Chương 4.1: Bắt đầu

Lâm Kinh Mặc không mang theo nhiều hành lý, căn nhà nghèo khổ kia cũng không có nhiều đồ cho cô mang.

Chiếc túi da rắn chỉ có một bộ quần áo, mỹ phẩm dưỡng da cô chưa dùng hết, còn cả hai lọ dưa muối mà mẹ cô làm.

Một cô gái xinh đẹp đi ở sân bay, đằng sau là một người nông dân còng lưng mặc một bộ đồ giản dị, trên tay cô gái còn xách theo một chiếc túi da rắn. Ở sân bay hoành tráng vừa được xây dựng tại thành phố lớn nhất nước Hoa, khung cảnh này thật sự rất kỳ quái.

Hai ba con thu hút sự chú ý của rất nhiều người, Lâm Kinh Mặc nhìn thẳng về phía trước, giả vờ như không thấy, nhưng ba Lâm lại cảm thấy xấu hổ trước ánh mắt đánh giá của những người đó.

Ông ấy khẽ nhìn về phía con gái mình.

Lâm Kinh Mặc thật sự không giống một đứa trẻ xuất thân từ thôn nghèo.

Trên người cô không có chút rụt rè nào, đương nhiên là cô cũng tò mò, nhưng tò mò không liên quan đến tự ti, chỉ đơn thuần là sự tò mò với những cái mới chứ không phải sự kinh ngạc của người đến từ một địa phương nhỏ.

Cô ngẩng đầu ưỡn ngực, cơ thể thon dài giống như một con hạc trắng xinh đẹp tao nhã. Dường như cô sinh ra đã thuộc về thế giới rộng lớn cao xa, cho dù đi đến đâu cũng có được khí chất tự tại ung dung.

Ba Lâm vô thức lùi vài bước, người ngoài không nhìn ra bọn họ đi cùng nhau. Không ngờ Lâm Kinh Mặc lại dừng lại, sau đó nói với ông ấy: “Ba giúp con cầm một nửa đi ạ.”

Cô vừa nói vừa đưa một tay cầm của chiếc túi da rắn cho ba Lâm. Ba Lâm nhận lấy theo bản năng, sau khi phản ứng lại, trái tim như có dòng nước ấm chảy qua.

Hôm sau mới là ngày khai giảng, Lâm Kinh Mặc đặt một phòng khách sạn ở gần trường học, sau đó lừa ba Lâm nói là mùa ế khách, phòng này chỉ tốn 100 tệ.

Lâm Kinh Mặc ngoan ngoãn hiểu chuyện, ba Lâm không nghĩ tới chuyện cô sẽ lừa mình, ông ấy chỉ nghĩ thành phố lớn này thật sự rất tốt. Mọi người đều nói phía sinh hoạt ở đây rất cao, nhưng căn phòng lớn như vậy, cách bày trí hệt như trên TV, vậy mà chỉ tốn 100 tệ, hình như chi phí cũng không quá cao.

Lần đầu tiên tới thành phố lớn, mỗi bước đi của ba Lâm đều chứa đựng sự ngạc nhiên ngưỡng mộ. Ông ấy cũng nhận ra rằng, dường như Lâm Kinh Mặc không quá quen với cuộc sống ở thành phố lớn này.

Đi ba chuyến tàu điện ngầm mới đến khách sạn gần nhất, lúc hai người nhận phòng đã hơn 10 giờ tối.

Ba Lâm nhanh chóng thu dọn rồi nghỉ ngơi, Lâm Kinh Mặc lấy điện thoại kết nối wifi của khách sạn, bắt đầu tìm kiếm tin tức.

Nữ chính của cuốn tiểu thuyết thịt văn, Thẩm Tinh Nhan, hiện đang là một nữ minh tinh nổi tiếng của nước Hoa.

Chưa tốt nghiệp đại học, Thẩm Tinh Nhan nổi lên nhờ một đoạn video quảng cáo, sau đó xuất đạo làm nghệ sĩ, con đường thành công bằng phẳng đến mức khiến người ta nghi ngờ dùng quy tắc ngầm. Sau đó anh trai của Thẩm Tinh Nhan Thẩm Tinh Thần nhanh chóng công khai ảnh chụp chung của hai người, chứng minh xuất thân cao quý của Thẩm Tinh Nhan không cần quy tắc ngầm cũng có thể nổi tiếng.

Nếu là tiểu thư nhà giàu mơ mộng vào làng giải trí thì tài nguyên tốt cũng là chuyện bình thường.

Nhưng Lâm Kinh Mặc biết, Thẩm Tinh Nhan có thể thuận buồm xuôi gió leo lên là nhờ bốn người đàn ông giúp đỡ sau lưng.

Chủ tịch tập đoàn Khải Duyệt, người đàn ông quyền lực nhất đứng sau Thẩm Tinh Nhan, Lệ Minh Trạch.