Chương 23: Bắc Ly

Ngày hôm sau sáng sớm, chúng tôi đi vào cửa thành trước, thấy một cái xe chở phân bị kiểm tra nghiêm ngặt, thối muốn chết còn mở cả nắp ra xem.

Xem ra phương pháp chạy trốn của tôi đã bị Huyễn Hoa cùng Huyễn Âm đoán được. May mắn không có lại trốn trong xe trở phân, nếu không đã bị bắt về một cách mất mặt.

Hạc Lăng Thiên nhìn cảnh kiểm tra xe trở phân nghiêm ngặt, lại nhìn nhìn tôi, trong mắt xuất hiện một tia hoài nghi.

Chúng ta nắm mã quá cửa thành khi, quả nhiên bị vệ binh ngăn cản xuống dưới, tiểu tâm kiểm tra, bọn họ cầm bức họa đối lập hạc lăng thiên, lại cầm bức họa đối lập ta, sau đó ở một bên khe khẽ nói nhỏ, ngăn lại chúng ta không cho đi.

Trong lòng bàn tay đổ mồ hôi, sợ hãi sẽ bị bắt lại, Hạc Lăng Thiên liền trấn an tôi nói: “Cuối cùng nếu không được, chúng ta liền xông vào, bọn họ không phải đối thủ của ta!”

Thật là một người bạn nhiệt tình……

Tôi cảm thán.

Chỉ chốc lát sau một tên quan gác thành tới, cầm bức họa đối với tôi soi đi soi lại.

Tôi ưỡn hai bầu ngực cao ngất lên, yêu khí nói: “Vị quan gia này , tiểu nữ tử phạm tội gì sao?”

Vị quan kia thấy khuôn mặt yêu mị của tôi cùng với hai bầu ngực cao ngất, thế nhưng đỏ mặt, vội vàng nói: “Không có việc gì, không có việc gì, các ngươi qua đi đi! Người theo cái!”

Vì thế chúng tôi thuận lợi quá quan, vừa đi quá cửa thành, Hạc Lăng Thiên liền phá lên cười. Tôi đỏ mặt tía tai trừng mắt hắn, hắn cười nói: “Nương tử, hảo dáng người a!” Nói xong còn vươn móng vuốt ở hai cái ngực của tôi sờ soạng một phen, bị tôi hung hăng vỗ rớt.

Buổi tối ở tại khách điếm, vốn dĩ muốn hai gian thượng phòng, Nhưng Hạc Lăng Thiên lại nói: “Chúng ta hiện tại là phu thê, nếu là muốn ở hai gian, người khác sẽ nghi ngờ.” Tôi nghe xong cảm thấy có đạo lý, bèn lấy một phòng.

Tôi thương lượng với hắn để tôi ngủ ở cái sạp bên ngoài, hắn ngủ giường bên trong. Vốn là tưởng tách ra ngủ, nhưng là hắn lại nói đều là đại nam nhân có cái vấn đề gì đâu? Đường xá mệt nhọc, vẫn là nên ngủ giường cho khỏe người.

Cảm thấy cũng đúng, mọi người đều là nam nhân, ngủ chung thì có sao đâu!

Chính là không biết như thế nào, nửa đêm tỉnh lại phát hiện móng vuốt hắn đặt trên eo tôi sờ sờ soạng soạng, nắn nắn bóp bóp,

“Hạc huynh……” Tôi thật muốn đá hắn một phát bay xuống giường, nhưng là vẫn là nhịn xuống, nghĩ không phải tất cả mọi người giống Huyễn Hoa và Huyễn Âm đều thích nam nhân! Cả quãng đường đi cùng nhau Hạc Lăng Thiên đều rất lễ độ.

“Thúy hồng…… Tới, gia hôn một cái nào.” Nói rồi hắn liền ôm tôi, đối với miệng tôi liền hôn xuống.

Tôi liều mạng phản kháng, đấm đánh hắn bối rối nói: “Hạc huynh, hạc huynh, ta là Phương Lâm, không phải Thúy Hồng!”

Hắn cũng mặc kệ tôi giải thích, cái lưỡi hắn ở môi răng tôi đảo một vòng, cạy mở khoang miệng tôi ra, đảo cái lưỡi khắp khoang miệng, mυ"ŧ lấy đầu lưỡi tôi, cái lưỡi hắn như ngọn lửa nóng, liếʍ láp khoang miệng tôi không chừa bộ phận nào, lợi, lưỡi, thậm chí liền đầu lưỡi nhỏ đều không có buông tha, tôi hô hấp khó chịu. Tay hắn chậm rãi dời xuống, cách lớp quần áo nhẹ nhàng xoa nắn chim tôi.

Tôi dùng cả lực tay lẫn lực chân, hung hăng đẩy ra hắn, hắn giống như ở trong mộng mới tỉnh, mở mắt ra nhìn tôi, hốt hoảng nói: “Ta thất lễ, xin lỗi, xin lỗi, hiền đệ xin đừng trách! Ta vừa mới mơ thấy tức phụ của ta.”

Tức phụ? Tôi như thế nào đều chưa từng nghe nói hắn đã kết hôn?

Cẩn thận nghĩ ngợi lại, tôi chẳng biết gì về hắn? Trừ bỏ võ công cao cường, là người nhiệt tình, tiền lúc nào cũng thấy tiêu không hết.

“Không có việc gì, không có việc gì.” Tôi vội vàng nói, trong lòng lại có thêm một cái bóng ma, mơ hồ cảm thấy người này ẩn mình quá sâu.

Tôi quyết định không cùng Hạc Lăng Thiên đi ngao du thiên hạ nữa, mà trực tiếp đi Bắc Ly gặp Phượng Viện công chúa, tới Bắc Ly liền chia tay đi.

Qua hai tòa thành trì nữa, chúng tôi không hề ngủ chung trên một cái giường, tôi ngủ trên giường, hắn ngủ trên mặt đất. Nhìn hắn thành khẩn sám hối, xin lỗi, tôi cũng cảm thấy có phải hay không là tôi hiểu lầm hắn.

Tôi có phải hay không thật sự quá đa nghi, là chuyện bé xé ra to.

Chúng tôi né tránh sự truy nã, tới Bắc Ly, tôi thay đổi thành nam trang, cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Tôi định ở Bắc Ly chơi một chút rồi đi hoàng cung tìm Phượng Viện công chúa, Hạc Lăng Thiên tựa hồ cũng muốn ở lại đây mấy hôm, vì thế chúng tôi lại đồng hành.

Tới một trấn nhỏ trên biên giới Trì Ngụy và Bắc Ly, Hạc Lăng Thiên đề nghị tôi để châu báu tranh cổ để lại, chỉ nên mang theo ngân lượng và ngân phiếu. Nói là, mang theo nhiều đồ vật như vậy không tiện, rất dễ thu hút ánh mắt của bọn trộm cắp,

Tôi cũng nghĩ nghĩ, nếu là mang theo mấy thứ này tới hoàng cung đi gặp Phượng Viện công chúa, Phượng Viện công chúa tất nhiên sẽ biết, này rốt cuộc là tôi trộm ở Phượng Nghi Điện.

Vì thế tôi liền mang hết lên trấn cầm cố. Được 500 lượng vàng, 300 thỏi bạc cùng 2000 lượng ngân phiếu. Phát tài rồi, tôi không nhịn được cười to.

Hạc Lăng Thiên thấy bộ dáng tham tiền của tôi, cười cười.

Tôi lại cảm thấy hắn cười rất giống chỉ hồ ly.

Chúng tôi một đường du sơn ngoạn thủy, Hạc Lăng Thiên tựa hồ nhận thức nhiều giang hồ nhân sĩ ..

Chúng tôi ở một trấn nhỏ tìm gian khách điếm, đang ăn cơm chiều, đột nhiên một tên sai vặt đi tới, hướng Hạc Lăng Thiên, đưa ra tấm thiệp mời: “Lão gia chúng tôi có lời mời tới ngài.”

Hạc lăng thiên gật gật đầu, mở ra thiệp, đưa cho tôi nói: “Hiền đệ có muốn đi theo ta tới không?”

Tôi nhìn thấy chữ trên tấm thiệp:

Thiên âm giáo chủ: Trương Huyền Dương

Tôi cả kinh.

Tôi đối với tà giáo cũng không hứng thú, lịch sử viết rằng mấy cái giáo phái này chỉ là hổ giấy, cứ tới cuối năm sẽ bị triều đình mang quân thảo phạt.