Chương 19: Phá giải trận pháp

Lại nói Vũ Thiên sau khi mặc xong y phục, nàng duỗi thân mình liền đứng dậy.

Cũng là lúc nên rời khỏi đây, mặc dù nàng rất muốn ở đây lâu thêm một chút để tìm hiểu xung quanh. Có rất nhiều thứ khiến nàng tò mò a.

Nhưng điều quan trọng hiện giờ là phải cứu Bạch tỷ tỷ trước tiên.

Nếu Bạch tỷ tỷ không cứu được, vậy A Châu cũng liền xong rồi.

Không được. Nàng phải nhanh chóng ra khỏi đây, nhưng là...

Vũ Thiên nghiêng đầu nhìn về hướng Tiểu Bạch đang nằm ngủ, ánh mắt có chút phức tạp. Nàng thì thào nói:

- Muốn rời khỏi đây...Không lẽ đem theo tiểu gia hỏa này? Nơi đây không tầm thường, tiểu gia hỏa này ở đây cũng không biết nó là loại ma thú gì? Xung quanh lại bày ra trận pháp có thể ngăn được không gian giới của ta, vùng bên ngoài lại đầy khí độc. Nơi này...là có người không muốn cho kẻ khác đi vào? Ta tự ý xông vào xém chút nữa bồi luôn mạng của mình, may là có Tiểu Bạch. Nếu không cũng không thể vào được ốc đảo này.

Vũ Thiên thở dài phiền não nói:

- Chuyện này giải quyết thế nào đây? Ta còn phải hái Thanh Linh Huyễn Hồn. Nơi đây có nhiều dược thảo được trồng ngay ngắn, chắc chắn có người ở. Cũng không biết chủ nhân nơi này khi nào trở về. Nếu chẳng may phát hiện ta xâm nhập vào đây, lại ăn trộm dược liệu. Vậy thì tiêu rồi. Không được, phải nhanh chóng rời khỏi đây, nơi này quá nguy hiểm. Đành phải ủy khuất tiểu gia hỏa kia đi theo ta vậy. Làm vậy có chút nguy hiểm, sẽ khiến cho chủ nhân nơi đây tức giận. Nhưng ta cũng không còn cách nào khác a.

Vũ Thiên bất chấp sự nguy hiểm dành cho mình, nàng đứng dậy nhanh chóng đi đến chổ dược liệu. Sau khi đào gốc Thanh Linh Huyễn Hồn lên, nàng cẩn thận dùng miếng vải bao bọc xung quanh nó. Không gian cùng trữ vật không thể sử dụng được, hiện tại nàng chỉ có thể dùng vải đựng dược thảo.

- Không có lọ đựng hi vọng phẩm chất không bị ảnh hưởng. Haizzz...Không thể sử dụng được không gian giới với trữ vật giới chỉ thật nan a!

Thu thập xong xuôi, nàng lại đi đến chổ Tiểu Bạch đang nằm. Nhìn thấy rất nhiều quả trái cây kim sắc trên cây, Vũ thiên tiện tay hái ba quả trái cây kì lạ đặt vô túi vải nhỏ được cột lại từ quần áo rách nát của nàng. Sau đó quấn lại ngang eo, rồi đưa tay ôm lấy tiểu Bạch vào lòng.

....................................

Vũ Thiên lập tức nhanh chóng ra khỏi ốc đảo, mặc dù nàng rất muốn hái hết dược thảo ở dược điền kia. Dù sao cũng mang tiếng lấy, lấy ít hay nhiều cũng mang danh ăn trộm rồi. Khổ nổi nàng không thể mang nhiều được, đành tiếc nuối xoay người rời đi.

Cái hồ băng hỏa lưỡng cực khác nhau cũng rất kì dị, còn cả cái cây mọc ra quả kì lạ nữa, nơi đây rốt cuộc là nơi nào?

Điều này khiến Vũ Thiên suy nghĩ từ lúc bước ra cho đến lúc rời khỏi đây, một canh giờ rồi mà nàng vẫn không thể biết được.

Đành phải buông tha cho ý nghĩ này.

Do vừa đi vừa suy nghĩ Vũ Thiên không để ý cảnh vật xung quanh, nơi đây nàng đã đi qua đi lại ba lần rồi. Cảm giác có điều không đúng nàng nhìn nhíu mày nhìn nhìn xung quanh nói:

- Không đúng. Ta sao vẫn quay lại nơi đây? Cái cây này ta nhớ rõ ràng đã đi qua nó ba, bốn lần rồi. Không lẽ đi nhầm vào một trận pháp khác ở đây?

Cẩn thận nhìn kỹ càng, Vũ Thiên xác định nàng quả thực vẫn lòng vòng tại chổ này.

Này...

Vào đã khó mà muốn thoát khỏi cũng không dễ dàng a.

Làm thế nào đây?

Vũ Thiên nhìn Tiểu Bạch đang ngủ ngon lành ở trong lòng nàng, mặc dù rất không muốn đánh thức tiểu Bạch dậy. Nhưng nàng cũng không thể làm gì khác a.

Ai kêu nàng bị lạc đâu?

Mỗi một trận pháp đều có một cách phá giải, mà...điều này chính nàng lại không am hiểu.

Mỗi một sát thủ đều tinh thông một lĩnh vực riêng, lĩnh vực của nàng chế tạo vũ khí sinh học, ám sát người một cách vô thanh vô thức.

Giải trận pháp cũng không nằm trong lĩnh vực nàng a.

Nếu như tỷ tỷ nàng ở đây chắc sẽ có cách ra khỏi chổ này, tỷ tỷ của nàng lại am hiểu lĩnh vực giải mã cùng trận đồ, truy tìm dấu vết. Trận pháp gì gì đó cũng không làm khó được tỷ tỷ. Nhưng vấn đề ở đây nàng hiện tại đang bị lạc trong trận pháp, cũng không có tỷ tỷ ở đây giúp nàng.

Vũ Thiên trong lòng khổ sở không thôi. Nàng bất đắc dĩ đưa ngón tay chọt chọt vô má Tiểu Bạch, chọt bốn, năm lần mà tiểu gia hỏa này vẫn không chịu tỉnh. Nàng ôm nó lên lắc lắc thật mạnh nói:

- Này Tiểu Bạch dậy dậy! Ngươi mau dậy. Ta bị lạc cần phải ra khỏi đây, ngươi không dậy ta làm sao thoát được cái trận pháp quỷ quái này a.

Làm đủ mọi cách vẫn không thấy con tiểu trùng tỉnh lại, nàng thậm chí còn dốc ngược đầu nó xuống mà nó vẫn ngủ được rất hương a.

Thật là hết cách với nó!

Khi Tiểu Bạch ngủ, xung quanh nó vẫn tỏa ra làn khí nhàn nhạt có thể khiến cho khí độc không cách nào len lỏi vào, như thế Vũ Thiên lang thang trong khu rừng này mấy canh giờ vẫn không bị ảnh hưởng bởi khí độc.

Vũ Thiên trong lòng gấp gáp, nàng đưa tay kéo hai con mắt nó lên, vậy mà vẫn ngủ trong tình trạng như vậy được?

Thậm chí còn lật ngược Tiểu Bạch lại chọt chọt vào bụng nó. Có vẻ như tiểu trùng có cảm giác, nó ưỡn người sau đó nằm căng bụng ra cho Vũ Thiên chọt tiếp, mãi sau vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại. Vũ Thiên khóe miệng giật giật.

Thật sự muốn ném tiểu gia hỏa ở trong lòng ra, nàng tức giận không nhẹ gằn lên:

- Ngươi đây là cho ta đang gãi ngứa cho ngươi àh? Cái con sâu nhỏ chết tiệt nhà ngươi dậy cho ta a.

Mặc kệ Vũ Thiên la hét thế nào Tiểu Bạch vẫn ngủ khá say, thậm chí ngủ mê đến nổi chảy cả nước miếng.

Chẳng biết mơ thấy cái quỷ gì?

Còn chép chép miệng như đang ăn một cái gì đó.

Vũ Thiên triệt để bỏ đi ý định đánh thức tiểu gia hỏa trong lòng mình. Nàng sợ nếu mình còn tiếp tục dây dưa đi xuống, nàng chắc chắn sẽ không thoát ra khỏi đây, trong cơn tức giận còn có thể lập tức ném tiểu gia hỏa này đi.

Nhờ người không bằng nhờ mình, muốn thoát khỏi đây tự thân vận động thôi. Cẩn thận lục lọi lại trí nhớ ở kiếp trước. Lúc nàng từng đi làm nhiệm vụ chung với tỷ tỷ vài lần, trong đó có nhiệm vụ giết một người ở Nhật Bản. Người đó rất khó giết, đã phái tổng cộng năm sát thủ cấp cao trong tổ chức đi ám sát. Nhưng lần nào cũng thất bại, tổ chức đành phải phái hai tỷ muội nàng ra quân. Lúc đột nhập vào trang viên, nàng và tỷ tỷ bị lạc trong một rừng trúc. Tỷ tỷ lúc đó đã dùng cách gì phá trận? Nàng chỉ nhớ mang máng a...

Vũ Thiên lắc lắc đầu lẫm nhẫm nói:

- Tuy bây giờ không phải là rừng trúc, xung quanh cũng toàn là cây cối. Không sai biệt lắm.

....................................

- Khúc Nhi! Muội phải biết trận pháp nào cũng có cách phá giải cả, vấn đề là phải phá giải như thế nào? Vạn vật đều bắt nguồn từ năm nguyên tố cơ bản. Ở năm trạng thái được gọi là: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Năm trạng thái này, gọi là ngũ hành. Trong ngũ hành lại có mối quan hệ tương sinh, phản sinh, có mỗi quan hệ tương khắc, phản khắc. Tất cả chúng đều có mối quan hệ biện chứng lẫn nhau, không thể tách rời, cũng không thể phủ nhận một yếu tố nào cả, chúng tồn tại dựa trên sự tương tác lẫn nhau, trong đó có cái chung cái riêng.

.................................

- Chúng ta đang ở trong rừng trúc, đây là Trúc Lâm Trận. Ngũ hành tương sinh là : Kim sinh thủy, thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim. Còn tương khắc thì : kim khắc mộc, mộc khắc thổ, thổ khắc thủy, thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim. Căn cứ vào số lượng và cách sắp xếp ở rừng trúc này nếu tỷ đoán không sai. Đây là lấy ngũ hành tương sinh. Mộc sinh hỏa, vậy chỉ cần...đi về hướng nam là được.

....................................

- Hướng bắc thuộc hành Thủy, hướng Nam thuộc hành Hỏa, hướng Đông thuộc hành mộc, hướng Tây thuộc hành Kim. Vì chúng ta đang đứng ở tử trận, ta phải đi về hướng nam tìm kiếm sinh cơ. Dựa theo hướng mặt trăng thì hướng Đông là trước mặt, hướng nam là hướng bên này.

.......................................

Ký ức đột nhiên ùa về, hiện giờ Vũ Thiên cũng đã biết được cách phá giải trận pháp. Quan trọng là nàng phải nhìn được cách sắp xếp và bố trí những cái cây ở đây như thế nào.

Nếu không sẽ đi lầm vào tử lộ.

Thật may là sau khi Vũ Thiên quan sát cách bố trí trong rừng cây, nó cũng khá giống với cách bố trí lúc trước mà tỷ tỷ nàng đã giải.

Cẩn thận định vị phương hướng. Vũ Thiên ngước đầu nhìn lên trời tìm kiếm phương hướng của mặt trăng, nhưng là...đêm nay lại không trăng a.

Vũ Thiên thẩn thờ vài giây rủa thầm:

- Chết tiệt a! Này ông trời muốn chơi ta sao? Được rồi bình tĩnh...Nếu mặt trăng không có thì dựa vào chòm sao vậy. Hi vọng ở dị giới này chòm sao không quá khác với thế giới kiếp trước của mình.

Nhìn lên bầu trời đầy sao tìm kiếm chòm sao Bắc Đẩu, sau đó lại nhìn hướng ngôi sao cuối cùng của chòm sao Bắc Đẩu. Thật may là Vũ Thiên cuối cùng cũng nhìn thấy được ngôi sao Bắc Cực, tìm được phương hướng nàng chỉ cần đi hướng ngược lại là được.

Sao bắc cực (Polaris) là ngôi sao thuộc chòm sao Gấu bé, nằm lệch so với hướng bắc 1 độ. Chính vì đặc điểm này mà người ta thường dùng ngôi sao này để xác định phương bắc mỗi khi đi xa, bị lạc đường...Người xưa đã từng dùng cách này để xác định phương hướng khi đi biển và đi rừng sử dụng để xác định vĩ độ của họ trên Trái Đất.

Để xác định sao Bắc cực ta xác định đầu của chòm Bắc đẩu (7 ngôi sao) là bốn ngôi sao tạo thành hình tứ giác, mà trông giống hình thang hơn. Trong đó lấy hai ngôi sao ở ngoài cùng nối thành một đường thẳng. Sau đó kéo dài đường thẳng này ra khoảng thêm 5 lần nữa, đường thẳng nối dài này sẽ đi ngang qua sao Bắc cực.

..........................................

Vũ Thiên đi về hướng Nam khoảng nửa dặm thì thấy một ngọn lửa ập đến. Phản ứng kịp thời, nàng nhanh chóng né sang một bên. Chưa kịp định thần lại tiếp đến một ngọn lửa phía sau lưng bay về phía nàng. Khó khăn né tránh phương hướng các ngọn lửa đuổi tới. Vũ Thiên cắn răng tức giận nói:

- Trận pháp đáng lý ra phải hóa giải rồi chứ? Đây là làm sao?

Lại một ngọn lửa hướng đến trước mặt Vũ Thiên, nàng cố gắng chật vật né tránh liên tục, chợt nhớ ra còn có một loại trận pháp mà tỷ tỷ từng nói với nàng. Đó là trận trong trận. Vũ Thiên thở mệt nhọc thầm than:

- Đây là trận trong trận sao?

Lại cảm thấy Lão Thiên cứ như đang trêu đùa mình, vừa mới giải được một trận pháp lại đến một trận pháp khác.

Này không phải thử thách sự may mắn của nàng à?

Lần đầu là Vũ Thiên may mắn biết được là nhờ tỷ tỷ, còn hiện giờ...nàng làm sao mà phá đây a.

Điên mất thôi!

Ngọn lửa càng ngày càng nhiều theo nhiều phương hướng khác nhau bay đến chổ Vũ Thiên. Sợ lửa đốt tới dược thảo nàng gắt gao ôm trong lòng cùng với Tiểu Bạch.

Né tránh tới, né tránh lui. Nếu không phải Vũ Thiên ngày ngày rèn luyện tốc độ cùng thể lực cho thân thể này, thì hiện giờ nàng đã bị đốt ra tro.

Ngọn lửa mặc dù không đốt trúng nàng, nhưng nó cũng khiến cho da thịt bên ngoài của Vũ Thiên ửng đỏ. Tuy hiện tại nàng đã tẩy kinh phạt tủy nhưng cũng không phải là mình đồng da sắt.

Ngọn lửa này cũng không phải ngọn lửa bình thường, trong nó còn có ẩn chứa năng lượng kinh người, vì vậy mà Vũ Thiên vẫn bị ảnh hưởng không nhẹ, mặc dù nàng đã né tránh được nó.

"Né tránh như vầy hoài cũng không phải cách, hiện tại nên làm như thế nào thoát khỏi trận pháp này đây?"

Vừa nghĩ Vũ Thiên vừa nhìn phương hướng của các ngọn lửa bay đến, nàng nhận thấy được những ngọn lửa này đều bay theo một quy luật nhất định.

Chúng là từ năm hướng khác nhau bay đến.

Vũ Thiên liền suy đoán:

"Có khi nào nó được dàn trận theo nguyên lý ngũ hành?"

Nhưng...vấn đề ở đây nàng cũng không biết nên phá giải như thế nào?

Nếu phá giải không đúng cách Vũ Thiên cũng không thể thoát ra khỏi trận pháp, thậm chí còn táng thân trong biển lửa.

Nghĩ vậy trong lòng liền cảm thấy lạnh lẽo, nàng cũng không muốn chết như vậy.