Chương 2

Người nọ là nhân loại đầu tiên Ngao Quảng nhận thức, cũng là bằng hữu đầu tiên.

Ngao Quảng kể cho hắn nghe y cùng tộc nhân đều rất ít khi rời khỏi biển rộng, bởi vì nơi nơi đều vô cùng loạn lạc.

"Cứ ở mãi một chỗ như vậy chẳng có gì thú vị, là thiếu niên phải đi khắp tứ phương." Chính hắn đã nói như vậy.

Rồi bọn họ kết bạn ngao du thiên hạ, đi tới rất nhiều địa phương, yêu ma quấy phá, tiên nhân ẩn cư, bách tính chịu khổ, tất cả đều tận mắt chứng kiến.

Sau này, hắn so với thiếu niên năm ấy Ngao Quảng gặp chẳng còn giống nhau, thiên tư thông minh, lòng mang thiên hạ, tuy tuổi còn trẻ nhưng đã có hùng tâm tráng chí.

"Hiện giờ thế gian quá rối ren, người, tiên, yêu, ma phải có một cái trật tự thống nhất, mới có thể thái bình lâu dài."

Ngao Quảng nghe được lời này, ôn nhu mà cười, "Nếu là như vậy, thế gian hỗn loạn thật sự sẽ giảm đi rất nhiều."

Ngao Quảng cứ thế nhìn hắn một bên cải thiện tu vi, một bên kêu gọi hiền sĩ, nhìn hắn phi thăng thành tiên, trở thành người đứng đầu cường đại.

Nhưng Yêu tộc vẫn luôn là trăn trở lớn nhất của hắn, yêu thú tà niệm rất nặng, khó có thể thu phục, lại càng khó trấn áp.

"Ta cũng là yêu..." Ngao Quảng khó chịu mà nói.

Hắn cầm tay Ngao Quảng, "Ngươi không giống bọn họ."

Bởi vì một câu này, Ngao Quảng vì hắn trở thành Long Vương, vì hắn tập kết lực lượng của Long tộc, trấn áp yêu thú. Ngao Quảng vốn không cảm thấy chính mình là thích hợp làm lãnh đạo, nhưng nếu là có thể giúp hắn giúp một tay, không thứ gì y không dám làm.

Có lẽ đơn giản chỉ là y muốn được đứng ở bên cạnh hắn, không hơn.

Ngày hắn lên làm Thiên Đế, Ngao Quảng cùng thần dân tam giới cùng nhau ở trước mặt hắn quỳ xuống.

Từ đây tam giới có trật tự, có người lãnh đạo chung, người đó chính là Thiên Đế.

Cùng ngày sau yến hội mừng Thiên Đế bệ hạ đăng cơ, hắn đem Ngao Quảng ôm đến ao Dao Trì.

Dao Trì tiên sương mù mịt, Ngao Quảng áp chế chính mình thở dốc, vẫn luôn run rẩy thẹn thùng.

"Đừng... Không cần... Ngô..." Khi hắn sắp phóng thích, Ngao Quảng đột ngột nắm lấy người hắn một cái mà lắc đầu.

Hắn cười vang mang theo sủng nịch, "Sao vậy? Ngươi đây là sợ hoài hài tử?"

"Ta... Không phải..." Ngao Quảng đỏ mặt, cuối cùng vẫn là kệ hắn làm càn.

Không dám nói cho hắn biết rằng Long tộc bất luận nam nữ đều là có thể thụ thai, sợ bị hắn xem là bất nam bất nữ dị loại, dù sao sự thật bản thân là yêu tộc, ở trong lòng chung quy vẫn không có vượt qua được.

Bất quá xác suất Long tộc thành công thụ thai cực thấp, lần đầu tiên liền... Nghĩ đến cũng không có khả năng.

"Long tộc cũng là yêu, Long Vương Ngao Quảng yêu lực cường đại, không thể lưu tại Thiên Đình."

"Dưới đáy biển phong ấn muôn vàn yêu thú, nếu không tăng thêm trông coi, không biết khi nào sẽ lại xảy ra quấy phá, trừ bỏ Long tộc còn ai có thể trấn áp được?"

"Gần đây luôn có đồn đãi, bệ hạ cùng Long Vương kết giao thân thiết, nếu Ngao Quảng sinh ra tâm tư muốn soán vị bệ hạ thì như thế nào?"

Quỳ gối dưới đại đường của Thiên Đình, Ngao Quảng nghe chúng tiên gia đối chính mình tìm lý do, ngẩng đầu nhìn về phía người nọ trên mặt đang tràn đầy khó xử.

Long tộc cũng là yêu...

Làm ra nhiều nỗ lực như vậy, vẫn là vô pháp phá bỏ thành kiến, vẫn là... khó có thể ở bên cạnh hắn sao?

Nếu như chính mình tiếp tục ở lại Thiên Đình, vị trí Thiên Đế của hắn khả năng khó có thể an ổn mà ngồi.

Thật vất vả chứng minh với người ngoài rằng Long tộc bất đồng với Yêu tộc khác, thật vất vả trợ hắn ngồi lên vị trí Thiên Đế, thật vất vả đạt được tam giới thái bình, há có thể vứt bỏ chỉ vì tư tình cá nhân?

Huống chi phân tư tình này, vốn là không nên...

Bi thương mà nhắm mắt lại, Ngao Quảng bình tĩnh mà mở miệng nói: "Thần nhận lệnh tự mình mang theo Long tộc đi trấn áp yêu thú dưới đáy biển, Ngao Quảng... sẽ vĩnh viễn không ra khỏi Long Cung, xin chúng tiên tin tưởng Long tộc chúng ta, xin bệ hạ thành toàn."

Quỳ xuống thật sâu, Ngao Quảng nghe thấy âm thanh hắn nôn nóng mà tan nát cõi lòng kêu tên của mình.

"Xin bệ hạ thành toàn." Ngao Quảng nặng nề mà lặp lại một lần.

Biến trở về hình rồng, Ngao Quảng tâm như tro tàn mà nhảy xuống Đông Hải, chẳng hề quay đầu lại nhìn một cái.

Mấy tháng sau, Ngao Quảng phát hiện chính mình đã mang thai.