Chương 23

Edit: Cá vàng nhỏ

Lê Thiên Đông sờ cằm một cái "Tôi có thể cam đoan, Diệp Chước đang chơi "dục cầm cố túng" với chúng ta ! Ngũ ca, cậu tuyệt đối không được mắc mưu của cô ta, đặc biệt là khuôn mặt đó khiến bao người si mê. Ngũ ca, cậu đừng để sắc đẹp dụ dỗ nha!"

*Dục cầm cố túng* : Tam tập lục kế ( 36 kế) thì kế thứ 16 mang tên “Dục cầm cố túng”, nghĩa là “muốn bắt, thì hãy thả”. “Đôi khi, đừng có dồn địch thủ vào góc tường. Đôi khi, nên giữ chúng sống hơn là triệt hạ. Đôi khi, để chúng trốn thoát, mệt mỏi, mất tinh thần và tan rã lại hay hơn nhiều. Quan trọng nhất là triệt cái tâm. Bởi tâm đã bị triệt thì đầu hàng là vĩnh viễn và sự trung thành cũng được bảo đảm”.

Kỳ thực Diệp Chước không có kỹ năng đổ xí ngầu sao?

Chỉ là có người ở sau lưng ra tay tiếp sức mà thôi, thật sự Lê Thiên Đông Anh cũng không ngờ tới, người ra tay chính là cậu của Diệp Chước.

Diệp Sâm giả vờ đổ xí ngầu không cao để Diệp Chước ra mặt thu hút sự chú ý của mọi người để ý tới Diệp Chước. Còn bản thân mình thì tự do tung hoành trong sòng bạc mà không ai nghi ngờ.

" Cậu cho rằng suy đoán của mình là đúng sao? Cậu nghĩ ai cũng có cái suy nghĩ nông cạn như cậu à?" Sầm Thiếu Khanh vân vê phật châu, mở to mắt, nhìn về phía Lê Thiên Đông.

Lê Thiên Đông là loại người rất thích ăn chơi, không kiêng chay ăn mặn gì cả.

Không ngoa khi mô tả anh ta là một tay chơi chính hiệu.

Sầm Thiếu Khanh cùng Lê Thiên Đông môi người đại diện cho một thái cực khác nhau.

“Ngũ ca, thật ra không phải tất cả phụ nữ đều giống như Diệp Chước, cậu tuyệt đối đừng chỉ vì Diệp Chước mà mắc chứng sợ phụ nữ nha.” Lê Thiên Đông suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Giống như thiên kim tiểu thư thật của Mục gia, Mục tiểu thư vậy, cô ấy rất hiền lành lại tốt bụng nữa, tôi cảm thấy chuyện cô ấy từ hôn ước nhất định là có hiểu lầm gì đó..."

Lê Thiên Đông rất thưởng thức Mục Hữu Dung.

Mặc dù Mục Hữu Dung lớn lên trong một gia đình nghèo khó nhưng cô ấy vẫn không mất đi phong thái của mình, đối mặt với người em gái giả tạo đã cướp đi mọi thứ của cô ấy từ khi còn nhỏ thì cô ấy vẫn lựa chọn cách bao dung, tha thứ.

Không chỉ vậy, cô ấy còn dành tình yêu thương vô cùng đặc biệt cho những đứa trẻ vô gia cư. Thử hỏi thiên kim hào môn nào mà làm được như vậy không hay là họ chỉ cần thấy những đứa trẻ vô gia cư là muốn tránh xa cả chục mét rồi.

Mục Hữu Dung cứ như là một bông hoa sen trắng không vướng chút bụi trần nào vậy.

Cô ấy so với Diệp Chước chỉ có hơn chứ không thể kém được.

"Mục Hữu Dung là cái hạng người gì, chưa tìm hiểu kĩ thì đừng có nói to như vậy, cẩn thận có ngày tự vả miệng mình đó.” Sầm Thiếu Khanh ngữ điệu nhàn nhạt nói.

Lê Thiên Đông nhíu mày nói:"Ngũ ca, tôi dám cam đoan Mục tiểu thư thật không phải là cái loại người đó, có lúc không chỉ lỗ tai sẽ gạt người mà con mắt cũng là sẽ lừa người nữa, tôi cảm thấy trong chuyện từ hôn này nhất định là có hiểu lầm gì đó, cậu không thể vì chuyện đó mà đánh giá con người ta một cách phiến diện như vậy được. Chỉ vì một chút hiểu lầm này mà cậu sẽ bỏ lỡ một người vợ tuyệt vời như Mục tiểu thư sao? Đừng để đến lúc nào đó cậu phải hối hận nha."

Theo cảm nhận cá nhân của Lê Thiên Đông thì Mục Hữu Dung là một cô gái vừa dịu dàng lại hào phóng.

Sầm Thiếu Khanh vẫn bình tĩnh nghe mấy lời luyên thuyên của Lê Thiên Đông.

Hai người này thật sự là một sự kết hợp hoàn hảo.

" Nếu có thời gian lãng phí ở trên người phụ nữ thì không bằng làm chút chuyện có ích còn hơn.” Sầm Thiếu Khanh cất bước đi vào bên trong, "Sơ đồ thiết kế dữ liệu CIS hiện tại thế nào? Có người nhận nhiệm vụ rồi sao?”

Lê Thiên Đông sắc mặt trắng nhợt, lập tức đuổi theo bước chân của Sầm Thiếu Khanh, “Tạm thời còn chưa có ai......”

Vì thua nhiều liên tiếp, Diệp Sâm và Diệp Chước liền rời sòng bạc sớm.

Diệp Sâm than thở, “ Đêm nay vận khí của chúng ta sao lại kém như vậy. . ."

" Cậu, cậu đếm xem ." Diệp Chước đưa tiền trong tay cho Diệp Sâm đếm.

Diệp Sâm đếm, biểu tình trên mặt dần dần chuyển đến kinh ngạc, “

"Không thể tin được! Sáu nghìn nhân dân tệ! Đây là số tiền hôm nay thắng được sao?"

Diệp Chước khẽ gật đầu, nguyệt quang chiếu lên mặt cô thêm một tầng sáng ngời.

"Không phải cháu đã thua hơn chục lần liên tiếp sao? Làm thế nào mà cháu lại có nhiều tiền như vậy?" Diệp Sâm thắc mắc.

Diệp Chước cười nói: "Bởi vì mỗi lần thắng là tiền lớn còn những lần thua là tiền nhỏ."

Nếu như lần nào cược cũng bách phát bách trúng nhất định sẽ thu hút sự chú ý của những người khác.

Cho nên Diệp Chước đã cố ý để mình thua khiến mọi người xung quanh không nghi ngờ.

Diệp Sâm lập tức hiểu ra hành động ngày hôm nay của Diệp Chước liền giơ ngón tay cái về phía cô.

Thông minh!

Không hổ là cháu gái của Diệp Sâm ông.

Có đứa cháu gái lợi hại như vậy ông cảm thấy rất tự hào.

Sáng hôm sau, Diệp Chước dậy thật sớm, đi chợ mua rau và thịt về nấu canh.

Canh này là cho Diệp Thư uống, không chỉ có thể bồi bổ thân thể, còn có thể làm đẹp da nữa.

Diệp Chước dù sao cũng biết y học cổ truyền, cô rất giỏi trong việc điều chế những phương thuốc điều dưỡng thân thể và dưỡng nhan cho phụ nữ.