Chương 6.1: Báo danh

Lâm Kinh Mặc nắm chặt điện thoại, tim đập nhanh đến mức muốn nhảy ra ngoài.

Cô nghe thấy tiếng bước chân của Thẩm Tinh Thần, Lâm Kinh Mặc nhìn xung quanh, bên cạnh có một cái thùng rác, phía trên có chai rượu còn một nửa.

Lâm Kinh Mặc không ngừng suy nghĩ, trong thời gian ngắn đã nghĩ ra rất nhiều biện pháp đối phó khác nhau. Cuối cùng, cô cầm lấy chai rượu đổ lên người mình, đặc biệt là chỗ cổ khiến cô trông giống người say rượu.

Sau đó, cô cầm lấy chai rượu lảo đảo đi ra ngoài, đứng ở bậc thang nói với Thẩm Tinh Thần: “Anh đúng là không biết xấu hổ, tôi muốn báo cảnh sát, ở đây có người không đứng đắn.”

Cô vừa nói vừa thể hiện biểu cảm ghét bỏ, mắt còn liếc nhìn bên dưới của anh ta, sau đó lại như bị dọa sợ lập tức dời mắt, gương mặt ửng đỏ không biết là do cảm giác say hay là do xấu hổ.

Thẩm Tinh Thần không ngờ người trốn ở đó là một cô gái nhỏ, hơn nữa còn là một cô gái vô cùng xinh đẹp.

Cô mặc một chiếc váy màu trắng, giống như thiếu nữ xinh đẹp rực rỡ dưới ngòi vẽ của họa sĩ Franz trứ danh cung đình châu Âu, trẻ trung lại duyên dáng, gương mặt còn mang theo đường cong phúng phính như trẻ con cùng với sự lạnh lùng trong ánh mắt, cùng tồn tại vừa mâu thuẫn vừa hài hòa. Cô cau mày, chỉ trích anh ta không đứng đắn.

Thẩm Tinh Thần đi lên cầu thang đến trước mặt Lâm Kinh Mặc, Lâm Kinh Mặc mím chặt môi, dáng vẻ trông như có chút sợ hãi nhưng vẫn muốn ngẩng cao đầu nhìn anh ta, tư thế quật cường không chịu thua.

Anh ta ngửi thấy mùi rượu trên người Lâm Kinh Mặc, không nhịn được cười: “Cô gái nhỏ, hình như nước ta không có tội này thì phải, trừ khi tôi cưỡng ép cô sờ dươиɠ ѵậŧ của tôi thì mới có tội.”

Nói xong, không đợi Lâm Kinh Mặc trừng mắt mắng mình không biết xấu hổ, anh ta lại nói: “Nhưng mà ở nước ta, trẻ vị thành viên muốn vào hộp đêm uống rượu phải đăng ký đó.”

Lâm Kinh Mặc như thể cuối cùng cũng bắt lỗi được anh ta, lông mày nhướng lên: “Ai nói tôi chưa thành niên, một tháng nữa là tôi 18 tuổi rồi!”

“Ồ, mười tám, có thể làʍ t̠ìиɦ được rồi.” Anh ta ám chỉ chuyện đó.

Thẩm Tinh Thần không biết vì sao mình lại trêu chọc cô, có lẽ là do cô nhìn quá sạch sẽ.

Đúng vậy, sạch sẽ.

Thẩm Tinh Thần có thể nhìn ra cô gái nhỏ trước mặt là xử nữ.

Xử nữ ở đường Thanh niên không nhiều lắm.

Cơ thể và tâm hồn cô hẳn cũng chưa bị ai vấy bẩn, thế giới quan vẫn trắng đen phân minh đơn giản, vì vậy mới tức giận chỉ trích anh ta đồi phong bại tục, hồn nhiên không sợ như vậy cũng là đương nhiên.