Chương 4

[Tuyệt quá, tuyệt quá. Cảm giác bị vạch trần quá kỳ diệu, kinh ngạc, hưng phấn, tức giận, sự đau khổ của tôi bị cô nói ra một cách nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, tâm trạng của tôi bị cô đùa bỡn. Tuyệt quá chị hai ơi, nói thêm chút nữa đi.]

[Chả sao, tôi có ba căn, tâm nhĩ trái tâm nhĩ phải, hôm nay bị phá vỡ toàn bộ rồi (khóc lớn)]

[Chơi lớn như vậy, không muốn sống nữa hả? Còn chơi nữa sẽ ăn đủ gạch xây nhà đấy.]

[Vừa rồi cuối cùng tôi cũng nghĩ ra một chuyện. Tôi phát hiện có một số việc nghĩ thế nào cũng không ra, tại sao Cố Chân lại có nhà ở Vịnh Nước Xanh???]

[Cô ta có nhà ở Vịnh Nước Xanh rồi sao còn muốn gia nhập giới giải trí???]

[Cô ta có nhà ở Vịnh Nước Xanh rồi sao còn muốn làm bé ba???]

[Cô ta có nhà ở Vịnh Nước Xanh rồi tại sao không bao nuôi tôi? Do tôi không có tính khiêu chiến sao???]

Cố Chân: “Đừng hỏi tại sao, vấn đề là trên thế giới này có rất nhiều kẻ ngu ngốc, tôi của trước kia chính là một trong số đó.”

[...]

[Mụ điên này còn mắng cả bản thân luôn.]

Lúc này fan CP Vịt Con có lẽ còn chưa giải được bài toán “bố mẹ đã sử dụng máy may bao nhiêu năm rồi”, nên cô ta giận dữ vì xấu hổ, lớn tiếng quát Cố Chân: “Biệt thự này là của cô thì sao?”

“Anh Dương vẫn không cần cô!”

“Điều đó chứng tỏ anh Dương coi tiền như rác rưởi, không care loại hèn hạ đeo bám người khác như cô! Anh ấy và chị Tiêu mới là tình yêu đích thực!”

Cố Chân bỗng nhiên quay đầu nhìn cô ta.

Vịt Con giật mình, cho rằng cô muốn đánh người: “Cô, cô đừng...”

Nhưng Cố Chân lại thân thiện ôm cổ cô ta, nghiêm túc dạy dỗ: “Đầu Vịt này, cô còn trẻ, không hiểu cái gì gọi là dưa chuột thối trên bàn vừa ngại lại nghiện vừa bẩn lại còn hèn đâu.”

“Nhìn xem, anh Dưỡng Vị của cô không phải đang sống trong cái nơi rác rưởi của tôi đấy sao?”

Dứt lời, Cố Chân nắm tay cô ta nhanh chóng đi tới phòng ngủ chính, đạp cánh cửa rơi xuống đất.

Ầm, hai đống trắng bóng bên trong giật mình đến mức cùng nhau lăn xuống đất giống như hai đứa trẻ khổng lồ dính liền.

Họ còn chưa kịp phản ứng thì Cố Chân đã đẩy Vịt Con vào người bọn họ: “Mau nhìn tình yêu đích thực của cô đi! Cô được hít CP thật rồi đó!”

“Có vui không? Hạnh phúc không?”

“Ba người các cô sống hòa thuận là tốt hơn mọi thứ trên đời rồi!”

“...”

Khung cảnh hiện trường dừng lại một chút, ngay sau đó một bản sonata vang lên giống như lợn đực bị cắt trứng.

Hệ thống 088 rơi nước mắt xóa lịch sử tìm kiếm mà Cố Chân lưu lại với tâm trạng thê lương như thể thùng máy bị ai cưỡng bức.

1. Nghiên cứu chuyên sâu về hành vi sinh sản của Dương Đại Vĩ và Tiêu San San

2. Ví dụ về phát sóng trực tiếp hành vi sinh sản của con người – lấy Dương Đại Vĩ và Tiêu San San làm ví dụ

3. Khám phá nguyên nhân “phá CP”: Bí mật khó nói của Vịt Con

4. Độ tương đồng về di truyền giữa tác giả và chó

5. Làm thế nào để chủ hệ thống cáo già ăn phân

6. Về người và chó...

“A a a a a a!!!”

[A a a a a a a a a!!!]

“A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!!”

Dương Đại Vĩ và Tiêu San San hoảng sợ đẩy Vịt Con ra, lập tức nhìn thấy Cố Chân đang đứng trên ván cửa nhìn họ từ trên cao.

Trong chớp mắt, ngũ quan của hai người trở nên trừu tượng và vặn vẹo hơn cả tranh của Picasso.

Nhưng sau khi nhìn thấy chỉ có Cố Chân, bọn họ thở phào nhẹ nhõm, không những không cảm thấy xấu hổ mà còn tức giận trách móc cô.

“Cô tới đây làm gì?”

Không chờ Cố Chân lên tiếng, Dương Đại Vĩ đã không nhịn được nói: “Đã nói chúng ta chỉ là bạn bè bình thường mà thôi, tất cả là do cô hiểu lầm!”

“Hơn nữa trước đây việc đeo bám của cô đã gây ra ảnh hưởng rất xấu đến tôi, bây giờ chúng ta đã cắt đứt quan hệ rồi!”

“Cô vẫn chưa hiểu rõ sao?”

Cố Chân nói với vẻ mặt thân thiện: “Rõ rồi rõ rồi, hiểu rồi hiểu rồi, không phải chỉ là khi có chuyện thì là cục cưng yêu dấu, không có chuyện thì là tình bạn thuần khiết sao?”

“Chúng ta đều là người trưởng thành, có ai mà không hiểu hai lạng thịt trên đầu anh nghĩ gì?”

“...”

Mặt Dương Đại Vĩ tái xanh, vừa tức giận vừa cảm thấy có gì đó không ổn lắm.

Sao đồ simp chúa này lại dám nói chuyện với anh ta như thế?

Anh ta chưa kịp hiểu ra thì câu nói tiếp theo của Cố Chân đã khiến anh ta không kịp trở tay.

Chỉ thấy cô nói với một người khác ở trong phòng với giọng điệu khó hiểu: “Vịt Con, sao không thấy người xem trên kênh livestream của cô đâu nữa vậy, họ bị người ngoài hành tinh bắt đi rồi sao?”

Dương Đại Vĩ và Tiêu San San nhìn theo tầm mắt cô, lúc này mới chú ý trong phòng còn có Vịt Con bị bọn họ đẩy sang một bên.