Chương 4

Thuốc ức chế mà Cố Tu Duy dùng là thuốc đặc chế, muốn mua chỉ có thể cầm đơn kê toa của bác sĩ đi mua. Giờ dù có nhờ Lê Chi Dung mua cho anh cô cũng không mua được, hiệu thuốc bình thường không có loại đó, còn bệnh viện thì quản rất gắt liều lượng của loại thuốc này.

Cố Tu Minh rất mong nước lạnh có thể giúp anh duy trì tỉnh táo, ít nhất phải chịu được kỳ động dục ập tới như thủy triều này.

Khi nãy nằm gọn trong lòng học trò của mình, qυầи ɭóŧ của Cố Tu Minh còn bị cái động da^ʍ đối khát kia chảy nước ướt nhẹp. Mong rằng đống nước đó không thấm ra ngoài quần tây, để học trò của mình nhìn thấy cảnh đó thì anh còn mặt mũi nào nữa.

Anh tuyệt vọng cởi thắt lưng cùng quần tây đã bị nước xối ướt đẫm, sau đó là cái qυầи ɭóŧ dính đầy nước da^ʍ, run rẩy sờ soạng. Đôi tay vụng về sờ soạng cây gậy thịt dựng thẳng vì kỳ động dục nhưng cũng không có tác dụng là bao. Trước kia anh dựa thuốc đối phó với cảm giác khó chịu này, giờ bắt buộc tự mình xuất trận, nghiệp vụ không chuyên không làm được gì.

Ngón tay thon dài vuốt ve thân gậy nóng hổi, đầu dươиɠ ѵậŧ ọc ra chút nước nhờn trong suốt. Thầy Cố ngồi liệt dưới đất, lóng ngóng an ủi gậy thịt ngóc cao đầu hơn mười phút cũng không bắn ra được. Anh bị sóng tình trong người tra tấn đến hai mắt đỏ ngầu, cảm xúc phấp phổng không yên, nước mắt nóng rực chực trào rồi tuôn như mưa, xuôi theo gò má xinh đẹp chảy dài.

"Hức... nóng quá... Khó chịu quá..."

Cố Tu Minh khó chịu kêu rên, động tác cũng dần nhanh hơn, nhưng tay vuốt đến mức mỏi nhừ rồi mà dươиɠ ѵậŧ cứng đầu kia vẫn chỉ biết nhè chút nước dịch từ tuyến tiền liệt.

Nếu ban nãy Cố Tu Minh chỉ rơi lệ vì cảm giác khó chịu trong người thì hiện tại thật sự uất ức đến bật khóc. Hoa huyệt nho nhỏ trốn giữa dươиɠ ѵậŧ và tiểu huyệt thèm khát chảy đầy nước da^ʍ trong suốt. Suối ngọt ấm áp rơi xuống gạch trắng.

Vì hoa huyệt nứиɠ lên ọc nước quá mức khiến tiểu huyệt Cố Tu Minh cũng dần trở nên ngứa ngáy. Thịt huyệt điên cuồng mấp máy, cảm giác trống rỗng và thèm khát như ngọn lửa thổi bùng thiêu đốt chút ít tỉnh táo còn sót lại của anh.

"Chẳng lẽ lại phải làm vậy sao..." Cố Tu Minh nức nở, tay dời khỏi dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc. Anh cắn chặt môi, hai mắt nhắm nghiền, run run duỗi tay chạm vào hoa huyệt, vói ngón tay thon thả vào miệng hoa chưa một lần cả gan xâm phạm.

Anh chưa từng sờ hoa huyệt của mình. Tuy rằng Cố Tu Minh học y, hiểu rõ ràng cấu tạo chức năng của bộ phận ấy nhưng anh chưa bao giờ có ý định chạm vào hay vuốt ve nó. Vậy mà lúc này đây vì động dục, anh không thể không thủ da^ʍ trong nhà học sinh của minh. Mà cô học trò nhỏ đã giúp đỡ anh còn ở rất gần phòng tắm...

Có lẽ cô chẳng bao giờ ngờ được thầy giáo môn tự chọn của mình sẽ làm ra một việc đáng xấu hổ như thế trong phòng tắm của cô.

Nghĩ đến đây, nước mắt vốn luôn rơi từ lúc được Lê Chi Dung ôm về như vòi hỏng van tuôn xối xả, lần vào dòng nước lạnh tanh đang trút xuống tấm lưng gầy. Hai tay Cố Tu Minh run lẩy bẩy, cẩn thận đưa ngón tay vào miệng hoa ướt nhẹp, tay còn lại chậm chạp sờ hộŧ ɭε.

Cố Tu Minh... mày từ bỏ cả nguyên tắc, cả những thứ mình luôn kiên trì từ trước đến giờ rồi sao...

Cố Tu Minh nhắm chặt mắt, ngửa cổ, tay vẫn không ngừng cử động. Gương mặt điển trai trắng bệch, hai mắt mịt mờ tuyệt vọng.

Lệ Chi Dung ngồi trong phòng khách, đầu óc trống rỗng. Cô có thể đoán được Cố Tu Minh làm gì trong phòng tắm, nhưng cảnh tượng như thế... chỉ hình dung một chút thôi cũng khiến cô cảm thấy mình đang khinh nhờn người thầy giáo dịu dàng nho nhã kia.

Cô thật sự không cách nào quên đi hình ảnh đường cong xinh đẹp của thầy lộ ra khi dòng nước lạnh kia xối xuống cùng gương mặt trắng bệch đói khát đẫm nước mắt.

Có phải... thầy Cố bị người ta bỏ thuốc không?

Ngoài lý do này ra Lê Chi Dung không thể nghĩ ra được bất kỳ lời giải thích nào cho việc thầy giáo nho nhã được nhiều người yêu kính này hành động khác lạ như vậy. Nhưng thầy Cố ở trong phòng tắm nửa tiếng rồi... Nếu giờ còn không xong có khi sẽ xảy ra chuyện không may mất.

"Thầy ơi, thầy có sao không ạ?"

Qua hơn năm mươi phút, Lê Chi Dung sốt ruột đến gõ cửa phòng tắm lo lắng hỏi han.

.

Editor: Mấy chương sau H liên tục luôn mọi người nhaaaaa~~~ (OvO)