Ngao Quảng lên làm thiên hậu đến nay đã được vài tháng, thương thế phải mất thật lâu mới bình phục cho nên Thiên Đế vẫn là mỗi ngày dặn y chăm sóc thân thể thật tốt, chỉ là y thực sự có một chuyện rất phiền lòng.
Thiên Đế không cho y động tay động chân vào bất cứ việc gì, khiến y cả ngày rảnh rỗi đến không thoải mái, phải nói hết lời mới giao cho y một việc, cư nhiên là giúp Thiên Đế nếm thử các cống vật thượng phẩm xem cái nào ăn ngon!
Ăn được nửa tháng, Ngao Quảng cảm thấy chính mình bụng đã tròn thêm một vòng.
Bất quá với Thiên Đế xem ra Ngao Quảng vẫn rất gầy. Nghe thủ hạ của Ngao Quảng nói trước kia thời kì hậu sản Ngao Quảng chẳng những không hảo hảo tu dưỡng, còn không màng thân thể mà chiếu cố hài tử suốt ba năm, có cái gì ăn ngon đều đem cho Ngao Bính, thêm nữa cả ngày đều vắt hết óc lập mưu nghĩ kế để Ngao Bính thoát khỏi Long Cung...
Đúng thật là những chuyện mà con rồng ngốc này sẽ làm.
Thiên Đế dù đau lòng nhưng có thể làm sao bây giờ? Chỉ có thể đem y sủng muốn chết.
Ngao Quảng thật ra rất khó xử, y mỗi ngày ăn nhiều cống phẩm như vậy, khi ăn cơm Thiên Đế vẫn gắp rất nhiều đồ ăn cho y. Tuy nói long tộc sức ăn rất khỏe, nhưng y ăn nhiều đến mức sắp không chịu được nữa rồi, cần phải có thời gian tiêu hóa hết. Với lại y có linh lực cũng sẽ không bị đói, không cần thiết phải ăn nhiều như vậy.
Thấy y không ăn, Thiên Đế liền đổi biện pháp dỗ dành, nói những vật này có thể giúp tăng khí thần mỹ dưỡng dung nhan. Vì muốn y ăn nhiều một chút mà vất vả tốn sức miệng lưỡi.
Dần dà, Ngao Quảng có một cái phiền não nghiêm trọng.
Thiên Đế có phải hay không ngại y khó coi?
Hắn ngay từ đầu nói y không cần nghĩ nhiều, nhưng điều khiến y không thể không suy nghĩ chính là ——
Hai người bọn họ đến bây giờ còn không có viên phòng.
Đúng vậy, từ khi y được Thiên Đế cứu mang về Thiên Đình, rồi thành thân đã qua mấy tháng, bọn họ vẫn chưa chân chính đυ.ng chạm da thịt.
Hành động thân mật nhất chính là hôn môi cùng ôm, nhiều nhất cũng chỉ là sờ sờ thân thể, căn bản không tiến triển gì cả...
Mấy năm y sinh dưỡng hài tử quả thật không có chăm chút thân thể của mình, chẳng lẽ bởi vì vậy so với lúc trước y xấu đi sao! Hơn nữa nghe nói sau khi sinh hài tử dáng người sẽ không bằng xưa, y ở dưới đáy biển luôn luôn là hình rồng nên không chú ý, chẳng lẽ dáng người y đã...
Vậy là Thiên Hậu Ngao Quảng sau khi kết hôn liền rơi vào khủng hoảng.
Thiên Đế hoàn toàn không biết được phiền não của tức phụ nhi nhà mình , hắn chỉ nghĩ làm sao mới có thể đem thân thể Ngao Quảng dưỡng đến tốt nhất, nếu là có biện pháp có thể chữa trị long gân bị cắt đứt liền hoàn mỹ, đáng tiếc hắn trước mắt còn không có tìm được.
Hắn không phải không muốn thân thiết với Ngao Quảng, người kia chính là bảo bối hắn luôn tưởng niệm đã nhiều năm. Nhưng cuối cùng là do hắn sợ, nên thật sự không dám. Hắn sợ Ngao Quảng mang thai, bọn họ trước kia chỉ làm một lần liền sinh Ngao Bính, vạn nhất lại có thai, theo tâm tính của Ngao Quảng khẳng định luyến tiếc bỏ đi hài tử, sẽ nhất định kiên trì muốn sinh, nhưng mang thai sinh tử quá khổ, đặc biệt là thời điểm sinh nở sẽ khiến hắn đau lòng chết mất, thật sự không nỡ lại làm Ngao Quảng chịu khổ.
Hơn nữa... Kỳ thật hai người bọn họ tại cái phương diện này kinh nghiệm đều không đủ, duy nhất lần đó bởi vì hắn mừng đăng cơ làm Thiên Đế, bản thân đã say rượu mới có gan nhào tới. Hắn biết chỉ cần là hắn muốn, Ngao Quảng khẳng định sẽ không cự tuyệt. Nhưng càng hiểu biết điểm này của tức phụ nhi, hắn liền càng không ra tay được. Khi đó Ngao Quảng vừa thẹn vừa sợ, rêи ɾỉ cũng không dám lớn tiếng, đau cũng chịu đựng không gọi không nói, rõ ràng biết có khả năng mang thai cũng vẫn để hắn phóng thích ở bên trong. Quá khứ tất cả nhắc nhở hắn đối với lần da thịt thân cận duy nhất kia hối hận không thôi, nếu hắn không lỗ mãng, nếu hắn chú ý một chút, Ngao Quảng liền sẽ không hoài thượng hài tử, sẽ không bị người hãm hại khi mang thai khiến cho tu vi khó có thể khôi phục, sẽ không ở dưới đáy biển âm u lạnh lẽo một mình đau đớn sinh con.
Cho nên thời điểm hắn nhịn không được bản năng muốn làm chuyện đó, chỉ cần nhớ lại việc này, Thiên Đế sẽ thực đau lòng và áy náy, khao khát đến mấy cũng chỉ dám đem ái long ôm ôm hôn hôn.