Chương 3: Yến Kỳ

Rời nhà ở ẩn trong chùa Khang Tuyền hai năm, mãi cho đến khi người nhà nhận được ý chỉ hoàng đế tứ hôn mới lên đường về nhà. Chẳng mấy chốc nàng sẽ gả cho huynh trưởng của hắn, từ thanh mai trúc mã đến cuối cùng trở thành đại tẩu của hắn.

Thật đúng là thế sự khó lường.

Lục lại tất cả những kỷ niệm, đều bị một người khác chiếm giữ, thỉnh thoảng mới có một vài đoạn ngắn mơ hồ có bóng dáng Yến Kỳ, thay vào đó chợt nhớ đến một người bực mình khác, tự dưng khiến mình ngột ngạt.

Một tiếng kèn lệnh trầm đυ.c trang trọng bên ngoài kiệu kéo nàng trở về hiện thực sau những suy nghĩ phức tạp đó. Sau đó, tiếng trống vàng vang lên ba lần, nhạc nghi lễ vang lên, tiếng tướng sĩ trên cổng thành gào thét Hạ Tướng quân chiến thắng trở về triều, rung chuyển trời đất, mở cửa thành cung nghênh.

Hàng ngàn chiến sĩ dưới thành đẫm máu trở về, tất cả đều dùng báng giáo đâm xuống đất, đồng thanh chào đáp lại bằng nghi thức quân đội, vang vọng khắp trong và ngoài thành.

Ngay cả Chúc Thính Hàn là nữ nhi cũng vì chiến trận này mà nhiệt huyết sôi trào, muốn vén rèm xe ra xem quang cảnh thịnh thế là như thế nào, lại bị Cẩm Thu ở bên cạnh ngăn lại.

Cổng thành chậm rãi mở ra, gần đó có chút động tĩnh, quản gia đi theo nói ở bên ngoài có hai tướng sĩ Ninh Vệ đang đi về phía xe ngựa của chúng ta.

Không bao lâu, một giọng nói mạnh mẽ vang lên từ ngoài xe ---

"Chúa công mời Chúc gia tiểu thư vào thành trước."

Chúc Thính Hàn kinh ngạc, không hiểu hành động này của hắn có ý gì.

Nghĩ đến lúc này người ở bên ngoài có lẽ đang chờ nàng hành động, Chúc Thính Hàn không chút do dự, sau khi cảm ơn nàng liền bảo đội ngũ nhà mình chạy đi.

Sau đó, từ một đội Ninh Vệ quân mở đường, đoàn xe tướng phủ là những người đầu tiên rời đi.

Hai bên đường chật kín người đến xem lễ, tất cả đều nhận ra đó là đoàn xe của tướng phủ.

Tin tức đám hỏi giữa tướng phủ và vương phủ đã chiêu cáo thiên hạ, động thái lần này của tướng quân, không cần phải nói thì cũng biết người đang ngồi trong xe là ai.

Vì vậy, trong ngàn vạn câu "Tướng quân uy võ" ngẫu nhiên cũng xen lẫn vài câu "Phu nhân uy võ", làm cho Chúc Thính Hàn ở trong xe cũng đỏ mặt.

Rõ ràng còn chưa kết hôn, đã chia sẻ một phần vinh quang của hắn rồi.

Đoàn xe của tướng phủ chậm rãi đi qua đội ngũ của Ninh Vệ quân, chiếc xe đột nhiên chao đảo, lắc lư, phía ngoài xa phu vấn an, nói là ngựa kéo xe bị kinh sợ.

Trước chiến mã leng keng trước mặt, thì lương câu được huấn luyện tốt của tướng phủ cũng tự động co quắp không ngóc đầu lên được.

Một cơn gió từ phía đông vén rèm xe của nàng lên, Chúc Thính Hàn nghiêng đầu, qua một góc rèm bị nhấc lên, cuối cùng nàng cũng nhìn thấy rõ người đàn ông uy nghiêm như thần đang ngồi trên con ngựa cao lớn kia.