Chương 24: Người nhà

Chương 24: Người nhà

Ngôn Giác rất thông minh không có lại đề cập đến chuyện này ra, nhưng thứ năm, khi Cẩm Sắt xuống lầu, liền thấy người quen thuộc.... Có chút kinh ngạc cùng vui vẻ.

“Sao anh lại đến đây!!!” Cẩm Sắt chạy đến trước mặt Ngôn Giác.

“Quá nhớ em.” Ngôn Giác ôm lấy cô gái gần một tháng không gặp, ngửi mùi hương của cô.

“Em muốn đi học, cùng đi sao.” Cẩm Sắt cười ngẩng đầu nhìn anh.

“Đương nhiên... Đi!” Ngôn Giác cầm tay Cẩm Sắt, nhét vào trong túi áo khoác.

Cẩm Sắt có chút tâm động, có chút thẹn thùng, cũng vui vẻ... Vườn trường yêu đương đi học chung sao....

Cẩm Sắt ngồi ở dãy giữa, Nguyễn Vi Vi rất có ánh mắt cùng Ngô Duyệt ngồi ở một bên khác cùng dãy, phòng học rất lớn, tổng cộng có 80 chỗ ngồi, cho nên vẫn có dư chỗ ngồi...

Ai đi vào phòng học, đều sẽ nhìn thấy một cảnh tượng, một đôi tình nhân, chàng trai nhuộm tóc màu xám đậm, làn da trắng nõn, dáng người cao lớn, khuôn mặt điển trai, mặc áo len màu đen, áo khoác dài đen trắng, quần dài màu đen bọc lấy hai chân thẳng tắp, chân mang giày Martin màu đen.

Mà cô gái, chính là hoa khôi lớp bọn họ, cũng là nữ thần đại học Q....

Giáo sư nhìn thấy người bên cạnh Cẩm Sắt, cười cười không nói gì, trực tiếp bắt đầu dạy học.

Cẩm Sắt chuyên tâm nghe giảng, chàng trai nằm trên mặt bàn ngủ, còn cầm tay của cô....

“Cẩm Sắt... Em trả lời một chút, em cảm thấy, xí nghiệp có thể tiến hành những quyết sách nào.” Giáo sư cười gõ gõ bảng đen.

Cẩm Sắt hơi kinh ngạc, nhưng vẫn đứng dậy, câu hỏi có chút khó, nhưng cũng nói được một chút điểm mấu chốt.

Giáo sư hài lòng gật đầu, “Người nhà Cẩm Sắt, em có cái nhìn khác sao.”

Ngôn Giác ở lúc Cẩm Sắt đứng dậy liền mở mắt ra, anh cũng chỉ nhắm mắt.... Chàng trai đứng lên, còn cao hơn cô gái một cái đầu.

Giọng nói trong trẻo không nhanh không chậm nói ra cái nhìn của mình, mấy học bá phía trước chậm rãi quay đầu nhìn anh.

“Em nói rất nhiều loại phương pháp, nếu như là em, em chọn cái nào.” Giáo sư có hứng thú nhìn Ngôn Giác.

“Nếu như là em, em lựa chọn từ bỏ.” Giáo sư gật gật đầu, ra hiệu anh tiếp tục nói.

“Đầu tiên, quay vòng vốn của xí nghiệp xuất hiện vấn đề, nếu như không có ngoài ý muốn, trong vòng hai năm, liền sẽ tiến hành thanh toán phá sản, như vậy, tất cả quyết sách đều không thích hợp với xí nghiệp này....”

Cẩm Sắt mím mím môi, cảm giác kỳ diệu kí©h thí©ɧ giác quan cô, đối với Ngôn Giác, là thích không sai. Nhưng loại cảm giác sùng bái này, hấp dẫn cô hơn....

“Vậy em cảm thấy, có biện pháp nào cứu vớt được xí nghiệp này sao, dù sao giống như loại xí nghiệp này có quá nhiều, em làm quyết định này, là căn cứ tiền đề nào... Nước ta có rất nhiều xí nghiệp đều có tình huống quay vòng vốn xuất hiện khó khăn, vậy theo lời em nói đều muốn phá sản, như vậy liền không thể xây dựng được xã hội trung lưu.”

Ngôn Giác cũng cười, nắm tay Cẩm Sắt, tiếp tục mở miệng.

“Đương nhiên là có biện pháp, tìm ra vấn đề, giải quyết nó, vấn đề không quá nghiêm trọng, nhưng không thể bị người coi nhẹ, xí nghiệp muốn từ tầng quản lý bắt đầu kiểm tra lên, cải biến hình thức hiện tại... Rồi mới tìm kiếm trợ giúp...”

“Em sở dĩ lựa chọn từ bỏ, là bởi vì, có thể là do em không chỉ có một xí nghiệp.” Anh lấy một trò đùa kết thúc câu trả lời, nhưng mọi người đều biết, đây không phải trò đùa. Loại khí chất kiệt ngạo bất tuân kia, là người bình thường không có được.

Nam nhân thông minh, kiêu ngạo, hấp dẫn người ta nhất....

“Xem ra bạn Cẩm Sắt tìm được một người bạn trai không tồi, người nhà không tệ, giáo sư giúp em khảo hạch hoàn tất.” Giáo sư bật cười.

Cẩm Sắt đỏ mặt cùng Ngôn Giác ngồi xuống.

“Bảo bối, anh biểu hiện được không.” Giáo sư vừa mới xoay người nói chuyện, chàng trai giống như chó con cầu trấn an xích lại gần.

...... Cẩm Sắt bụm mặt, tương phản manh, cô muốn chết mất....