Chương 23: Thua kêu ba ba

Chương 23: Thua kêu ba ba

Cẩm Sắt nằm ở trên giường, chiều thứ tư không có tiết học, Cẩm Sắt tan học trở về liền cùng Ngôn Giác video.

“Người ở chung ký túc xá với em đi đâu hết rồi.” Ngôn Giác nằm ở trên giường hỏi.

“Một người không biết, hai người khác đi siêu thị ~” Cẩm Sắt cười.

“Bảo bối, anh nhớ em quá, Lễ Tạ Ơn anh về nước, rạng sáng thứ năm đến sân bay, thứ năm em tan học anh đi đón em?”

Cẩm Sắt cười cười, không nói chuyện.

“Bảo bối, anh nhớ em nhớ đến muốn nổ tung.” Ngôn Giác híp mắt.

Cẩm Sắt bật cười, “Chơi trò chơi sao.”

“Chơi cái gì?” Ngôn Giác nhướng mày.

“Hai chúng ta đổ xúc xắc, thua kêu ba ba thế nào?” Cẩm Sắt ở trên Weibo nhìn thấy, lộ ra biểu cảm đang chờ thắng anh.

Đây là sai lầm thứ nhất hôm nay Cẩm Sắt phạm phải.

Ngôn Giác liếʍ liếʍ môi, “Ba ba? Nguyên lai em thích loại này sao? Được a bảo bối.”

“Vậy đến đây đi!!!!” Cẩm Sắt chớp chớp mắt.

Ngôn Giác đổ xúc xắc ra 5, Cẩm Sắt đổ xúc xắc ra 9.

“Kêu ba ba...” Cẩm Sắt bật cười.

“Bảo bối, em đừng có gấp a, chờ gặp mặt, anh ở trên giường kêu em, thế nào.”

Cẩm Sắt mặt đỏ lên, “Anh có phải có bệnh hay không ~” Cô thẹn thùng nhìn Ngôn Giác.

“Bảo bối, cho em một cơ hội, để công bằng, em lại thắng, anh kêu em, kêu liền ngay lập tức, em thua, ở trên giường kêu anh.”

“Vậy không được, hiện tại em đang thắng.” Cẩm Sắt trừng mắt liếc anh.

“Vậy thế này.” Ngôn Giác liếʍ liếʍ môi.

“Hai ta lại đổ, ba ván thắng hai, ván đầu tiên tính em thắng, em thua, anh kêu em, anh thắng, em ở trên giường kêu anh.”

Mắt Cẩm Sắt đảo qua lại, gật gật đầu. Đây là sai lầm thứ hai Cẩm Sắt phạm phải.

Không có gian lận, ván thứ hai, Ngôn Giác đổ ra 3, Cẩm Sắt đổ ra 2.

“Hòa rồi, bảo bối, tiếp đi.” Ngôn Giác bật cười.

“.....” Cẩm Sắt đổ xúc xắc, sao lại có thể thua được.

“Anh tiêu rồi!!!” Cẩm Sắt nhìn Ngôn Giác đổ ra 1, Cẩm Sắt bật cười... Sau đó, nhìn số 1 trên màn ảnh, cười không nổi.

“A, cười có chút sớm, bảo bối.”

Cẩm Sắt phát điên kêu một tiếng.

“Cô bé, anh chờ em ở trên giường kêu ba ba... Ba ba yêu em.” Miệng Ngôn Giác đều muốn ngoác đến mang tai.

“.....”. Cẩm Sắt trừng mắt liếc anh, không phải liền kêu ba ba sao, liền kêu một tiếng thôi, cũng không có thiếu khối thịt nào.

“Cô bé, tăng giá sao....” Cẩm Sắt lắc đầu.

“Chậc... Như thế nào, sợ, như vậy đi, một ván phân thắng thua, em thắng, hai ta về không, anh thắng, em kêu nửa giờ.”

“Tại sao? Anh không có tổn thất, em không làm!!!” Cẩm Sắt bày ra cái biểu cảm em lại không ngốc.

“Chậc, sao lại không mắc mưu, vậy, em thắng anh kêu em nửa giờ.” Cẩm Sắt có chút động tâm.

“Thế nào?? Vừa chơi em vừa ở bên tai em kêu... Ba ba.” Ngôn Giác liếʍ liếʍ môi, giọng nói trong trẻo bị đè thấp, có chút mập mờ, cũng có chút gợi cảm... Cẩm Sắt nghĩ đến cảnh tượng đó, mặt bạo đỏ!!!!

“Anh còn không có làm cái gì đâu, đỏ mặt cái gì, bảo bối, tiếp một ván sao.”

“..... Không chơi, đánh cược nhỏ vui vẻ, đánh cược lớn thương thân.”

“Bảo bối, em chơi anh đều chơi cùng em... Hay là em sợ thua? Em không tin tay Âu khí của em có đúng không.”

Cẩm Sắt nhíu mày trừng anh... “Cược!!!” Đây là sai lầm thứ ba Cẩm Sắt phạm phải.

Nhìn số 1 trên màn ảnh, mặt Cẩm Sắt không biểu tình....

“Bảo bối, còn cược sao?? Nửa giờ hơi ít, một đêm thế nào?” Ngôn Giác cười đến không được.

“Lăn!!!” Cẩm Sắt tắt video...