vân lạnh lùng nói: "Có cơ hội thì phải bắt lấy! Chỉ dựa vào tin tức này, ta đã nhận được bí pháp rồi!"

Sách Xế ngẩn ra.

Bọn họ từ bộ lạc đi tới Hộ Dương thành, sau khi điều tra rõ huyết mạch chân thân của mình thì nghĩ cách để mua bí pháp thích hợp với mình. Thế nhưng bí pháp thích hợp với mình lại quá đắt.

"Sách Vân đã lấy được bí pháp rồi á?" Nhất thời tâm trạng Sách Xế rất phức tạp.

Một mặt hắn ta vui thay huynh đệ của mình, mặt khác hắn ta lại cảm nhận được sự chênh lệch. Hắn ta vẫn còn đang học nghề, vất vả cóp nhặt HỗN Độn tinh để mua bí pháp. Hơn nữa có thể dự trù, còn cần tốn cực nhiều thời gian.

"Tộc trưởng nói rồi, ở Hộ Dương thành phải cẩn thận. Không gấp, tuổi thọ của ta còn rất dài, không thiếu chút thời gian này." Sách Xế bình tĩnh lại.