Chương 4.1: Gϊếŧ tôi, cô chưa đủ bản lĩnh

Khóe mắt Đề Mộ liếc nhìn tám con cá sấu Thái Lan đang bơi dưới hồ, cả người run rẩy, cô hít một hơi thật sâu, ngước mặt nhìn vào đôi mắt đen kiêu ngạo của anh.

“Thưa ngài, có thú vị không?”

Cứ tưởng cô hiểu rõ anh, nhưng không ngờ thủ đoạn tra tấn của anh lại liên tục không ngừng, thủ đoạn nhổ răng chưa đủ còn chuyển sang hồ cá sấu.

Cô không thể kết nối một chàng trai mười chín tuổi đẹp trai trước mặt với thiếu niên mười lăm tuổi thành một người, cô luôn nhớ khoảnh khắc khi anh mặc bộ đồ màu trắng, chân đi giày thể thao bước vào chợ đen dưới lòng đất.

Các vị thần từ lâu đã trở thành ác quỷ.

Nhà tù Compre đã không cải tạo anh hay ngăn cản những tham vọng ngày càng lớn của anh.

Hoắc Cảnh tiêu sái nhún vai, kéo khăn tắm lên lau tóc, bỏ qua cô đi về phía ghế xếp, anh nhàn nhã như không có chuyện gì xảy ra, cầm cần câu trêu đùa tám con cá sấu trong hồ bơi, bỏ mặc cô gái đang ngạc nhiên đứng tại chỗ.

Byzan tự có sắp xếp riêng của mình, anh không cần phải lo lắng về việc khi nào người phụ nữ Myanmar sẽ bắt đầu, thay vào đó anh nằm trên chiếc ghế lười bãi biển đeo tai nghe và bịt mắt để ngủ.

Chưa đầy nửa phút, người đàn ông Thái Lan phụ trách sắp xếp biệt thự thúc giục hơn mười người đẹp mặc bikini rời khỏi bể bơi, những người phụ nữ bị hồ cá sấu làm sợ hãi lảo đảo rời đi, kèm theo những tiếng khóc nức nở.

Người phụ nữ Myanmar cũng lặng lẽ hòa vào nhóm người, sự đau đớn của cơn nghiện dần dần khiến tay chân cô ta khó phối hợp, cô ta cẩn thận đo khoảng cách, đi theo hơn mười mấy người đẹp, tay còn lại từ trong áσ ɭóŧ bikini lấy ra một con dao găm quân dụng.

Ngay khoảnh khắc những người còn lại rời khỏi phòng khách, con dao găm được bật ra, mũi dao sắc bén phát ra ánh sáng bạc lạnh lẽo, người phụ nữ Myanmar xoay người như một mũi tên rời khỏi cung lao về phía mép hồ bơi, ánh mắt giống như nọc độc rắn, mũi dao sắc bén hướng thẳng không phải ngực của cô gái mà là trái tim thiếu niên trên chiếc ghế lười bãi biển.

“Tiên sinh!”

Người phụ nữ Myanmar nghiện ma túy, toàn thân phát điên, tay chân không nhanh nhẹn, cô gái lao tới bị kẹp giữa người phụ nữ và chiếc ghế lười bãi biển, hét lên kinh hãi, thân hình mảnh mai chắn ngang chiếc ghế, trong lúc hoảng loạn, cô nhặt con dao gọt hoa quả trong khay lên, hai cánh tay mảnh khảnh dùng hết sức chặn cánh tay phải bị người phụ nữ Myanmar dùng hết sức đè lên, theo bản năng chặn con dao đang lao về phía anh.

Cô gái từ khi được Cục trưởng Ôn nhận nuôi, lại thường xuyên đến trường cảnh sát để nhìn trộm anh học, cô cũng biết được hai chiêu tự vệ đơn giản.

Nhưng cô không thể so sánh được với loài rắn hoa Myanmar mà các thiếu gia của giới thượng lưu Đông Nam Á bồi dưỡng ra để phòng thân, chỉ riêng về sức mạnh và kỹ năng cũng đã thua xa.

Bên cạnh hồ bơi ẩm ướt và trơn trượt, Đề Mộ bị sức mạnh của người phụ nữ Myanmar đυ.ng phải, cả hai cùng bị kéo ngã, lăn xuống mép hồ.

Con dao gọt hoa quả của cô rơi xuống hồ bơi, mặt hồ sóng sánh, nhích sang bên cạnh là hồ bơi có tám con cá sấu đang bơi lội, những con cá sấu đã bị bỏ đói ba ngày ngửi thấy mùi người rủ nhau kéo đến, há miệng nổi lên mặt nước sẵn sàng hứng lấy “thức ăn” sắp rơi xuống.

“Cút đi!” Người phụ nữ Myanmar nhìn thấy một đàn cá sấu, hét lên với cô: “Cô bé, có muốn chết không?”

“Tiên sinh!” Đề Mộ mồ hôi nhễ nhại gian nan gọi, lưng dính chặt vào thành bể bơi đau đớn, mười ngón tay vẫn nắm chặt vào cánh tay phải của người phụ nữ Myanmar đang cầm con dao quân dụng kiểu Mỹ, những giọt máu từ đầu ngón tay từ từ rỉ ra.