Chương 112

Chuyện Đường Đức "thưởng thức" Chung Dịch, bởi vì ông đã nói rất nhiều chuyện với bạn bè, còn đặc biệt lôi ra ảnh của Chung Dịch ra để xem; lại có một số lời truyền miệng, người biết đến còn nhiều hơn Đường Đức nghĩ.

Rất khó để nói liệu những người truyền ra ngoài những lời này có ác ý hay không. Trước hết, có khả năng chỉ được nhắc đến trên bàn tiệc. Khi nhắc đến thành tựu của Chuối Tây hôm nay, rất nhiều tư bản khó tránh khỏi ghen tỵ. Nhiều người đề cập đến, thật ra những gã khổng lồ Internet đã rắp tâm thu mua Chuối Tây. Đúng vậy, Trì Minh nghe được tiếng gió, không ít người đều đã nghe được.

Nhưng cố tình Chuối Tây có quan hệ vi diệu với Thịnh Nguyên.

Ở trong một giới kết nối, đều có các con đường tin tức của riêng họ; rất dễ dàng hỏi thăm rõ Chuối Tây ban đầu được sinh ra từ một tổ dự án thuộc Điện ảnh và truyền hình Thịnh Nguyên. Điều này cũng liên quan đến cuộc đấu tranh giữa sếp Trì nhỏ và các thế lực cũ mới của Thịnh Nguyên. Bất luận như thế nào, rất nhiều chuyên gia đã đưa ra đánh giá: Có thể thử tiếp xúc Chung Dịch. Nhưng việc thu mua rất khó.

Muốn nói Chuối Tây thiếu nhất điều gì có lẽ là một số "con đường" để mở ra mối quan hệ.

Nhưng bản thân Thịnh Nguyên đã có thể cung cấp những thứ này. Vì lợi ích, mấy gã khổng lồ Internet không thể cung cấp nhiều hơn nữa. Về mặt tình cảm.... ưm, Chung Dịch cũng càng cảm thấy bản thân có nhiều oanh yến vây quanh mình, làm cậu rất phiền.

Cậu không phải loại người sẽ chịu thua vì sắc đẹp. Ngay cả khi không có Trì Quân, Chung Dịch cũng sẽ chú ý hơn đến các điều khoản thực tế trong các cuộc đàm phán. Huống chi có Trì Quân, với Chung Dịch mà nói, người bạn đời và người yêu này đã đủ tốt. Cậu không cần bất cứ điều gì khác. Hơn nữa, lý do quan trọng hơn cậu phiền chán oanh yến ở chỗ....

Ai biết nhóm người này có thể đến trước mặt Trì Quân hay không.

Cậu biết Trì Quân nên được người khác yêu thương. Nhưng cậu không thích những người phụ nữ khác bời vì trục lợi mà nhào lên Trì Quân.

Những tâm tư thầm kín này không đủ để người ngoài hiểu được. Cho dù ở trước mặt Trì Quân, Chung Dịch cũng chưa từng chủ động nhắc đến. Nhưng Trì Quân có thể nhìn ra hay không... Chung Dịch thừa nhận, rất khó để nói.

Dù sao, sau nhiều lần tiếp xúc và đối đầu, mấy gã khổng lồ Internet dần dần từ bỏ, ngược lại xây dựng nền tảng của riêng họ.

Bản thân việc này rất dễ dàng. Khó chính là tầm nhìn của người tiên phong và tầm nhìn xa của thị trường trong tương lai. Tất nhiên, trên đời có người tài ba. Sóng to cuốn cát, sẽ luôn có thể còn sót lại mấy cục vàng thật. Nhưng Chung Dịch đã đi quá nhanh, cậu cầm một phần đáp án tiêu chuẩn, đỡ được rất nhiều quyết sách nguy hiểm. Ở Chuối Tây, có người trêu ghẹo bầu không khí như vậy: “Chỉ cần đi theo ông chủ là được, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì.”

Tương lai còn rất dài, cậu vẫn còn 5 năm để rút ra kinh nghiệm. Ngay cả sau 5 năm, bởi vì nền tảng đã được thành lập và năng lực của bản thân vẫn còn đó... Ngay cả khi trở về vạch xuất phát với người khác, Chung Dịch vẫn có tầm nhìn độc ác của riêng mình. Mà ban đầu chính là điều quan trọng nhất. Trên thực tế, cậu cũng có kế hoạch bắt đầu tuyển dụng đội ngũ quân sư của riêng mình sau một thời gian. Ngoài đáp án tiêu chuẩn cũng có phần bổ sung tồn tại, nếm thử nhiều hơn ở hướng chính xác chưa chắc không thể.

Mà trên bàn tiệc, bọn họ nói về Đường Đức, nói về Chung Dịch. Tìm nguồn gốc, chỉ có một câu: “Ông Đường Đức kia có thể đưa Hành Chu ra thị trường không phải không có lý.” Hắn uống một hớp rượu trắng, cảm thán một câu: “Ông ta đời này đã làm hai việc kinh doanh, một việc trong đó đã thành công.” Đó là trường đạo tạo Hành Chu.

“Một việc khác.... trông có vẻ không thành công. Nhưng mấy năm trước đã tìm thấy loại chất lượng cao, hàng gốc cũng là khôn khéo.” Chỉ là con người không phải thị trường, họ luôn có tâm tư riêng. Theo quan niệm của người đang nói, Đường Đức có lẽ hối hận, có lẽ nghĩ nếu lúc trước có thể tiến thêm một bước. Nhưng chuyện tình cảm làm sao có sự tuyệt đối như vậy. Người xuất sắc như Chung Dịch không muốn chấp nhận các quy tắc cũ trong giới là điều tự nhiên.

Đây dù sao là thế giới của người trẻ tuổi.

Ngay cả "quy tắc" người phát ngôn, nhà họ Trì cũng không quan tâm đến việc này. Những người khác không có chỗ lên tiếng.

“A!” Những người khác cùng bàn đều ngạc nhiên: “Ông nói Đường Đức đã quen biết Chung Dịch từ trước?” Trong lòng nghĩ đến nhờ Đường Đức giới thiệu công việc. Nhà họ Trì không leo lên được, Đường Đức còn không leo lên được sao?

“Chuối Tây không phải là công việc kinh doanh đầu tiên của Chung Dịch.” Người nói chuyện dừng lại, mang ra mấy phần cao sâu khó đoán: “Khi còn học đại học, cậu ta đã gây ra rất nhiều động tĩnh. Nếu muốn nói về điều đó cũng nên cảm thấy cậu ta đã bước quá xa giữa hai ngành sản xuất này... Nhưng loại chuyện này thật khó nói. Bất cứ ai có tiền đều có thể làm được chuyện này.” Có thể sai quỷ đẩy ma sao.

Trên bàn truyền ra lời nói thì có người cười thầm. Cho dù không nói Chung Dịch, chỉ cần nói Tạ Linh. Mấy năm nay, con cái nhà họ Đường đều đã lớn, cũng có người đến hỏi chuyện hôn nhân của Đường Hoài Cẩn và Đường Hoài Du. Khi nhắc đến con trai, Tạ Linh còn có thể nghiêm túc lắng nghe mấy câu. Nếu con gái đang ở nước ngoài, bà còn sẽ chủ động nói: “Tôi và ông Đường thường không quan tâm những chuyện này, đều xem ý của hai đứa nó. Nhưng người trẻ tuổi quen biết nhiều cũng không có hại gì. Như vậy, bà đưa Wechat của con bé cho tôi, tôi kêu Hoài Cẩn thêm nó, trò chuyện kết bạn.”

Nhưng khi nhắc đến con gái, thái độ mơ hồ trước đây của Tạ Linh bỗng trở nên kiên quyết lên. Sau một thời gian dài ở trong giới xã giao, bà thật ra đã hiểu rõ điều gì nên nói, điều gì không nên nói. Thái độ rất tốt và dịu dàng. Nhưng xong việc nghĩ lại thì từ chối cũng rất dứt khoát. Lý do à, đơn giản là Đường Hoài Du là "phe học viện", bình thường bận rộn đi học, rất ít khi có thời gian nói chuyện yêu đương. Lại nói: “Hoài Du nhà chúng tôi là đứa trẻ đơn thuần, còn đang đi học, là một đứa trẻ.”

Những người nghe lời này ban đầu không cảm thấy có gì. Lòng ba mẹ thiên hạ luôn cảm thấy con cái nhà mình chưa trưởng thành, có thể hiểu được. Nhưng khi nghĩ lại, có thể thấy sự khác biệt khi so sánh thái độ của Tạ Linh đối với hôn nhân của con gái với những người khác. Có người nhớ lại và nhắc đến: “E rằng đã có ứng cử viên đầy triển vọng rồi phải không?”

Đó có thể là ai chứ?

Vào lúc này, nghĩ lại thái độ của Tạ Linh đối với Trì Nam Tang. Bản thân bà có lẽ không cảm thấy, nhưng với kiểu nịnh nọt và lấy lòng thầm kín đó, lời trong ngoài luôn nhắc đến Trì Quân, hỏi xem cháu trai của Trì Nam Tang gần đây đang làm gì.