Chương 22: Thân thủ không tệ a

Chương 22: Thân thủ không tệ a

Cẩm Sắt ngược lại không nghĩ nhiều về việc đó, mỗi ngày đi học, sau đó hai người đều sẽ gọi video, khi Cẩm Sắt đi học sẽ cùng Ngôn Giác nhắn tin, Ngôn Giác làm bài tập, ngẫu nhiên tung ra một câu phàn nàn, mỗi ngày Cẩm Sắt sẽ gọi Ngôn Giác rời giường.

Cẩm Sắt gọi video cho Ngôn Giác, trên màn hình xuất hiện gương mặt phóng đại của anh, Cẩm Sắt bật cười, nhìn nhiều lần như thế vẫn cảm thấy đáng yêu.

“Anh? Rời giường đi.” Cẩm Sắt ngồi trên ghế nhìn điện thoại.

“Ưʍ... Đồng hồ nhỏ, làm anh ngủ thêm một lát...” Mắt Ngôn Giác đều không có mở ra, giọng nói có chút khàn khàn.

“Anh, rời giường đi, hôm nay anh có buổi thuyết trình, còn có bài kiểm tra nữa...” Giọng Cẩm Sắt mềm mại kêu Ngôn Giác rời giường.

Côn ŧᏂịŧ của Ngôn Giác không tự chủ trở nên cứng rắn, hơi híp mắt lại. “Bảo bối, nó mỗi ngày đều cứng rắn, anh nhớ em.....”

Cẩm Sắt nhếch môi cười, nhìn video.

“Phanh.” Cửa phòng bị đá văng, mắt Cẩm Sắt trừng lớn, giật nảy mình, theo bản năng nhìn vào điện thoại, không biết có hù đến anh hay không...

Trên màn hình, anh đã mở mắt ra, ánh mắt tỉnh táo, nhìn màn ảnh, “Làm sao vậy?”

Cẩm Sắt quay đầu, có chút không rõ, cô không biết đám người này.

“Ngô Thấm ở phòng ngủ này sao?” Cô gái dẫn đầu nhìn qua có chút... Tức giận?

“Cô ấy không ở, hai ngày rồi cô ấy không có về ký túc xá.” Cẩm Sắt nhàn nhạt mở miệng.

“Cô là bạn cùng phòng của cô ấy sao?” Cô gái híp mắt, Cẩm Sắt gật gật đầu.

“Cô ấy đoạt bạn trai của tôi, cô gọi điện thoại cho cô ấy.”

“Tôi cùng cô ấy không thân, tôi đang gọi video, không có thời gian, tối nay cô có thể lại đến tìm cô ấy, nhưng cũng có thể là tìm không thấy.” Cẩm Sắt động cũng không động một chút.

Cô gái nhìn Cẩm Sắt một lát, cô gái phía sau lôi kéo cô gái kia.

“Khi nào cô ấy trở về?”

“Tôi không biết, cô có thể hỏi người khác xem sao.” Cẩm Sắt nhìn điện thoại, “Không có việc gì, còn ngủ sao?” Anh đã ngồi dậy.

“Không ngủ, bảo bối, ai vậy?” Ngôn Giác nhíu mày.

“Không biết, tìm bạn cùng phòng của em.” Cẩm Sắt nghiêng đầu nhìn đám người kia còn không có rời đi.

“Khi ra đi phiền phức đóng cửa lại, cảm ơn, lần sau nhớ gõ cửa...”

Cẩm Sắt vừa mới chuyển đầu nhìn điện thoại, tai nghe liền bị giật xuống.

“Cô không phải là Cẩm Sắt sao? Thế nào? Dung mạo xinh đẹp liền giả trang?? Cùng tôi trang cái gì đâu!” Cô gái cao sắp xỉ Cẩm Sắt, nhưng mập hơn Cẩm Sắt một vòng, nắm lấy cổ áo Cẩm Sắt, tóc còn bị lôi kéo rớt mấy sợi...

Cẩm Sắt nhíu mày lại, “Thả tôi ra.”

“Nói cho Ngô Thấm, làm cô ấy chờ...”

Cẩm Sắt nhìn thẳng cô gái trước mắt, “Tôi đã nói rồi, tôi cùng cô không thân, thả tôi ra...”

“Giả thanh cao cái gì... Chẳng phải....” Cẩm Sắt nắm lấy cổ tay trước mặt, dùng sức vặn một cái, đem cô gái còn to hơn cô ném qua vai quăng ngã.

“.......” Trong phòng im ắng

“Mẹ cô không có dạy cô đi vào phòng ký túc xá người khác phải gõ cửa, không nên tùy tiện nắm lấy quần áo người xa lạ sao?” Cẩm Sắt nhíu mày lại.

“Con mẹ nó, cô đánh tôi???”

“Tôi đánh cô thì sao!! Ngu xuẩn đi?? Đều đại học còn làm ra hành động như vậy?? Đoạt bạn trai cô thì sao, loại nam nhân kia còn đáng giá cô đi đánh nhau?” Cẩm Sắt vuốt tóc.

“Cô ấy câu dẫn bạn trai tôi.”

“Vậy làm phiền cô đi tìm cô ấy có thể chứ, tôi nói một lần cuối cùng, tôi cùng cô ấy không thân... Hiện tại, rời đi phòng ký túc xá của tôi, có thể chứ?”

Cô gái bị đỡ lên, xin lỗi Cẩm Sắt, Cẩm Sắt nhìn cô một chút, “Không có gì, tôi tiếp nhận lời xin lỗi của cô.”

Cửa phòng đóng lại, Cẩm Sắt không cao hứng bĩu môi nhìn về phía video, chợt nhớ tới, đang gọi video.

Ngôn Giác nhướng mày, cười nhìn Cẩm Sắt, “Cô bé?? Thân thủ không tệ a.... A?”

“... Thế nào? Anh cũng phải cùng em đánh một trận??” Cẩm Sắt bẹp miệng, nhịn không được bật cười.

“Không đánh không đánh.” Ngôn Giác xua xua tay, giọng nói đột nhiên thu nhỏ, “Anh thao em có được hay không...”

Cẩm Sắt trừng mắt liếc anh, “Có thể đứng đắn một chút hay không.”