Chương 5.3: Đổ nát

Người đàn ông kia, nói đúng hơn là chàng trai, tuổi không lớn lắm, khoảng trên dưới hai mươi tuổi. Dáng cậu ta còn cao hơn Thẩm Tinh Thần một chút, gương mặt lạnh lùng có vài phần kiêu ngạo khinh thường, mặc dù đang ở hộp đêm nhưng hơi thở toát ra cực kỳ lạnh lẽo, lúc đối mặt với Thẩm Tinh Thần cũng không dịu đi chút nào.

Dáng vẻ của chàng trai này rất xa lạ, dựa vào tuổi tác mà nói cũng không phải là một trong ba “phi tần” của Thẩm Tinh Nhan, nhưng xem dáng vẻ nói chuyện của Thẩm Tinh Thần với cậu ta, Thẩm Tinh Thần còn phải chủ động nhún nhường.

Lâm Kinh Mặc chụp mặt cậu ta lại, có thể khiến Thẩm Tinh Thần nhìn bằng một con mắt khác thì chắc chắn địa vị cũng sẽ không thấp.

Hai người đứng một chỗ nói chuyện mấy câu, sau đó chàng trai kia đi xuống dưới tầng. Lâm Kinh Mặc muốn đi theo sau nhưng Thẩm Tinh Thần vẫn đứng đó, cô không muốn mình bị lộ nên chỉ đành tiếp tục chờ đợi.

Dường như Thẩm Tinh Thần đang suy nghĩ gì đó, đứng im tại chỗ chừng một phút rồi cầm điện thoại đi vào lối thoát hiểm.

Lâm Kinh Mặc trầm ngâm một lát, rồi quyết định đi theo Thẩm Tinh Thần.



Thẩm Tinh Thần đeo tai nghe Bluetooth lên.

Tai nghe vang lên tiếng rêи ɾỉ lẳиɠ ɭơ của một người phụ nữ.

Âm thanh này đã quá quen thuộc, anh ta đứng trước cửa sổ thoát hiểm, cố gắng nghe xem tiếng thở dốc kia là của ai.

“Anh trai… anh trai làm em… a… muốn côn ŧᏂịŧ của anh trai… muốn cùng anh trai chơi 3p… ưm a…”

Người đàn ông bên kia dường như bất mãn với việc Thẩm Tinh Nhan bị mình làm còn khao khát dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông khác, đột nhiên cắm mạnh mấy chục cái khiến Thẩm Tinh Nhân ngẩng cao đầu hét lớn.

Đũng quần của Thẩm Tinh Thần nhanh chóng căng lên: “Bé lẳиɠ ɭơ trêu chọc anh trai như vậy, không sợ anh trai không nhịn được làm người khác sao?”

Thẩm Tinh Nhan ở đầu dây bên kia lập tức nói: “Đừng mà, anh trai chỉ được làm Nhan Nhan, Nhan Nhan muốn ăn côn ŧᏂịŧ của anh trai… côn ŧᏂịŧ của anh trai rất ngon… chọc đến cổ họng của Nhan Nhan… ưm làm em… làm chết em…”

Tiếng kêu rên đứt quãng từ tai nghe thông qua sóng âm gõ lên dây thần kinh của anh ta, Thẩm Tinh Thần liếc mắt nhìn lên cao, thấy không có ai theo dõi, anh ta không nhịn được vừa nghe giọng Thẩm Tinh Nhan vừa vuốt ve chơi đùa côn ŧᏂịŧ của mình: “Để anh trai đoán xem, bây giờ ai đang làm em? Là Diệp Giả? Hay là người đàn ông nào khác?”

Thẩm Tinh Thần bắt đầu nói với cô ta những lời dâʍ đãиɠ để tạo kí©h thí©ɧ.

Còn Lâm Kinh Mặc trốn ở một góc cầu thang cũng sợ ngây người.

Mặc dù không nghe thấy nội dung trong tai nghe Bluetooth nhưng cô cũng có thể đoán ra toàn bộ nội dung, Thẩm Tinh Nhan vừa làʍ t̠ìиɦ vừa gọi điện thoại nói muốn Thẩm Tinh Thần…

Đúng là thế giới thịt văn, quả nhiên là đổ nát.

Lâm Kinh Mặc mở điện thoại ra im lặng ghi âm, sao cô có thể bỏ lỡ loại chứng cứ như anh em ruột lσạи ɭυâи này được.

Chỉ là chưa được mấy phút, báo thức 12 giờ của cô đột nhiên vang lên không lối thoát hiểm trống trải.

!!!

Lâm Kinh Mặc nắm chặt váy, lưng toát mồ hôi lạnh.

“Ai đó! Ra đây!”

Thẩm Tinh Thần bên dưới thấp giọng nói.