Trên đường khắp nơi đều có ô tô, còn có taxi màu đỏ, xe buýt hai tầng chậm rãi chạy qua, hai bên đường đông đúc người qua lại.
Đừng nói là Ninh Huyện, thành phố trung tâm còn bị thành phố này bỏ lại phía sau! Trong lòng Lý Chí Kiệt rung động không thể nói thành lời, nó còn thịnh vượng hơn những gì cậu ta thấy trên phim.
Là một thế giới hoàn toàn khác.
"Có phải chỗ này rất nổi tiếng không?" Lý Chí Kiệt chỉ vào một toà nhà ven đường và hỏi.
Chu Thạch nhìn sang, cười nói: "Đây là lần đầu hai người tới Quảng Châu phải không, đó là khách sạn Garden, một phòng có giá hàng trăm đô la."
"Mấy trăm đô... Ở lại một ngày?" Lý Chí Kiệt cẩn thận hỏi lại.
"Tất nhiên là một ngày, chẳng lẽ là thuê tháng?" Chu Thạch cảm thấy câu hỏi này rất thú vị.
Lý Chí Kiệt rơi vào trầm mặc, vào ngày cậu ta lên thành phố, thầm nghĩ sau này nhất định phải kiếm tiền dẫn cha mẹ đi dạo thành phố một lần.
Nhưng vừa rồi cậu ta còn có một mục tiêu không thể tin được đó là có thể dẫn cha mẹ đến Quảng Châu, ở khách sạn Garden một đêm thì thật sự rất tuyệt!
Sau khi tán gẫu một lúc, Chu Thạch cảm thấy nói rằng anh trai mang theo em gái không bằng em gái mang theo anh trai. Cậu ta là người vận chuyển hàng hóa từ khi còn trẻ, tất nhiên có chút kinh nghiệm, đàn ông ở trước mặt phụ nữ đẹp sẽ tỏ ra uy phong, khó tránh khỏi cái miệng khoác lác. Nhưng cô gái này vẫn chỉ cười nhẹ khi nghe cậu ta nói, cậu ta có một loại cảm giác khó tả.
Giống như cô gái này biết tất cả nhưng không nói ra.
Thật kỳ lạ... Dù sao thì cô cũng chỉ là một cô gái trẻ.
Sau khi xe dừng lại, Lý Chí Kiệt không nhịn được đi vệ sinh, Chu Thạch giúp họ mang hàng xuống, nói: "Thật ra tôi cũng về Đông Hán, nhưng ông chủ của tôi không thể đi được nên không thể chở hai người đi. Tôi cũng thường xuyên đến thành phố nam, rất có thể lần sau chúng ta có thể gặp lại. Nhân tiên, tôi tên là Chu Thạch, cô tên là gì?"
Lục Tĩnh Nhiên đột nhiên không suy nghĩ được gì trong hai giây, sau đó mở miệng hỏi: "Anh nói anh tên là gì?"
"...Chu Thạch, có chuyện gì sao?"
[Lục Tĩnh Nhiên, Chu Thạch và những người khác bị nghi ngờ thao túng giá cổ phiếu, rửa tiền, hối lộ, niêm yết vỏ công ty, trốn thuế,... Lục Tĩnh Nhiên bị kết án tù chung thân, tịch thu tài sản cá nhân và tước quyền chính trị suốt đời. Chu Thạch bị kết án 20 năm tù, tịch thu tài sản cá nhân, tước quyền tham gia chính trị trong vòng ba năm.]
Đoạn thông tin này đột nhiên xuất hiện trong đầu khiến cô giật mình.
Từ những tài liệu cô đã từng nhìn thấy trong hồ sơ kết án, không có gì lạ khi cô cảm thấy Chu Thạch là người tốt, thì ra đã xem qua ảnh chụp của đối phương!
Tên và diện mạo đều đúng, quê quán là cùng một tỉnh, không có khả năng nhầm lẫn.
Chu Thạch từng bị kết án 12 năm tù vì tội buôn lậu, vì biểu hiện tốt nên được ra tù sau bảy năm cải tạo, sau đó quen biết Lục Tĩnh Nhiên và làm việc cho cô ấy.
Trước khi Lục Tĩnh Nhiên bị bắt, rất nhiều người khi nghe được phong phanh thông tin đã chạy mất, nhưng chỉ có Chu Thạch là không rời đi.
Nhung... nếu là kiếp trước, hiện tại Lục Tĩnh Nhiên vẫn đang ở Ninh huyện.
Không thể biết chu Thạch được!
Tất cả điều này đã được định trước? Theo một quỹ đạo nhất định, mặc kệ cô cố gắng thế nào thì cũng chỉ là một quân cờ, được đặt trong một ô nhất định.
Ý nghĩ này vừa hiện lên thì đã bị cô đè xuống, cô không tin trời, không tin số mệnh!
Nếu như nói rằng Lục Tĩnh Nhiên thất vọng với thế giới này nên mới lung lay thì ngay từ đầu cô đã biết thế giới này không công bằng.